Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Tác giả: kakatiti88

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341115

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1115 lượt.

về nhà, không có biết ai trong cái
thành phố này,…Bao nhiêu là điềm xấu tuôn ra trong đầu nó, ngón tay rụt
ra rồi lại rụt vào, cuối cùng nó hít thật sâu, ấn vào cái chuông cửa. Có một giọng nói vang lên trong thiết bị điện tử gắn ở cửa hỏi tên nó.

- Dạ, em tên là Ling Du Du ạ!

- Mời vào! Giọng nói lạnh lùng bên kia đáp.

Cánh cửa tự động bật mở, nhẹ nhàng hơn nó tưởng, nó nhún vai thở dài rồi thì thầm: “Vậy mà tốn thời gian suy nghĩ nãy giờ”. Nó chậm rãi bước vào.

Du Du không biết hành động của nó nãy giờ đã được quan sát đầy thú vị bới
một cặp mắt trẻ đầy sức sống trong nắng sớm, đợi Du Du đã vào nhà rồi,
đôi giày thể thao của người lạ mặt mới rảo bước chạy tiếp với một nụ
cười như bắt gặp cái gì hay lắm, đôi chân chạy đều về phía căn biệt thự
cách đó không xa, biệt thự Kasumi.

Đằng sau cái tấm sắt đồ sộ 4 mét kia (nó đoán vậy) là một lối đi, lót đầy
những viên sỏi tròn trịa, 2 bên là hai hàng cây to cao nhưng được tỉa
tót kĩ càng, nó giật thót khi thấy ông lão làm vườn đang cầm cái kéo to
tỉa cành quay sang nhìn nó, ánh mắt lạnh lùng, không phải cái trìu mến
mà người già thường hay dành cho trẻ con như ở quê nó. Nó cúi gằm, đi
theo lối đường sỏi không dám ngước lên lấy 1 giây. Con đường dài hơn nó
tưởng tượng, nhưng vì có rất nhiều cây, nhiều hoa xung quanh, nên rất
mát, nó tưởng tượng như đang đi trong công viên cây xanh quốc gia, toàn
những giống cây trồng lạ, quý hiếm, bất chợt Du Du nhìn thẳng về phía
trước…CHOÁNG TẬP 2!

Ngôi nhà…à không lâu đài…à không cung điện hiện ra trước mặt nó, vừa cổ
kính, vừa hiện đại, những tia nắng đầu tiên của ngày mới xuyên qua ngôi
nhà mờ ảo, trông kì bí và uy lực đến khó tả. INNO Gia là một cái gì đó
có khả năng làm cho con người á khẩu, như nó bây giờ. Ôi không còn từ
ngữ nào có thể mô tả vẻ tráng lệ của nó, phía ngoài ngôi nhà như được
dát bởi một thứ đá đầy ma lực, nó sáng bóng, lấp lánh, nhưng cũng không
kém phấn đáng sợ. INNO đẹp hơn hẳn các căn biệt thự xung quanh mà nãy
giờ nó quan sát.Tự dưng nó ao ước bố mẹ và anh nó được thấy 1 vẻ đẹp
toàn mĩ như vậy mà có lẽ cả đời người nông dân sẽ không được thấy. Tuyệt vời quá! Nó thì thầm, mà nó đâu biết rằng, cũng tại đây, biết bao điều
sắp xảy ra với một cô bé nhà quê như nó…

Một chị giúp việc, mặc đồng phục hẳn hoi, là một bộ đầm, có cái yếm trắng
phía trước, đầu tóc được búi gọn và được buộc bởi một cái nơ màu trắng
trên đầu, tiệp với cái yếm phía trước, trông chị xinh xắn, trắng trẻo,
chỉ có điều…ánh mắt vô cùng băng giá, chị bảo dẫn nó đi gặp bà chủ, nó
có vẻ hớn hở hơn, nó muốn gặp con người tốt bụng ấy để nói tiếng cảm ơn, đã cho gia đình nó nhiều cơ hội. Bà chủ có lẽ thích không khí buổi sáng sớm nên mới dậy sớm và ra vườn sau ngồi tắm nắng. Nó rón rén đi theo
chị ra khuôn viên sau nhà. Một lần nữa, nó choáng ngợp trước vẻ đẹp của
INNO, 1 cái hồ bơi rộng, làn nước xanh trong, lấp lánh những tia nắng
đang rọi xuống, có 1 người đang chăm sóc hồ nước, vài người đang cắt tỉa cây cối vườn sau, và không ai ngước lên nhìn nó. Bây giờ cũng bớt đi
phần nào nghi vấn là tại sao bà chủ lại chấp nhận dễ dàng thêm một người làm nữa, vì ở trong tòa nhà này, có tuyển thêm 10 người nữa cũng vẫn
thấy khối việc để làm, mà có khi chẳng thể nào gặp nhau nữa vì INNO quá
rộng.

Bà chủ đội chiếc nón rộng vành, đeo mắt kính râm, đang ngồi sưởi nắng cạnh hồ bơi, xung quanh bà có sẵn 2 chị đang sẵn sàng phục vụ, và có cả một
ông mặc đồ comple lịch lãm đứng nghiêm nghị bên cạnh. Nó mong sao, dưới
cặp kính đen kia là một đôi mắt nhân từ, để xua tan đi cái không khí ảm
đạm của những người nó gặp từ sáng đến giờ. Nhưng trái lại với những gì
nó nghĩ, bà chủ nhà tháo cặp mắt kính ra, để lộ khuôn mặt còn lạnh lùng
hơn gia nhân của bà gấp bội, ánh mắt sắc như lưỡi dao quay sang nhìn nó, làm nó không thể thốt ra những lời đã chuẩn bị từ trước. Giọng nói của
bà đầy uy lực và dứt khoát:

- Mỗi tháng lương sẽ được trừ dần vào nợ của gia đình cô, cô vẫn sẽ có
tiền tiêu vặt, học phí ở trường sẽ hoàn toàn được tài trợ. Bây giờ quản
gia Pix sẽ giao công việc cho cô.

Nói rồi, bà INNO đeo mắt kiếng đen lại và tiếp tục tắm nắng. Nó sững sờ
trước người đàn bà đầy uy quyền này. Mà cũng đúng thôi, có như vậy, bà
ta mới có thể là trụ cột của gia đình sau cái chết của ông chồng, và bây giờ là chủ tịch tập đoàn INNO. Du Du nghe tiếng quản gia Pix bảo rằng
theo sau ông ta, nó đi theo như một cái máy, chợt thấy mình quên bẳn
điều gì, nó quay đầu lại, cúi xuống trước người đàn bà:

- Gia đình cháu rất cảm ơn bà chủ ạ!

Ông Pix là một người quản gia tóc muối tiêu, nhưng không phải đã già thì
nhìn ông sẽ đôn hậu, vẫn là 2 chữ: “lạnh lùng” dành cho những con người
kì quặc trong ngôi nhà này. Vị quản gia đưa nó vào trong tòa nhà chính,
cũng y như vẻ ngoài của nó, INNO cổ kính, sang trọng, tất cả được trải
thảm bằng thứ thảm rất êm và dễ chịu. Nó tưởng chừng như từng đồ vật, từ cái đồng hồ, cái bình hoa cũng có giá trị bằng mảnh đất nhà nó. Du Du
bước đi khẽ khàng, th


Polly po-cket