XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thầy, Em Yêu Thầy

Thầy, Em Yêu Thầy

Tác giả: Nakiti

Ngày cập nhật: 23:55 15/12/2015

Lượt xem: 134782

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/782 lượt.

ạy lại ngồi sát Lam hơn.

- Lam, thật đó hả?

- Uh, ta còn phải nói bao nhiêu lần nữa hai tụi bây mới tin?

- Thật sự tụi ta cũng không nghĩ mi thích thật đâu. Có lẽ, chỉ là sự ngưỡng mộ thôi.

- Ngưỡng mộ hả?

- Ời, mi đọc Trà sữa nhiều như vậy làm gì không biết, chẳng rút được
kinh nghiệm chi hết. Theo như truyện thì hầu hết các tình cảm đều là ngộ nhận cả, sẽ có một nhân vật xuất hiện, giúp mi nhận ra sai lầm. Và thế
là...

- Khùng quá đi !!!!!!

- Khùng gì, mi không tin thì thôi, còn nói ta khùng, đừng hòng kể chuyện cho ta, nhờ ta tư vấn nữa.

- Híc, ta xin lỗi mà Diệu, đừng vậy mà . Nhưng, thực tế và truyện đâu giống nhau.

Diệu chưa kịp trả lời, My đã nói:

- Không có thực tế thì làm gì có truyện. Truyện cũng từ cuộc sống đời
thường mà ra thôi nhóc. Ta thấy con Diệu nói cũng đúng đó. Mi cứ từ từ
suy xét tình cảm của mi đi, thời gian còn dài. Nhưng trước mắt là thái
độ của mi á. Bình thường đi, mi như vậy bị nghi ngờ liền. Con bé Ti gì
gì đó, ta cảm giác nó thông minh lắm, không khéo "lộ tẩy".

- Ti còn phải nói, nó thông minh hệt như thầy vậy. Nhưng nếu nó biết thì khỏi lo, ta với nó thân như hai chị em mà ^^.

- Vậy thì được. Quan trọng nhất là thái...

- Ta biết rồi mà, quan trọng nhất là thái độ của ta, hi hi. Ta sẽ cẩn thận .

- Uh, í, gần 5h rồi tụi bây ơi, ta phải đi học Anh văn nữa. Thôi giải tán tại đây nhé, mai đi chơi vui vẻ, có gì kể ta với My.

- Biết rồi, khỏi nói. Mà ta đi "ăn" chứ không phải "chơi".

- Ôi dào, chơi với ăn như nhau, mệt mi quá, thế mà cũng chỉnh sửa. À, bữa nay ta đãi hai đứa mi, ok?

- Yeh, iu Diệu "xynh" nhiều nhiều .

- Không thèm, bình thường giỏi nói vậy đi. Về thôi, lẹ lên....

- Dạ...- Lam và My đồng thanh...



Chương 7



- Lam ơi, thay quần áo rồi đi, trễ rồi đó!

- Còn sớm mà mẹ, mới có 6h20 mà.

- Trễ rồi chứ sớm sủa gì, lẹ lên, đừng để người ta chờ.

- Dạ, biết rồi.

Lam uể oải tắt cái laptop. "Đang nghe nhạc một hay" - Lam lầm bầm trong miệng ( quên nói, nó là chuyên gia "lầm bầm" đấy mọi người ạ ).

- Haiza, mặc cái gì bây giờ nhỉ?

Suy nghĩ một lát, nó quyết định mặc cái yếm xanh mới "tậu" hồi Tết. Mang đôi giày thể thao vàng, lấy tay vuốt sơ mái tóc ngắn cũn cỡn ( tóc ngắn sướng vậy đó ^^), nó nhìn vào gương mỉm cười:

- Ok, tạm ổn.

Nhà hàng

- Chị, hôm nay chị xinh quá

- Xinh gì, bình thường chị cũng thế, em có khen đâu .

- Hi, giỡn mà. Chị lúc nào chẳng xinh, em không khen chị phải tự biết chứ.

- Nói không lại cái miệng em đó.

- Hì hì.

- À, em biết vì sao chị biết anh em về không?

- Không, chị nói đi.

-..................................................... ^^

- Ô mô ( con nhỏ này cũng bị nhiễm từ Lam, nó quả có sự ảnh hưởng lớn ^^), thật hả chị ?

- Uh, chị cũng không ngờ. Tức nhất là vụ bắt chị đứng lên đó, em biết chị xấu hổ đến chừng nào không? Nghĩ lại chị còn tức .

- Ha ha, anh Hai bình thường không thế đâu, tuy nhiên khi giảng bài là
nghiêm dữ lắm. Chị không muốn học thì cứ giả vờ lắng nghe. Dù anh Hai
nghiêm, nhưng ảnh dạy dễ hiểu cực kì. Em thích ảnh dạy em học nhất, còn
giỏi hơn thầy cô trên trường em.

- Chị không thèm, mấy đứa lớp chị cũng mê lắm.

- Điều đó đương nhiên, anh Hai em No.1.

- Xì..........................

- Hai đứa, ba mẹ gọi vô kìa.

Ti và Lam giật mình quay lại. Hôm nay Nam mặc áo thun và quần jeans, trông handsome và trẻ trung hơn mặc áo sơ-mi ^^.

- Dạ, vô đây.

Ti nói rồi kéo Lam vào. Đi qua thầy, nó không thèm nhìn thầy một cái (
xin đính chính là "không dám" chứ không phải "không thèm" ).

- Nào, Ti và Nhí qua đây ngồi.

Lam hơi nhăn mặt. Cái nickname "Nhí" bình thường nó vẫn thích được gọi,
nhưng hôm nay nó thấy sao sao khi mẹ thầy gọi thế. Khó hiểu quá .

- Nam, con ngồi bên cạnh Nhí ấy.

Ôi trời, phen này ngồi ăn không nổi rồi. Sao cô lại sắp xếp kì cục thế hả cô? Lam than thầm.

- Mọi người dùng tự nhiên nhé!

- Chuyện, ba hôm nay nói năng hay ghê.

- Ba nói vậy mà con cũng bắt bẻ hả Ti?

- Hi hi, tại con thấy hôm nay ba khách sáo quá. Mình với nhà chú quen quá rồi.

- Ờ, hôm nay có anh con nên ba lịch sự chút.

- Anh Hai là VIP hả?

- Thôi thôi, hai cha con dừng lại được rồi đó. Ti, con không ăn chú ăn mất phần ráng chịu đó.

Ba nó lên tiếng, nói xong mọi người cười vang. Không khí thật ấm áp. Ai
cũng ăn vui vẻ, trừ Lam. Ngồi bên thầy, nó không tập trung ăn được.

- Kìa Nhí, sao con không gắp thức ăn?

- Dạ, từ từ con ăn.

- Nam, gắp thức ăn cho em đi con.

Ặc, làm như nó con nít không bằng. Lam định nói không cần thì Nam đã gắp một lát thịt to tướng vào chén nó: