XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Ơi Là Vợ!

Vợ Ơi Là Vợ!

Tác giả: ZuzuLinh

Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015

Lượt xem: 1342868

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2868 lượt.

hào anh ạ !

- Đây là cô Lạc Nhã, tam tiểu thư, cô ấy hiện đang giữ chức giám đốc khu vực
phía Bắc.

- Chào chị ạ !

- Ấy, không dám, cứ gọi mình là Lạc Nhã là được rồi, dù sao Vy Vy cũng sắp làm
chị dâu !

Khả Vy có chút ái ngại trong lối giao tiếp bởi Lạc Nhã hơn tuổi mình.

- Tiếp đến là cậu Lạc Tâm,… Lạc Dĩnh,… Lạc Ngôn,… Lạc Nhi,…, Lạc Mỹ,…, Lạc
Kiệt…

Thôi, đến đây thì Khả Vy không còn nhớ nổi ai với ai nữa, cả nhà mà toàn lạc
với chẳng khoai, chóng hết cả đầu. Cô cứ vâng vâng dạ dạ cho qua lệ. Lão quản
gia thao thao bất tuyệt, người quan trọng nhất thì không thấy nói, đến giờ này
cô cũng vẫn chưa biết chồng mình làm cái gì ở công ty, có khi lại kiểu như cậu
hai chơi bời vô công dồi nghề chìa tay xin tiền mẹ mỗi sáng. Có vẻ như thế lắm.

- Được rồi, quản gia Tôn cứ để em ấy tiếp xúc với chúng tôi nhiều sẽ quen, chứ
ông cứ nói vậy thì chẳng có ai nhớ nổi đâu ! Em dâu dùng bữa đi ! - Lạc Trung
nhìn vào sự tập trung nơi đồ ăn trong ánh mắt của Khả Vy hơn là dỏng tai nghe,
anh lịch sự gắp cho em dâu tương lai một miếng ngon.

- Chị hai, chị và anh hai quen nhau trong hoàn cảnh nào thế ạ ? Chúng em tò mò
lắm ! - Lạc Kiệt và Lạc Mỹ kháo ầm lên, thật là bất ngờ khi anh trai lại chọn
khẩu vị hương đồng gió nội thế này.

- Mấy đứa trẻ này, đừng có nhiều chuyện, Vy Vy vừa mới về còn chưa quen khí
hậu, các con hỏi ít thôi ! - Cao phu nhân sợ rằng sẽ để lộ điều gì đó nên dẹp
ngay những câu hỏi về sự gặp mặt trước đó của đôi vợ chồng sắp cưới, bà lảng
sang chuyện khác.

- Bác à, để cho chúng con hỏi han hai người một tẹo thôi ạ ! Anh hai tình
trường như thế mà lọt lưới chị Vy thì quả là một câu chuyện đáng để kể, con còn
cứ tưởng anh ấy và chị Nhược Lam sẽ thành một đôi cơ ! - Biết rằng ông bà Cao
chỉ khó tính với người ngoài còn trong nhà rất dễ tính nên Lạc Kiệt truy hỏi
Lạc Thiên đến cùng, kể cả bây giờ chưa hỏi ngay được thì cậu trai này sẽ còn đi
theo mà dò mãi.

Lạc Thiên dường như dị ứng tới hai từ « Nhược Lam », anh không thích nhắc tới
cái tên đó bởi nó quá đỗi quen thuộc rồi, nó sâm đậm bưng đầy trong con tim tới
nghẹt thở. - Yêu là lấy, thế thôi ! - Một câu trả lời dối từ trong ra ngoài,
nhưng anh biết nói gì hơn chứ. Chẳng lẽ lại nói rằng cô ấy bỏ anh vì một người
con trai hèn mọn thì anh bắt chước tìm một cô gái chẳng ra sao để gắn kết.

Có một thực tế mà ông Cao là người tường tận rõ nhất. Xét về vai vế nhà họ
Trịnh và họ Cao, Nhược Lam với Lạc Thiên là đôi thanh mai trúc mã, vừa vai phải
lứa. Ông và phu nhân đều coi cô ấy như con cái trong nhà, nhưng có lẽ vì sự quá
thân thiết ấy đã ngăn cản ông không thể nhận một người con dâu như thế, và
nghiễm nhiên ông thà chấp nhận một cô con dâu như Khả Vy còn hơn, một phần để
chia cắt tình cảm của đôi tình nhân trẻ.

- Chị Vy, chị kể cho chúng em mở mang tầm mắt đi ạ ! - Lạc Mỹ nhõng nhẽo.

- Mỹ Mỹ, con ngồi im đi nào ! - Ông Cao nhếch mắt.

- À, thực ra là có chút thú vị ! - Khả Vy vốn thẳng thắn, ai hỏi gì thì nói
lấy, dù sao cô cũng được ôn lại kế hoạch B đến nỗi khắc cốt ghi tâm rồi, bắt
đầu : - Anh ấy gặp chị trong một buổi party của một người bạn tên Antony.

Biết rằng tên chồng đang vắt óc tìm xem mình có người bạn nào tên như thế
không, Khả Vy lén huých nhẹ vào người ngồi cạnh là anh. Chắc chắn Antony chỉ là
sản phẩm của trí tưởng tượng.

- Anh Antony là người Pháp gốc Ý, anh ta học khóa 47, đại học Columbia, có sở
thích đánh tennis, những buổi chiều anh ta thường chạy bộ bên dòng sông…

- Nàng ơi, bỏ qua cái sơ yếu lí lịch của người ta đi ! - Lạc Thiên không nói
nên lời nhưng thầm nhắn nhủ qua đôi mắt. Từ « Nàng » không phải lấy từ cách
xưng hô chàng và nàng thân mật mà là nàng hai lúa, một cách châm biếm.

- À, - Khả Vy hiểu ý - hôm ấy chị mới chân ướt chân ráo tới New York, đáng lẽ
phải vào phòng lẻ 401 thì lại đi nhầm tới phòng đối diện đang hội hè. Thế đấy,
quả thực rất tình cờ - Khả Vy cũng giỏi khua chân múa tay, cô nhập tâm vào câu
chuyện như chính mình đã từng trải - Trong khi những cô gái với nhiều màu da
khác nhau vận các món đồ lụa là váy vóc, mà chị cứ áo sơ mi quần kaki đóng hộp,
chưa kịp hiểu ra vấn đề thì một người phục vụ vô tình làm đổ rượu vang lên
người, anh Lạc - Thôi chết rồi, quả thực Khả Vy đang quên mất tên chồng mình là
gì. Bộ nhớ đệm trong não không tài nào nghĩ ra, chỉ tại lão quản gia nói nhiều
Lạc quá mà giờ ngay cả một chữ cũng không nặn nổi ra miệng. Trí nhớ cô vốn
không tốt, hơn nữa mọi người đổ dồn mắt nghe cô nói khiến tâm trạng không tránh
khỏi sự lúng túng. Bên cạnh đó thức ăn ngon cũng là một tác nhân khiến đầu óc
mụ mị. May mà cô còn phân biệt được con trai cả và con trai thứ nhà họ Cao, à,
một người là Lạc Trung, một người là Lạc Thiên. Nhớ rồi. Nhưng… ai là Lạc Trung
và ai là Lạc Thiên thì tự dưng quên béng. Ngộ nhỡ nói nhầm thì…

- Ha ha ! Có phải sau đó Lạc Thiên lịch thiệp đưa áo khoác và dìu em vào nhà
trong phải không ? Thảo nào… bữa tiệc tối qua là