
Tác giả: Lâm Ngân Hỉ
Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015
Lượt xem: 1341004
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1004 lượt.
tình yêu của anh, em là một đóa hoa!! 'Hôm nay em thật là tuyệt vời' thì thế nào?"
"Đồ điên Lý Vân Quân!! Cái gì mà một đóa hoa! Cậu điên rồi à??"
"Rõ ràng là đội trưởng điên thì có. Sao lại nói tớ điên. >_< Bình thường chẳng phải rất uy phong sao? Thì ra vốn chỉ là một ly nước sôi mà thôi. Đội trưởng, cậu còn có chuyện gì nữa đây?"
"Mất mặt lắm, tớ không dám gặp cô ấy đâu. Tớ phải đi trước đây. Các cậu phải tuyệt đối giữ bí mật nghe chưa. Nếu có ai kể cho Tuấn Hỷ nghe, tớ sẽ luộc chín tên đó. -_-+"
"Ha ha ha!! Đau bụng quá đi mất ~ Tuấn Anh, cứu mạng!!"
"Thật là quá bất ngờ! Không ngờ anh Cẩm Thánh lại..."
Sau đó anh ấy gọi điện thoại nói đàn em Thiết Hựu tìm 50 người đến. Thiết Hựu bị Cẩm Thánh làm cho giật mình hết hồn , 10 phút sau đã đem 50 người lớp mình đến đông đủ chờ lệnh. Cẩm Thánh liền hạ thánh chỉ cho mỗi người cầm 1 cành hoa đợi tôi xuất hiện sẽ tặng cho tôi. ^^;;
"Anh cũng phải đi cùng chứ?"
"Anh? Anh phải về nhà rồi. Phiền cậu vậy! Bye~"
Nói xong liền làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra ^^;; chầm chậm đi qua trước mặt bọn họ, về nhà.
"Ha ha~ làm sao đây?? Đau bụng chết mất!! Ối..."
"Buồn cười quá hả? Tôi cũng cười muốn ngất đi luôn. Lúc đó anh Cẩm Thánh thật quá đáng yêu. Đừng làm anh Cẩm Thánh đau lòng nữa, qua lại với anh ấy đi. Bà đi đâu để tìm một người tốt như anh ấy chứ. Bà phải hài lòng đi!"
"Thú vị thật!!!"
Ai mà tin được? Khương Cẩm Thánh vì chuyện tặng hoa cho con gái thấy mất mặt nên chạy trốn... Còn viện cớ rất chi là xạo sự nữa chứ. Đúng là một tên con trai đáng yêu. Ha ha ^^;;
Tôi thừa nhận đã có chút động lòng với Khương Cẩm Thánh rồi.
Hôm nay cùng đi học với Tuấn Anh, đã lâu rồi không cùng đi với nó. Tôi lên xe buýt chắc chắn sẽ được Cẩm Thánh giữ chỗ cho. Ha ha ^^
"Này, hôm qua bà tuyệt lắm đó."
Mẹ ơi... tôi có nghe nhầm không? Phác Tuấn Anh đang khen tôi???
"Ha ha! Thật à? thank you!"
"Hôm qua tôi thấy rất mát mặt. Phải giữ phong độ thế nhé."
"Ừ. Biết rồi. ^O^"
"Bà đừng ra vẻ thế có được không?"
"Hừ. -_-"
"Anh Cẩm Thánh thật lòng đó, bà biết chứ? Bà đừng giả ngốc nữa, ngoan ngoãn nghe lời anh ấy đi."
"wushiiiiiiii. Nè, hôm qua Tiểu Mẫn cũng nhảy đẹp lắm, đúng không? Tiểu Mẫn không tốt sao? Vừa hiền lành vừa ngoan ngoãn."
"Rồi sao nữa?"
"Chẳng có gì, chỉ nói là rất tốt thôi."
"Phải, hôm qua tất cả đều tuyệt."
"Thật chứ? Thật chứ? Đúng vậy mà! Tiểu Mẫn vốn..."
"Bà nói nhiều quá! Xe đến rồi kìa."
Cái tên Phác Tuấn Anh này khiến tôi nhớ đến một ca khúc "Anh là tên không biết sợ hãi là thứ gì", chính là bài hát đó. Hừ!!
"Lâu quá rồi bà không trả tiền xe buýt cho tôi há. Hôm nay trả đi nhé!"
"Ta biết ngay ngươi sẽ nói thế mà. -_-"
Cho qua đi, hôm nay tâm trạng tốt, không thèm tính toán với nó làm gì. Quả nhiên Khương Cẩm Thánh đã giữ chỗ cho tôi. Ba người còn lại đang nhìn tôi cười. Nhưng Vân Quân quả thực điên hết mức rồi. -_-;;;
"Tuấn Hỷ~ Tuấn Hỷ tình yêu của tớ ~ Hôm qua cậu oách hết chỗ chê! Tớ bị cậu mê hoặc rồi! ^^ Tớ thích cậu quá đi mất ^^"
"Tuấn Hỷ, cậu nhảy rất tuyệt. Phong độ lắm. ^^"
Tuy bọn Thái Dân đang nói chuyện với tôi nhưng sự tập trung của tôi lại hướng về Cẩm Thánh. Tôi đến rồi nhưng hắn lại chẳng nói câu nào, mặt ra vẻ thờ ơ nhìn thẳng về phía trước. Tên điên này... Không đúng. Rõ ràng hắn đang mắc cỡ! Ừ, chắc chắn thế rồi.
Lúc gần đến trường, tôi sực nhớ đến nội dung tấm thiệp hôm qua.
"Cám ơn hoa của anh nhé. ^^ Hôm qua có chuyện gì thế?"
"Ừ."
"Rốt cuộc là bận chuyện gì hả?"
Tên này. Lại khổ não nữa rồi. Ha ha. Vui thật đấy.
"Ừ thì... một người bạn... lâu không gặp đến chơi..."
"A ha~ Thì ra là thế! Chơi với bạn vui không?"
"Ừ, vui lắm. Tuấn Hỷ, đến rồi, xuống xe thôi."
Tên đáng yêu này. Có gì mà phải mắc cỡ đến thế. Đáng yêu như tôi mà cũng chịu thua hắn luôn. Học cho tốt nhé, nhóc, chị mày đi đây ~
"Chào chị!! Hôm qua chị tuyệt lắm!"
Ha ha, những đứa baby này rốt cuộc đã biết đến sự tồn tại của tôi rồi. Trên đường đi có rất nhiều học sinh đến chào hỏi tôi. Ha ha~ cảm giác tuyệt thật đó!! Nhưng tôi tuyệt đối không kiêu ngạo như Y Giang Yến kia đâu!!
Lại phải học rồi. Môn quốc ngữ tôi ghét nhất nữa chứ. Buồn quá đi. Ôi chao ~ Buồn ngủ quá!!
Tít tít ~ tít tít ~
[Làm gì thế?'>
Tin nhắn Khương Cẩm Thánh gửi.
[Đang lờ đờ.'>
[Ha ha, không hổ là Tuấn Hỷ. Anh đang ngắm em đây nè.'>
Giật mình!! -O-
[Anh đang nói lời điên khùng gì thế? Anh là người tàng hình à?'>
[Anh có hình của em, Tuấn Anh đưa cho... đẹp thật đó.'>
[Này! Anh mang đến ngay cho tôi!'>