Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chết trong đêm Noel - Full

Chết trong đêm Noel - Full

Tác giả: Agatha Christie

Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015

Lượt xem: 1341493

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1493 lượt.

gười hầu trẻ tuổi Horbury bước vào phòng và báo tin:- Bữa trà ở dưới nhà đã chuẩn bị xong , thưa ông .o0o3- Này! Anh ở đây ư, David ? - Hilda hỏi chồng - Em tìm anh khắp nơi . Không nên ở trong căn phòng này . Nó quá lạnh .David không trả lời ngay . Anh đứng nhìn chiếc ghế bành, một chiếc ghế bành bọc xa- tang đã bạc màu . Bất chợt anh nói:- Đây là chiếc ghế của mẹ ... Mẹ vẫn ngồi trên chiêc' ghế này ... nó vẫn như cũ, chỉ lụa bọc là bạc màu .Trán của Hilda hơi cau lại:- Em hiểu - Hilda nói - Lại đây, David . Chúng ta ra khỏi nơi này, ở đây rất lạnh .Như không nghe thấy gì, David nhìn quanh phòng .- Mẹ ngồi ở trong phòng khách nhỏ này và anh thấy như mình đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ bên bà, trong khi ấy thì bà đọc cuốn Jack, người giết rồng . Đúng thế Jack, người giết rồng . Lúc ấy anh mới bảy tuổi .Hilda nắm lấy cánh tay chồng:- Chúng ta tới phòng khách, anh yêu . Căn phòng này không đốt lò sưởi .Anh ngoan ngoãn đi theo vợ, nhưng chị thấy tay anh đang run rẩy .- Tất cả vẫn như ngày xưa ... Có thể nói thời gian không xê dịch ...Hilda tỏ ra lo lắng . Chị nói bằng một giọng vui vẻ và quả quyết:- Em đang tự hỏi là những người khác hiện ở đâu . Đã đến giờ dùng trà rồi .David mở cửa một phòng khác .- Ngày xưa có một chiếc dương cầm kê ở đây ... Ô! Nó hãy còn .... Anh tự hỏi đàn còn tốt hay không .Anh ngồi xuống ghế, mở nắp hộp đàn và những ngón tay của anh nhấn lên các phím đàn .- Phải, đàn còn tốt .Anh bắt đầu chơi một bản nhạc . Đàn rung lên dưới tay của anh .- Em biết bản nhạc này, nhưng không nhớ tên đầu đề của nó .- Đã nhiều năm nay anh không chơi đàn - David nói - Mẹ vẫn thường chơi nó . Đây là một bản nhạc không lời của Mendelssohn .Những tiếng đàn êm dịu, rất êm dịu, tràn ngập căn phòng .- Anh chơi nhạc của Mozart đi - Hilda yêu cầu .David lắc đầu và chơi một bản nhạc khác của Mendelssohn . Đột nhiên, mười ngón tay anh đập một lúc xuống các phím đàn gây ra m ột tiếng ồn lớn . Anh đứng lên, tay chân run rẩy . Hilda đến bên chồng .- David ... David ... Anh làm sao vậy ?- Không sao cả .o0o4Chiếc cuông ngoài cổng lại réo lên từng hồi . Từ trong bếp lão già Tressilian chậm chạp đứng lên và ra mở cổng .Chuông lại reo lên một lần nữa và lão Tressilian cau mày . Qua ô kính nhỏ mờ đi vì tuyết phủ lão thấy bóng một người đàn ông đội mũ dạ, vành cụp xuống .Lão Tressilian đưa tay lên trán . Có điều gì đó làm lão băn khoăn . Người ta có thể nói hiện tượng này xảy ra lần thứ hai .Cũng cái cảnh ấy xảy ra một lần nữa trong cùng một ngày .Lão tháo chốt và mở cổng .Người đứng trước cổng hỏi lão:- Đây có phải nhà ông Simeon Lee không ?- Vâng, thưa ông .- Tôi có thể gặp ông ấy được không ?Giọng noí đập vào trí nhớ của ông Tressilian . Lão nhớ rõ cái giọng ấy ... Nó lui về quá khứ ... vào thời kỳ mà ông Lee trở về nước Anh .Lão Tressilian ngẩng đầu với vẻ lo ngại:- Ông Lee không đi lại được, thưa ông . Ông ấy không tiếp khách . Nếu ông ...Người lạ mặt ngắt lời lão . Lấy từ trong ví ra một chiếc phong bì, người ấy đu8a cho ông hầu già:- Nhờ ông đưa giúp cái này cho ông Lee .- vâng, thưa ông .o0o5Ông Simeon Lee lấy một tờ giấy trong phong bì ra . Ông tỏ vẻ ngạc nhiên, nhướn mắt lên rồi cười .- Thật là tuyệt vời! - Ông kêu to .Sau đó ông nói với người hầu già:- Ông Tressilian, ông đưa ông Farr lên đây .- Vâng, thưa ông .- Ta nghĩ đến lão Ebnezer Farr, người hợp tác với ta ở Kimberley . Và đây là con trai của lão từ trên trời rơi xuống!Có tiếng lão Tressilian:- Ông Farr .Stephen Farr bước vào phòng . Để che giấu sự bối rối, anh tỏ vẻ ngơ ngác và nói bằng giọng Nam Phi theo thói quen:- Có phải đây là ông Lee mà tôi hân hạnh được tiếp chuyện không ?- Ta rất sung sướng được gặp anh . - Ông già nói với Stephen - Như vậy anh là con trai của ông Ebnezer ư ?Stephen Farr mỉm cười:- Đây là lần đầu tiên cháu đến nước Anh . Cha cháu dặn cháu đến thăm bác nếu cháu tới đất nước này .- Tốt! (Ông gaì Simeon nhìn xung quanh) . Ta giới thiệu với anh đây là Pilar Estravados, cháu ngoại của ta .- Xin chào anh - Pilar nói bằng giọng rất bình thường .Rất thán phục, Stephen tự nhủ: "Đúng là một nữ diễn viên có tài! Cô ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ta, nhưng cái đó chỉ xảy ra trong chớp mắt" .Ngượng nghịu anh nói:- Tôi rất sung sướng được quen biết cô . Cô Estravados .- Cảm ơn . - Pilar nói .- Anh ngồi xuống đây . - Ông Simeon nói với Farr - Hãy nói về mình đi . Anh ở lại nước Anh có đươc. lâu không ?- Ồ! Cháu không có gì phải vội vã cả - Farr trả lời và ngả đầu về phía sau .- Tốt quá . - Ông Simeon Lee nói - Anh sẽ ở lại với ta trong một thời gian .- Ồ! Thưa bác, cháu không dám làm phiền gia đình . Sắp đến lễ Noel rồi .- Anh sẽ dự lễ Noel với ta ... Nếu anh không có công việc gì khác .- Không, cháu không có công việc gì . Nhưng cháu ngại rằng ...- Thế là xong rồi - Ông Simeon nói .Ông già quay đầu lại:- Pilar!- Thưa ông .- Cháu tới nói với bác Lydia rằng chúng ta có một vị khách nữa . Bảo bác ấy tới gặp ta .Pilar rời khỏi phòng . Stephen nhìn theo . Ông già thích thú khi nhìn thấy cảnh đó . Ông nói với Farr:- Anh từ Nam Phi đến thẳng đây chứ ?