Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dòng máu - Full

Dòng máu - Full

Tác giả: Sidney Sheldon

Ngày cập nhật: 22:50 17/12/2015

Lượt xem: 1342446

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2446 lượt.

ớn, người đã là bạn học của Elizabeth ở Thuỵ Sĩ. Thỉnh thoảng họ vẫn liên lạc với nhau. Maria đã trở thành người mẫu và cô ta viết thư cho Elizabeth rằng cô ta đã hứa hôn với một ông chủ báo Italia ở Milan. Elizabeth phải mất đến mười lăm phút mới tìm thấy Maria. Sau những màn xã giao thông thường, Elizabeth nói vào điện thoại.- Cậu vẫn hứa hôn với ông chủ báo đấy chứ?- Dĩ nhiên. Vào giây phút mà Tonyly dị, chúng tớ sẽ lập tức làm đám cưới.- Tớ muốn cậu giúp tớ một chuyện, Maria.- Nói đi.***Gần một giờ sau Maria Martinelly gọi lại.- Tớ đã có thông tin mà cậu cần đây. Ông chủ ngân hàng bị bắt về tội lén đưa tiền ra khỏi Italia đã bị bẫy. Tony nói là có người đã mật báo với cảnh sát biên giới.- Anh ấy có biết tên người mật báo ấy không?- Ivo Palazzi.***Thám tử Max Hornung đã có một khám phá đầy thú vị: Anh ta không chỉ biết được vụ nổ ởRoffe và các con đã được tính toán kỹ lưỡng mà còn biết được nó được gây ra bởi một loại chất nổ tên là Rylar X, sản xuất riêng cho quân đội và không cung cấp thêm cho ai khác. Điều làm Max bận tâm là Rylar X được sản xuất ở một trong những nhà máy của Roffe và các con. Chỉ cần gọi một cú điện thoại là biết ngay nhà máy nào.Nhà máy ở ngoại ô Paris.***Đúng bốn giờ chiều Herr Julius Badrutt co thân hình gầy nhẳng trong ghế và nói thẳng:- Tôi càng muốn giúp đỡ cô bao nhiêu, cô Roffe, thì tôi lại e rằng trách nhiệm của tôi với các bạn hùn vốn càng thêm lớn.Đó là một cách phát biểu, Elizabeth nghĩ, mà các ông chủ ngân hàng thường dùng với các bà goá con côi trước khi họ thu văn tự cầm cố thế nợ. Nhưng lần nầy nàng đã chuẩn bị đối phó với Herr Badrutt.- Hội đồng quản trị của tôi đã yêu cầu tôi thông báo với cô rằng ngân hàng của chúng tôi đòiRoffe và các con phải trả các món nợ ngay lập tức.- Tôi đã được nói là tôi có chín mươi ngày mà! - Elizabeth nói.- Thật không may, chúng tôi cảm thấy tình huống đã thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Tôi cũng thông báo cho cô rằng các ngân hàng khác đang giao dịch với cô cũng sẽ có quyết định như vậy.Một khi những ngân hàng từ chối giúp nàng, sẽ không còn cách nào giữ cho tập đoàn như cũ.- Tôi rất tiếc phải thông báo cho cô một tin không hay như vậy, cô Roffe, nhưng tôi cảm thấy rằng tôi nên nói riêng với cô.- Ông biết đấy, rằng Roffe và các con vẫn còn là một tập đoàn có thế lực và giàu có.Herr Julius Badrutt gật đầu.- Dĩ nhiên. Đây là một tập đoàn vĩ đại.- Nhưng các ông vẫn không chịu cho chúng tôi thêm thời gian.Herr Badrutt nhìn nàng một lát, rồi nói:- Ngân hàng nghĩ các vấn đề của cô có thể giải quyết được, cô Roffe. Nhưng… - Ông ta do dự.- Nhưng ông không nghĩ rằng bất cứ ai cũng có thể giải quyết được?- Tôi e rằng như thế. - ông ta đứng dậy.- Thế nếu có ai đó khác làm chủ tịch của Roffe và các con thì sao? - Elizabeth hỏi.- Ông lắc đầu. - Chúng ta đã thảo luận về các khả năng có thể. Chúng tôi không cảm thấy có ai khác trong hội đồng quản trị hiện nay có khả năng toàn diện để giải quyết…Nàng nói:- Tôi đang nghĩ đến Rhys Williams.


Chương 38Viên cảnh sát Thomas Hiller thuộc đội cảnh sát đường thuỷ khu vực sông Thames đang trong tình trạng cực kỳ thảm hại. Anh ta vừa buồn ngủ vừa đói, vừa khao khát tình dục, vừa ướt nhoe nhoét, và anh ta không thể quyết định được đâu là sự khốn khổ nhất của anh ta.Anh ta buồn ngủ vì cô vợ chưa cưới Flo đã bắt anh ta phải thức suốt đêm chiến đấu, anh ta đói bởi vì khi cô ta ngừng quát tháo anh cũng là lúc anh đã trễ giờ làm, và anh ta không có thời gian để ăn một miếng nhỏ, anh ta khao khát tình dục vì cô ta đã không cho anh ta đụng vào người và anh ướt nhoe nhoét bởi vì chiếc tàu cảnh sát dài có chín mét mà anh ta đang dùng được thiết kế cho công việc, không có tiện nghi và cơn gió đã hắt mưa vào tạn căn buồng lái nhỏ nơi anh ta đang đứng. Vào những ngày thế nầy thì chẳng thấy được gì và cũng chẳng có gì mà làm cả.Đội sông Thames quản lý năm mươi tư dặm đường sông từ nhánh sông Dartford đến cầu Stained, và thường thì cảnh sát viên Hiller cũng thích công việc tuần tiễu.Nhưng không phải cái lúc anh ta thảm hại thế nầy.Mẹ kiếp tất cả đám đàn bà? Anh ta nghĩ đến Flo đang nằm trên giường, trần truồng như nhộng, bộ ngực phập phồng như khi cô ta quát tháo anh. Anh ta liếc nhìn đồng hồ. Chỉ nửa tiếng nữa là cuộc tuần tra khốn nạn nầy kết thúc. Con thuyền rẽ về hướng quay lại bến tàu Waterloo. Vấn đề duy nhất của anh ta bây giờ là quyết định xem phải làm việc nào trước: Ngủ, ăn, hay nhảy lên giường với Flo. Có lẽ phải làm ba việc một lúc, anh ta nghĩ. Anh ta dụi mắt để cố tránh cơn buồn ngủ, quay ra nhìn con sông đục ngầu, nước đang dâng cao do cơn mưa.Nó như hiện ra lờ mờ từ trong chốn hư không. Trông nó như một con cá trắng lớn trôi lềnh bềnh, bụng ngửa lên trời, và ý nghĩ đầu tiên của Hiller: Nếu chúng ta kéo nó lên boong, chúng ta sẽ không tài nào chịu được mùi hôi thối. Nó ở cách mạn thuyền phải khoảng mười mét và con thuyền đang chạy xa dần nó. Nếu anh ta mở mồm, con cá chết tiệt nầy sẽ làm trì hoãn việc hết phiên trực của anh ta. Họ sẽ phải dừng lại và


Disneyland 1972 Love the old s