
Tác giả: mưa_buồn
Ngày cập nhật: 23:56 15/12/2015
Lượt xem: 134502
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/502 lượt.
Y Vân ko dám nhìn thẳng vào mặt Huy- “ Em đáng ghê tởm lắm phải ko? Đứa
em gái gián tiếp giết chết anh ruột của mình….đứa con gái hại chết tình
yêu của người bạn thân nhất …..!!!” Y Vân gào lên ……- “ Em đã từng ước
sao người chết lúc đó ko phải là em …trời ơi!...”
Huy nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Y Vân…..” Anh nghĩ……số phận đã….sắp
đặt như thế ….ông trời đã để anh của em hi sinh ……em cũng chỉ là một nạn nhân của số phận thôi …em không nên tự trách mình như thế….nếu anh của
em còn sống…anh nghĩ anh ta cũng ko trách em đâu …..!”
- “ Nhưng Hồng hận em…..em hận chính bản thân mình…..!!!!!”
Y Vân nhớ lại ………..
Hôm đó….là một hôm của 1 năm về trước…..Nguyên đã cố gắng năn nỉ nó để
anh ở lại nhà , vì anh rất mệt ..ko thể chở nó đi….vậy mà trước lời năn
nỉ của đứa em gái ….Nguyên đồng ý……để rồi….trong một phút ..lạc tay lái
vì cơn bệnh…..kết thúc…..
Y Vân còn nhớ rõ ..cảm giác hôm ấy….đau nhói….nó nghe tiếng la….từ trong chính bản thân..từ anh…rồi nó ngất liệm đi….cho đến khi …mở mắt ra đã
thấy mình nằm trong bệnh viện….thấy người nhà quấn khăn tang…….
Huy xoa đầu nó….-“ anh nghĩ….Hồng sẽ ko hận gì em đâu ..Hồng là đứa biết suy nghĩ rõ ràng …..hơn nữa …khi nghe tin em ở đây…Hồng đã cuống cả lên rõ ràng là Hồng rất yêu thương em còn gì…!”
Y Vân nghe Huy nói vậy thì nức nở …nó cảm thấu …nỗi đau …dồn nén bấy lâu…..đâu rồi ?....
Huy đứng dậy …” Em ngủ sớm đi….đừng suy nghĩ nhiều….chuỵên đã qua rồi….!”
…………………………..
Huy bước ra khỏi phòng….tắt đèn ….Y Vân nhìn Huy….sao nó cảm thấy lòng
nó nhẹ nhàng thế…nó đã trút hết nỗi đau rồi ư …nỗi đau từ 1 năm về
trước….
Huy đóng cửa phòng….ngỡ ngàng khi nhìn thấy Hồng đứng nép bên cánh
cửa…..rõ ràng Hồng đã nghe thấy tất cả….nghe thấy được nỗi lòng của Y
Vân…nỗi đau tội lỗi của Y Vân….nên…
Trước mắt Huy…..Hồng đứng tựa lưng vào tường….hay tay quấn dải băng
trắng tóat đang ôm lấy khuôn mặt….đôi vai cô run lên….run lên…..có tiếng nấc nhỏ …
Huy cười dịu dàng….vỗ nhẹ lên đôi vai đang run rẩy của Hồng….rồi anh
bước đi……có lẽ từ đây…2 cô gái đã thật sự hiểu rõ lòng nhau ….thật sự …
Huy mở cửa vào phòng…nghe động ..Phong lui cui bò dậy ….vò đầu ..dụi mắt
- Tao làm mày thức á ? – Huy ngồi xuống giường ..
- Không sao ….
Huy đưa tay vớ hộp thuốc của Phong trên bàn …..lôi ra một điếu thuốc….
Phong gắt –“ ****** mày….tao còn một điếu cuối đó .!!!!”
Huy ngó Phong …Phong cười xòa-“ Tao xin lỗi ..tao lỡ lời …hehe!!!”
Huy từ tốm châm điếu thuốc đưa lên miệng ……ko đế ý đến lời xin lỗi của
Phong …từ hồi nào đến giờ ….trừ những lúc lỡ lời…còn lại thì Phong ko
bao giờ **** thề trước mặt Huy dù Huy ko yêu cầu …chính nó cũng ko hiểu
..nhưng thấy mặt Huy là Phong ko **** nổi ..
Phong gác tay gối đầu ….-“ Mày qua phòng con nhỏ gì đó hả ?”
-“ Y Vân ! mày nói cho đàng hòang chút coi !”
Phong cười –“ hehe! Mày thật là …..Mày tốt quá mức cần thiết rồi đó ….!!!”
…………………………………………¢ ?� �…………………
Qua một đêm ….mọi chuyện dường như đã thay đổi……Phong-Huy-Hồng-Y Vân
Họ đâu biết …cái đêm hôm ấy đã gắn chặt số phận của họ với nhau ….
Sáng , …..Mọi chuyện trở lại như cũ ..như thể chưa có gì xảy ra ….
Bốn người …mỗi người mỗi ngã…..
Y Vân lại gỡ lịch ..đếm từng ngày …đến ngày giỗ của anh nó….
Phong lại lao vào cuộc vui thâu đêm ……..Huy vẫn cần mẫn …trầm ngâm ………
…………………………………………¢ ?� �………………………….
Hồng bước xuống xe …..đôi tay quấn dải băng trắng khiến Hồng nổi bật giữa mọi người đến đây …..
Hồng lặng lẽ …bước đi…nó lướt qua cổng nghĩa trang như một cơn gió …..
Nó đi …nhẹ nhàng ….nhanh như thể ….vì nó đã quên thuộc con đường này rồi…con đường nhỏ dẫn đến nơi ….….
Nó mở nhẹ cồng ….đứng trước mộ …
Nghĩa trang vắng người …ở đây rộng rãi …..những ngôi mộ đều được xậy khá đẹp … …được rào lại ..ngăn với những ngôi mộ khác ….
Hồng nhìn thẳng vào hình người con trai đang cười trên bia mộ ….nó ném
bó hoa lên mộ -“ Hoa cho anh đấy …..đồ dối trá ! tệ bạc ….!!!!”
Hồng dùng tay đánh vào ngôi mộ ….tay nó đau nhói …đau ….vết thương dần
như ứa máu …nhưng vết thươnglòng càng đau hơn …nó đánh mạng tay vào mộ
-“ Đồ tệ bạc !!!! Anh thất hứa với em !!! Anh ko giữ lời !!!!!!”
Hồng hét lên …vào khỏang không vô tận –“ Anh đã hứa sẽ luôn ở bên em cơ
mà …..sao anh …anh ko giữ lời …..anh lừa em !!!!!!!!” - Hồng ngồi gục
xuống mộ ….nức nở ….đứng trước mộ anh ..bao giờ nó cũng ko giữ được bình tĩnh ….nó vẫn còn yêu anh ..đó là sự thật ….
…………………………………………¢ ?� �……..
Hồng lặng thinh …..nhớ lại ……
1 năm trước ….sau vụ tai nạn ….2 người đc đưa vào bệnh viện …..Y Vân thì bất tỉnh …đến mấy ngày sau …khi anh nó mất …nó mới tỉnh dậy …..sau đó
phải chạy chữa thuốc thang đến 1 năm mới được ra viện ….
Có một chuyện mà Y Vân nào có hay biết …..
Khi được đưa vào việ