
Resident Evil ( Tập 3 - Thành phố chết ) - Full
Tác giả: Sidney Sheldon
Ngày cập nhật: 22:50 17/12/2015
Lượt xem: 1342324
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2324 lượt.
ưng nàng biết bây giờ vẫn chưa phải là lúc, và thế là nàng chỉ nói:- Trừ chuyện đó ra, anh hoàn toàn được nắm quyền điều khiển.Rhys đứng đó, im lặng ngắm nàng một lúc lâu.Khi cất tiếng, anh hỏi:- Khi nào em muốn tổ chức hôn lễ?- Càng sớm càng tốt.***Ngoại trừ Anna và Walther phải ở nhà vì ốm, tất cả đều đến Zurich dự lễ thành hôn của Elizabeth. Alec và Vivian, Hélène và Charles, Simonetta và Ivo. Họ ra vẻ vui mừng cho nàng, và sự vui mừng đó khiến nàng cảm thấy rất giả tạo. Nàng không tiến hành một cuộc hôn nhân mà là tiến hành một vụ kinh doanh.Alec ôm nàng và nói:- Cháu biết là chú luôn chúc cho cháu được mọi sự tốt lành.- Cháu biết, Alec. Cám ơn chú.Ivo đột ngột:- Carissima, tanti auguri e fijli maschi. Tìm thấy tài sản là giấc mơ của kẻ ăn mày, nhưng tìm thấy tình yêu là giấc mơ của những ông hoàng.Elizabeth mỉm cười.- Ai đã nói câu đó?- Chú, - Ivo tuyên bố. - Chú hy vọng là Rhys đánh giá đúng mình là con người may mắn đến thế nào.- Cháu luôn nhắc nhở anh ấy, - nàng nhẹ nhàng nói.Hélène kéo Elizabeth sang một bên.- Cháu luôn gây ngạc nhiên chơ tất cả mọi người, ma chère. Cô không hề nghĩ rằng cháu và Rhys lại để ý đến nhau.- Chuyện xảy ra cũng thật bất ngờ.Hélène nhìn nàng bằng cặp mắt lạnh lùng tính toán.- Đúng. Cô chắc là vậy. - Và bà ta bỏ đi.Sau buổi lễ là tiệc cưới tại Baur-au-lac. Bên ngoài bữa tiệc thì rất náo nhiệt vui vẻ nhưng Elizabeth cảm thấy được những đợt sóng ngầm bên trong. Có một cái gì đó thật độc địa trong căn phòng, một lời nguyền rủa, nhưng nàng không thể nói ra được nó bắt nguồn từ ai. Tất cả những gì nàng biết là có một người nào đó trong phòng rất ghét nàng. Nàng có thể cảm nhận được điều đó ở sâu thẳm trong con người nàng, nhưng khi đưa mắt nhìn quanh, nàng lại chỉ thấy toàn những gương mặt tươi cười thân thiện. Charles đang nâng ly lên để chúc mừng nàng… Elizabeth đã nhận được một báo cáo về vụ nổ ở phòng thí nghiệm. Chất nổ được Bản xuất tại một nhà máy của cô ở ngoại ô Paris.Ivo nụ cười toe toét hạnh phúc trên mặt… ông chủ ngân hàng bị bắt vì tội lén mang tiền ra khỏi Italia bị gài bẫy. Người đàn ông đã mật báo cho cảnh sát biên giới. Ivo Palazzi. Alec? Walther? Người nào? Elizabeth tự hỏi.***Sáng hôm sau buổi họp của hội đồng quản trị diễn ra và Rhys Williams được nhất trí bầu vào chức vụ chủ tịch kiêm tổng giám đốc điều hành của Roffe và các con. Charles đặt ra câu hỏi đã có sẵn trong đầu tất cả mọi người.- Bây giờ anh điều hành tập đoàn, vậy chúng tôi sẽ được bán cổ phần chứ?Elizabeth có thể cảm thấy sự căng thẳng bất ngờ trong phòng.- Số cổ phần quyết định vẫn ở trong tay Elizabeth. - Rhys thông báo với họ. - Cô ấy mới là người quyết định.Tất cả hướng về phía Elizabeth.- Chúng ta sẽ không bán ra, - nàng tuyên bố.Khi Elizabeth và Rhys còn lại một mình anh nói:- Em có thích tuần trăng mật ở Rio không?Elizabeth nhìn anh, trái tim bay bổng. Anh thản nhiên nói tiếp, - Viên giám đốc của chúng ta ở đó đang định xin nghỉ việc. Chúng ta không thể để mất ông ta. Anh đã định bay đến đó vào ngày mai và sắp xếp lại mọi việc. Sẽ hơi kỳ quặc một chút nếu anh đi mà không có cô dâu mới của mình?Elizabeth gật đầu và nói:- Vâng, dĩ nhiên.Mình thật ngốc, nàng tự nhủ. Đây là ý kiến của mình cơ mà. Đó chỉ là một sự dàn xếp, không phải là một cuộc hôn nhân. Mình không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì ở Rhys. Thế nhưng, một giọng nói rất nhỏ bên trong nàng nói, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra…***Khi hai người xuống máy bay tại sân bay Galeao, không khí nóng lên một cách đáng kinh ngạc và Elizabeth nhận ra ở đó đang là mùa hè. Một chiếc Mercedes 600 đang chờ họ. Tài xế là một chàng trai da đen gầy gò khoảng gần ba mươi tuổi. Khi họ lên xe, Rhys hỏi người tài xế:- Luis đâu?- Luis bị ốm, thưa ông Wilhams. Tôi sẽ lái cho ông và bà Williams.- Nói với Luis tôi hy vọng cậu ta sớm bình phục.Người tài xế ngắm nhìn họ qua gương chiếu hậu và nói:- Vâng.Nửa giờ sau họ đã lái xe đến khu vực dạo mát, trên những viên đá lát đường nhiều mầu sắc dọc theo bãi biển Copacabana. Họ dừng lại trước khách sạn hiện đại Princessa Sugarloaf và một lát sau hành lý của họ đã được đưa vào. Họ được dẫn đến một căn buồng rộng lớn với bốn phòng rộng mênh mông nhìn xuống biển. Hoa đầy trong các phòng được cắm những chiếc bình bạc, cùng rượu champagne, whisky và sôcôla. Viên quản lý khách sạn đích thân đưa họ về buồng.- Nếu có chuyện gì chúng tôi có thể làm cho ông bà - bất cứ chuyện gì - tôi xin đích thân phục vụ ông bà hai tư giờ mỗi ngày. - Và ông ta vừa cúi chào vừa bước ra.- Họ thân thiện quá, - Elizabeth nói.Rhys cười to và trả lời.- Họ phải như thế. Em sở hữu khách sạn nầy mà.Elizabeth cảm thấy mặt đỏ bừng.- Ồ. Em… em không biết.- Em có đói không?- Em… không, cám ơn anh, - Elizabeth trả lời.- Em uống chút rượu vang nhé?- Vâng, cám ơn anh.Giọng nói trong tai nàng có vẻ cứng nhắc và thiếu tự nhiên. Nàng không chắc mình nên xử sự thế nào, hay mong chờ gì ở Rhys. Anh bỗng nhiên trở thành một người xa lạ và nàng khủng khiếp nhận ra sự thật rằng hai người đang ở trong một căn buồng khách sạn và thời gian thì đã khuy