
Tác giả: yeuanhdendaikho
Ngày cập nhật: 00:01 16/12/2015
Lượt xem: 1341738
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1738 lượt.
n nhẹ, đôi mắt to tròn và cặp môi đỏ ngồi dậy, phụng phịu:
- Sao em quát "chị" như thế....
Minh thấy mình sởn hết cả gai ốc, xoa xoa vội 2 cánh tay:
- Anh làm ơn thôi ngay cái trò đó đi, người ta đang muốn làm con gái
không được mà anh cứ "phơi" cái bộ mặt như- con- gái ấy ra. Bộ anh muốn e tức chết hả???
Hoàng Anh đưa tay lên che miệng, cười khúc khích:
- Thì ra có người đang ganh tỵ vì "muốn- làm- con- gái- mà -không- được"
Minh quay mặt đi, không nói gì. Hoàng Anh bèn lay lay "cô em trai":
- Thôi anh đùa mà, quay lại đây coi, đừng làm bộ mặt đó trông khó coi lắm. Đã không giống con gái rồi....
Minh quay mặt lại, má vẫn đang phồng lên giận dỗi. Hoàng Anh tiếp:
-... lại còn thích làm cho không giống con trai luôn. Em muốn làm bê đê à?
Hoàng Anh, lần này là anh gây trước đấy nhé, đừng trách đứa em này.........
- CÓ MÀ ANH THÍCH ẤY! Cứ giả bộ lèm con gái để đi cua trai nhà lành, anh định làm gì hả???
Vừa nói nó vừa giơ gối đập Hoàng Anh túi bụi, làm anh chạy loạn lên,
suýt rơi cả bộ tóc giả. Anh giữ vội bộ tóc giả, cũng cáu lên:
- Ai bảo khuôn mặt anh sinh ra đã thế rồi, mày tưởng anh thích thế lắm
àk?? Tại tụi nó cứ đi theo đấy chứ. Mà đã giống rồi thì cho giống luôn, không lẽ để trai không ra trai, gái không ra gái???
Hai anh em ngồi phịch xuống, thở dài:
- Bố mẹ sinh nhầm rồi, lẽ ra mày với anh phải đổi cho nhau mới đúng!
- Cả tên nữa, tên anh nghe giống con gái hơn tên em đấy.
- Cả chiều cao nữa, mày lại cao hơn rồi đúng không? Anh mới được 1m65 thôi!
- Ừm, sao lại ngược đời thế này không biết!
Minh cúi mặt xuống, 2 tay cứ cấu vào nhau, nước mắt đã bắt đầu rưng rưng trên bờ mi. Hoàng Anh thở hắt ra 1 cái rồi kéo em dựa vào vai mình, vỗ
vỗ:
- Thôi đừng buồn, ít nhất thì anh cũng là 1 cô gái xinh, còn em là 1
thằng đẹp trai!, Minh nhéo 1 cái vào tay Hoàng Anh, anh á 1 cái rồi nói
tiếp:
-... và dù thế nào, anh cũng sẽ bảo vệ em!
Hoàng Anh hôn nhẹ lên trán rồi cúi xuống hôn Minh thật sâu. Minh không
chống cự nhiều như những lần trước, nó khẽ nhắm mắt cho nước mắt rơi
khỏi hai hàng mi và thầm cảm ơn trời đã còn thương mà cho nó một người
anh. Nhưng cái kiểu anh gì mà cứ thấy em gái sơ hở là lại sờ mó thế này
chứ hả??
Minh tức giận trừng mắt, gạt phắt cái tay đang đặt không đúng chỗ của Hoàng Anh rồi đẩy anh ra:
- Đừng có lợi dụng người khác! Anh mau biến về phòng ngay trước khi.... Nó giơ nắm đấm lên đe dọa. Hoàng Anh sợ hãi bò dậy:
- Anh về, anh về!
Chạy ra khỏi cửa, anh còn không quên ngó lại, buông 1 câu để chạy biến:
- Càng ngày em càng hôn giỏi đấy!
Minh ném bộp cái gối vào cửa, thầm chử i rủa ông anh rồi hầm hầm đi tắm. Chiều nay nó còn phải đi làm thêm chỗ thằng Tùng.
Hoàng Anh sau khi ra khỏi phòng Minh, nhảy chân sáo về phòng mình thì tự dưng 2 chân đá vào nhau mà ngã. Công nhận Hoàng Minh của chúng ta có
tài trù ẻo, tác giả ngửi thấy mùi nguy hiểm nên cao chạy xa bay đây....
Hất cái ván
trượt lên tay, Minh xốc lại ba lô rồi bước vào quán trong ánh mắt ngưỡng mộ của các cô gái bên ngoài. Quăng ba lô lên cái ghế sô pha đỏ ở 1 góc
quán, nó ngồi phịch xuống trước mặt thằng bạn thân:
- Cho tao ly cooktail mày!
- Mày định làm cooktail tao á?_ Tùng vờ hốt hoảng
- Mày đối xử với VIP thế à, có nhanh không thì bảo?_ nó giơ nắm đấm lên đe dọa
Tùng cười xòa, kêu phục vụ rồi quay sang hỏi nó:
- Bao năm nay mày vẫn bị nhầm là con trai mà vẫn chưa thích ứng được à?
Nó nhíu mày, Tùng nhún vai:
- Chuyện thường ngày mà, mày nghĩ gì thì cái mặt mày nó tố cáo thế!
Nói rồi Tùng đi ra mở hết cửa quán cho rộng và sáng. Ban ngày thì đây là quán nước, còn ban đêm mở bar. Nó nhâm nhi ly cooktail và nghĩ về thằng bạn.
Trần Đình Tùng, bằng tuổi nó, hoặc hơn thế 1 tý, cậu là 1 con người kì
lạ, theo nó nghĩ. Bề ngoài thì có vẻ vui vẻ nói cười, nhưng nó biết tận
sâu trong đôi mắt đó là cả 1 bầu trời riêng không thể chạm tới được. Nó
không biết nhiều về cậu, mà thực ra là không muốn biết, nó sợ khi hiểu
hơn về con người cậu thì nó sẽ không còn tự nhiên được nữa, biết đâu cứ thế này lại hay. Tùng bỏ học từ năm lớp 9. Cậu không hợp với việc học,
cậu bảo thế. Có sẵn máu kinh doanh trong người, cậu theo anh trai quản
lí 1 số khách sạn và bar của nhà. Minh quen cậu vào năm ngoái, cũng vừa
lúc Tùng mới đi làm được một thời gian, 2 đứa nói chuyện với nhau khá
hợp. Và điều an ủi nhất là chỉ có Tùng là người nhận ra nó là con gái.
Mấy đứa con gái cứ len lén nhìn nó và Tùng, rồi càng ngày càng đông lên. Bọn họ vào đây uống nước là chính và ngắm giai là chủ yếu. Ngồi trong
quán mà nó còn nghe thấy bên ngoài lao xao những tiếng hét của 1 số bạn
quá khích "aaaaaa, chúng mày ơi trong quán kia có 2 anh đẹp trai cực"
nó hơi nhếch mép