
Tác giả: Lâm Ngân Hỉ
Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015
Lượt xem: 134998
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/998 lượt.
hắc chắn rất bận, bảo tớ đến giúp."
"A, ra thế. Vậy bọn tớ cũng đến giúp nhé."
"Ừ, Tuấn Hỷ. Tớ và Trí Anh cũng đến giúp nha?"
"Thật hả? Được không đó? Không chừng khuya lắm mới xong đó! *^^*"
"Cái con nhỏ này! Thứ 7 thì có sao đâu. Đừng lo! Nếu muộn quá thì cho bọn tớ chỗ ngủ là được mà ^^"
"Ha ha, được mà. Cám ơn nhé ^^ Vậy tớ về trước đây. Mai gặp nha."
Hôm sau là ngày khai trương cửa hàng của bố. Bố nói chắc sẽ rất ổn. Hy vọng làm ăn sẽ tốt đẹp. Nghe nói đã phát n tờ rơi... làm ăn chắc chắn sẽ tốt ^^
"Ê, Phác Tuấn Hỷ."
"Phác Tuấn Anh, sao ngươi lại ở đây?"
"Mấy ngày nay bà làm gì thế? Muộn thế mới về nhà?"
"Có làm gì đâu... chút chuyện thôi..."
"Bà về muộn quá nên bố nói tôi ra đón đây này."
"A... thật à? Ngại quá đi ^^"
"Cái bà này có chuyện gì thế hả? Nhìn tôi xem, về nhà từ lâu rồi."
"Xì. Mấy hôm nay không chơi với Cẩm Thánh nữa à?"
"Còn nữa, mấy ngày nay có chuyện gì? Sáng sớm đã đi học? Có chút tiền xe buýt thôi mà ghê gớm vậy sao?"
"-_- Có chút chuyện nên..."
"Rốt cuộc bà có chuyện gì?"
"AShi! Ngươi không cần biết!"
"Bà không đi cùng tôi , hại tôi phải trả tiền xe buýt!"
"Ngươi... ai da ~ Huyết áp của tôi!!!"
Lần nào nói chuyện với tên này cũng khiến tôi tức điên lên. Tên chết bầm này!!! Tôi nhất định phải luyện tập chăm chỉ để ngày biểu diễn cho hắn trợn mắt lên mà ngắm! Đợi mà xem! Hứ!!!
"Này, anh Cẩm Thánh tìm bà đó!"
"Làm gì?"
"Bà có thể qua lại với anh Cẩm Thánh mà!"
"Cái gì?"
"Tôi đã nhận anh Cẩm Thánh rồi. Một người rất tốt, bà đi gặp anh ấy đi."
"Thật là, gà mái!"
"Bà thì có tốt đẹp gì."
"wuxiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!"
Phác Tuấn Anh đã nhận Khương Cẩm Thánh... Cẩm Thánh à...
Giật mình! -_- Tuấn Anh làm gì mà trừng mắt với tôi? Tôi có làm gì sai đâu, sao lại có cảm giác bị điểm trúng huyệt vậy nè -_-
"Chắc bà không... còn thích Kim Dân Hữu đó chứ?"
"Nói gì vậy?"
"Cho dù xảy ra chuyện gì, kể cả gặp hắn ta cũng không được đối xử tốt với hắn đó!"
"Gì thế? Sao ta lại gặp Dân Hữu được chứ?"
"Tôi chỉ nói giả dụ thế thôi. Bà đừng có để cái tên đó... làm lay động nữa. Nếu bà còn ngu ngốc qua lại với hắn, tôi sẽ giết chết hắn đó."
"Dân Hữu đã chuyển trường rồi, sao ta gặp lại được. Ngươi bị trúng gió à?"
Thằng điên này... người ta đã buồn lắm rồi... còn ở đó mà thổi gió vào lửa à? Không an ủi tôi thì thôi đi, còn nói sẽ giết chết nữa... đồ điên. Đồ điên TT TT
Vừa tan học, Trí Anh, Tiểu Mẫn và tôi cùng về nhà tôi.
Nếu làm việc mà mặc váy thì không tiện cho lắm, nên tôi đã đưa quần áo của mìnhcho bọn họ mặc.
"Bố ơi, con về rồi đây!"
"Thế à, con gái tôi về rồi hả?"
"Bố, đây là bạn của con. ^^"
"Chào chú ạ."
"Tốt, đến giúp chú đó hả? Cám ơn các cháu nhiều lắm. Nhìn hai đứa xinh đẹp thế kia, có thể làm tiếp thị không?"
"Tất nhiên ạ ~ Chú cứ giao cho tụi cháu. ^^ A, còn nữa, bạn ấy là Tiểu Mẫn, rất biết làm tiếp thị."
"A, thật à? Í cha ~ Bạn của Tuấn Hỷ nhà ta vừa xinh đẹp vừa tốt bụng thật!!"
"Hihi *^^*"
"Cháu tên gì?"
"Cháu là Thẩm Trí Anh."
"Trí Anh? Cô bé này dễ thương quá."
Trí Anh... đúng là không hổ là Trí Anh, giao tiếp với ai cũng tốt cả... Đúng là một đứa thần kỳ. Nói thực là giao tiếp với mọi người là điều không dễ dàng, tôi vẫn phải học nó điểm này. - -^
Chúng tôi rất nghiêm túc bày biện hàng hóa. Sao mà nhiều thế này? Tuấn Anh sao vẫn chưa đến? Đúng là điên thật. A! Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, xem ra hắn cũng chỉ làm tiểu nhân như Tào Tháo thôi. -_-;; Mẹ ơi! Chẳng những chỉ có hắn mà còn có những nhân vật không ngờ đến nữa. Lý Vân Quân, Hy Thái Dân, Mẫn Chí Hồi, còn cả Khương Cẩm Thánh. Bọn hắn đều đến giúp đỡ sao?
"Bố, con về rồi đây."
"A, anh chàng đẹp trai nhà ta về rồi à?"
"Mẹ đâu rồi?"
"Có chút chuyện ra ngoài rồi. Bạn Tuấn Anh đây à?"
"Là đàn anh cả đó."
"A, thật hả? Mấy đứa này đều tuyệt cả. Ha ha ha~"
"Chào chú!"
"Bố, chào bố ^^"
Đúng là quạ đen. Hắn ta nhìn thấy bố lúc nào mà mới nhìn đã gọi bố rồi? Hừ hừ... Khương Cẩm Thánh, lâu rồi không gặp!
"Asha! Đến đây cả rồi sao? Ha ha ha~"
"Vui đến thế cơ à? Trí Anh?"
"Ừ~ Vui quá! ASha!"
"Trí Anh, có phải người cậu thích là một trong số bọn họ không?"
Tiểu Mẫn lợi hại thật, một câu nói trúng phóc.
"Không, không phải! Tuyệt đối không phải mà!"
"Biết mà, chúng ta đừng nên dối nhau, có gì cùng chia sẻ đi. Trí Anh hình như có vẻ hơi hoảng hốt rồi, Tuấn Hỷ, phải không?"
"Đúng là như thế. Ha ha!"
"Tớ nói