Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Võ Anh Thơ

Ngày cập nhật: 00:01 16/12/2015

Lượt xem: 1341804

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1804 lượt.

Tiếp đó, AJ cũng
giúp Diễm Quỳnh tiếp khách, cu cậu chẳng trò chuyện với khách bao nhiêu
mà chỉ thấy uống rượu là nhiều… Chính vì thế hậu quả là….

9h tối, khách lần lượt ra về, ông chủ Quản ra tận bên ngoài tiễn chân khách.

Bên trong tiệm, Diễm Quỳnh ngồi phịch xuống ghế, bóp vai:

-Trời ơiiiiiii…. Cả người tớ rã ra rồi… phải tiếp khách suốt mấy tiếng
đồng hồ, toàn thân không còn sức lực gì cả… cái tên AJ chẳng phụ tớ được gì hết.

Song Song tháo tạp dề ra:

-Ai bảo cậu bảo AJ uống rượu làm gì để cậu ta say bí tỉ nằm liệt 1 chỗ, khổ thân cậu….

-Thì cậu ta nói không biết uống rượu nên tớ mới cho uống thử nào ngờ cậu ta “tủ lượng” kém như thế!

Song Song lắc đầu. Bên cạnh Yến Phi đang lay AJ:

-Này, AJ dậy đi… tiệc kết thúc rồi…

AJ ngồi trên ghế, đầu gục lên bàn, ngủ mê mệt, cậu lải nhải:

-Đừng… để tui ngủ… tui buồn ngủ lắm…

Yến Phi hết nhìn AJ rồi đưa mắt sang Song Song. Vài phút sau, khi đã dọn dẹp xong mọi thứ, ông chủ Quản hỏi:

-Vậy để AJ ngủ lại đây tối nay hả?

-Vâng, cậu ấy say quá rồi… cháu lại không biết nhà cậu ấy ở đâu nên chắc phải để AJ ngủ lại tiệm mì thôi. Cháu cũng sẽ ở lại đây xem chừng cậu
ấy.

Không còn cách nào khác, mọi người đành đồng ý với điều đó.

-Ở lại cẩn thận nhé!- Song Song dặn dò.

-Umh cậu cứ yên tâm…

Lục Song Song lo lắng chút gì đấy nhưng nó cũng đi về. Dõi theo bóng mọi người khuất dần, Yến Phi đóng cửa tiệm mì lại. Đèn phòng bật mở, Yến
Phi đỡ AJ vào trong phòng nghỉ của tiệm. Đặt anh chàng xuống tấm niệm
nhỏ, con bé ngã người ra sau thở:

-Chà không ngờ cậu nặng quá AJ… mệt ghê…

Yến Phi xếp AJ nằm ngay ngắn rồi kéo chăn đắp cho cu cậu.

-Xong, thế là cậu có thể ngủ ngon rồi!

Yến Phi nhìn gương mặt ngủ say của AJ, trông giống hệt đứa trẻ, con bé cười:

-Không ngờ lúc ngủ mặt cậu lại hiền như vậy đó!

Rồi Yến Phi ngừng cười, nó chăm chăm nhìn AJ, nghĩ gì đấy cô gái khẽ
khàng đưa tay vén nhẹ những sợi tóc rũ trước trán cậu bạn, ngón tay từ
từ lướt xuống đôi mắt, dọc theo cái mũi cao và chạm vào đôi môi. Yến Phi nghiêng đầu nhìn kỹ AJ, 1 cảm giác thân quen lạ lùng trỗi dậy:

-Sao mình trông cậu ấy quen thế nhỉ… quen đến mức kỳ lạ… nhất là đôi mắt buồn thăm thẳm…

hợt AJ khẽ cựa mình, Yến Phi còn chưa kịp rút tay lại thì AJ đã nắm tay cô gái và bắt đầu nói… mớ:

-Đừng… làm ơn đừng chết… bố mẹ đừng chết… xin đừng bỏ con lại 1 mình…
anh hai, anh ba, chị tư… mọi người hãy ở lại với con… con xin đấy… con
sợ bóng tối lắm…

Toàn thân AJ run lên, cậu có vẻ rất kích động. Yến Phi liền cất giọng trấn an:

-AJ… bình tĩnh… cậu đừng sợ… AJ…

-Không!!- AJ siết chặt tay cô bạn- tên con… tên con không phải là AJ… AJ không phải tên của con… không phải… bố… mẹ… hãy gọi tên của con… tên
thật của con… đừng gọi AJ… mọi người còn nhớ tên con… tên con là…

Yến Phi tròn xoe mắt khi nó nghe 3 từ phát ra từ miệng AJ, 3 từ đó chính là tên thật của cậu!! Mí mắt con bé chùn xuống, vài giây sau nó nói
khẽ:

-Hóa ra tên thật của cậu là cái tên ấy… cậu, AJ… cậu cũng giống tớ…

Yến Phi chưa dứt câu thì cậu chàng kia lại mớ tiếp:

-Đừng khóc… cậu đừng khóc… tớ sẽ tìm giúp cậu… sẽ tìm cho cậu cái vải nơ màu đỏ có ren… nên cậu đừng khóc!!!

-Hả….!? Cái gì… vải nơ đỏ sao???

-Vải nơ đỏ… quà sinh nhật bố tặng cậu… tớ sẽ tìm cho… sẽ tìm cho cậu…

Câu nói ấy vừa kết thúc thì tay AJ dần buông ra, cậu hoàn toàn chìm vào
giấc ngủ. Còn Yến Phi, con bé sững người, cơ thể bất động không nhúch
nhích được gì. Đôi mắt mở to cứ đảo liên tục như cố tìm lại những chi
tiết đã bị bỏ quên…. Lần đầu khi gặp AJ, đôi mắt buồn của cậu, gương
mặt… Rồi lúc cả 2 gặp nhau trên ngọn đồi trường tiểu học, AJ từng nói 1
câu “…tôi trở về đây là vì nơi đây tôi đã có 1 kỷ niệm đẹp khó quên…” lẽ nào kỷ niệm đó là… Yến Phi khẽ đưa mắt sang AJ đang ngủ ngon lành:

-Cậu chính là…

Đêm ấy đối với cô gái thời gian trôi đi thật lặng lẽ.

Hôm sau, những tia nắng đầu tiên len vào căn phòng nghỉ, hắt nhẹ lên
gương mặt ngái ngủ của AJ. Cậu choàng tỉnh, đưa mắt nhìn xung quanh. Chỗ này lạ quá không giống căn phòng gỗ chút nào. AJ từ từ ngồi dậy, cậu
nhăn mặt, lấy tay rờ đầu, vì chiều qua uống nhiều rượu lại chưa quen nên sáng ra đầu đau như búa bổ.

-Chiều hôm qua… khi mình uống cái thứ rượu gì đấy thì chẳng nhớ gì nữa… đau đầu quá đi mất… rượu đáng sợ thật…. ui… đau đầu ghê…

Khi đó, Access đang bay vòng vèo trên mấy nhánh cây, đêm qua không thấy
AJ về nên hắn lo lắng chẳng biết có chuyện gì xảy ra với tên ngốc ấy
không, sáng ra tên tiểu yêu quyết định rời phòng đi tìm cậu bạn. Bay nãy giờ mà chẳng thấy tăm hơi AJ đâu cả. Access đáp lên bông hoa, nghỉ
chân:

-Cái tên đần độn đó đi đâu không biết nữa làm ta lo quá… hôm qua hắn bảo sẽ đến tiệm mì… à chắc hắn còn ở đó… đến đấy xem thử thế nào…

N


XtGem Forum catalog