Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Tác giả: Chanhee

Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015

Lượt xem: 134512

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/512 lượt.

sẽ cất cánh đấy.

Lại là một chuyến đi dài, với cô ở đâu cũng vậy. trong đầu cậu hai lúc
nào cũng chỉ có những cô gái xinh đẹp, tiếng nhạc sập xình và mùi vị cay nồng của rượu. Nhưng đó là công việc, là trách nhiệm của cô. Cô chỉ
biết vâng lời và trwor về phòng mình dọn dẹp đồ đạc.

1h30 chiều.

An Ninh đã sẵn sang cho chuyến bay, cô đáng mải mê cắm nốt lọ hoa hồng ban sáng còn dở dang…

-An Ninh…-Giọng quản gia Chu nghiêm nghị ở phía cuối phòng.

-Dạ, quản gia Chu có gì dặn dò ạ?

-Huệ Ân bán bị trượt chân ngã trật khớp.

-Cô ấy có sao không ạ?

-May mắn là không sao, nhưng bác sĩ dặn là phải nghỉ ngơi vài ngày. Chiều nay cậu hai đi HongKong đúng không?

-Dạ, con đã chuẩn bị mọi thứ rồi. Chỉ cần lệnh của cậu là khởi hành ạ.

-Tốt…Nhưng có lẽ con phải ở nhà rồi, Huệ Ân bị như vậy, không ai chăm
sóc cậu út. Ta sẽ cử người khác đi cùng cậu Hai, còn con qua hầu hạ cậu
út nhé.

-KHÔNG.-Giọng cậu hai vang lên ở cuối sảnh khiến hai người giật mình.

-Cậu hai.- Quản gia Chu cúi chào kính cẩn.

-Tại sao An Ninh của ta lại đi hầu hạ Thiên Thành được? Điều người khác đi, ta muốn An Ninh đi cùng ta tới HongKong.

-Dạ thưa cậu, đây là lệnh của bà nhà, tôi không thể làm khác được. Cậu út cần một người chuyên nghiệp như An Ninh bên cạnh.

-Có rất nhiều người, tại sao ta phải cho thằng đó mượn người của ta? Kiếm đại một ai đó đi.

-Thiên Bảo.-Giọng nghiêm nghị của Bà chủ vang lên. Bà là người có quyền
lực nhất trong gia đình.Vì phần lớn thời gian chủ tịch ở nước ngoài nên
mọi thứ trong nhà cũng như học viện quản gia đều là do bà lo lắng tất
cả. Có thể nói, bà như một Võ Tắc Thiên thu nhỏ vậy.

Mọi người đều cúi đầu chào bà một cách cẩn trọng. Đến ngay cảu cậu hai
vừa mới vài giây trước còn to tiếng quát nạt nhưng giờ đã chịu im lặng
ngoan ngoãn.

-Mẹ ah, tại sao con phải đưa hầu gái của con cho Thiên Thành.

-Ta đã quyết như vậy rồi. Không cần hỏi lý do vì sao. Con đi HongKong thì cần già phải đem theo hầu gái.

-Con….

-Không nhiều lời nữa. Ta đã quyết rồi.- Bà nạt lớn khiến tất cả đều sợ hãi im re.

Về phía cậu hai vẫn ấm ức, cậu đưa mắt nhìn bà chủ rồi bỏ về phòng. An
Ninh nhìn theo cậu hai rồi chợt thấy bóng dáng cậu út đang đứng lấp ló
phía xa…khi thấy ánh mắt An Ninh cậu liền rụt người lại…



Chương 6



6h30 sáng, An Ninh đã sửa soạn xong xuôi và đứng chờ cậu út ở cửa. Dù vẫn
chưa biết gì nhiều về thói quen sinh hoạt của cậu. Nhưng qua những lời
Huệ Ân kể thì cậu luôn thức dậy lúc 7h. Đúng 7h, cậu út mở cửa cho An
Ninh vào dọn dẹp.

Căn phòng của cậu út khác hẳn hoàn toàn với căn phòng hoa lệ của cậu
hai. Dường như cậu là một người thích sự đơn giản, đơn giản đến mức kỳ
lạ. Chỉ có một chiếc giường, một bàn làm việc, bộ sofa và một chiếc
tivi.

An Ninh đi tới bên chiếc giường, cô nhẹ nhàng thay ga và chải lại chăn
và gối cho thẳng…xong xuôi, cô đặt trên mặt bàn trước mặt cậu út một ly
sữa như đã dăn và tắt chiếc đèn ngủ đi…

-Đừng tắt.

-Dạ thưa cậu.

-Tôi bảo đừng tắt đèn.

-Thưa cậu trời đã sáng…

-Cô chỉ cần biết là không phải tắt đèn.

Đúng như Huệ Ân nói, cậu út là một người cộc cằn và lạnh nhạt đến cực
điểm, cậu không hề nhìn cô lấy một lần, không them quan sát mọi thứ cô
làm như cậu hai. Nhưng, ánh mắt của cậu út ngày hôm qua lúc đứng ở góc
khuất, nó vẫn khiến cô tò mò. Ánh mắt như một chú mèo con lặng lẽ sống
qua ngày trong căn nhà rộng lạnh lẽo…cảm giác như cần ai đó biết đến,
cần ai đó vuốt ve thương hại.

-Tôi đã làm xong công việc buổi sáng, cậu có cần căn dặn gì nữa không ah?

-Không, cô có thể nghỉ, khi nào cần tôi sẽ gọi.

An Ninh cúi đầu kính cẩn chào cậu út rồi bước ra. Cậu quả là một con
người kỳ lạ. Đó chắc cũng lý giải một phần cho việc lúc nào phòng cậu út cũng có ánh sáng đèn. Và ngày hôm đo, kết thúc.Không một lời gọi hầu hạ nào nữa.

Tiếng chuông điện thoại đánh thức An Ninh thức dậy. Hôm nay là ngày thứ 3 cô hầu hạ cậu út. Chắc những tháng ngày êm ả này sẽ kết thúc, chỉ vài
tiếng nữa cậu hai sẽ trở về.

Giờ là 6h, phải chuẩn bị thật nhanh, hôm nay là ngày thay hoa cho phòng
cậu út. Cậu chỉ ưa loại hoa đồng tiền cánh đơn, trong họ nhà hoa Đồng
Tiền thì nó là loại ít được trồng nhất, vì cánh nhỏ, thưa lại không rực
rỡ nên rất khó tìm. Nhưng cậu út lại trồng một vườn toàn hoa ấy, thật là lạ.

Vẫn đúng 6h30, cô có mặt ở cửa phòng cậu út. Nhưng hôm nay cậu mở cửa
sớm hơn mọi ngày. Cô bước vào trong phòng, mọi thứ đã gọn gàng, dường
như cậu đã dậy từ rất sớm dọn dẹp.

-Cậu đã dọn dẹp mọi thứ thưa cậu?

-Uhm.

-Sao cậu không để tôi làm? Đó là công việc của tôi. Nếu bà nhà mà biết, tôi sẽ bị trách mắng.

Cậu tiếng lại phía cô, cầm ly sưa và lọ hoa lên rồi trở về bàn làm việc…

-Hôm nay là ngày cuối cùng rồi. Cô tranh thủ nghỉ ngơi


The Soda Pop