Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Em Ngốc Lắm Bé Ạ!

Em Ngốc Lắm Bé Ạ!

Tác giả: Thirsty Blood

Ngày cập nhật: 22:38 17/12/2015

Lượt xem: 134739

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/739 lượt.

ng ta không yên tâm để bọn trẻ ở nhà một mình nên gửi gắm bố của con. Ông của Subaru có nghĩa vụ quản Ken,Subaru và Yun để tụi nó không quậy,nhưng ông cũng sẽ đi vắng nên nhờ bố mẹ con quản giùm. Còn Hắc Lâm.... - Nói đến Hắc Lâm, giọng bà Hy trùng xuống.

Hắc Lâm hiểu ý. Hắc Lâm biết tại sao bà Hy lại ấp úng khi nhắc đến Lâm. Có lẽ,chỉ vì thân phận của Lâm mà thôi...

- Dạ! Không sao đâu! Cháu ở chỗ khác cũng được mà! Cháu đến cho vui thôi!

Hắc Lâm cười trừ. Lâm biết, thân phận của anh mãi là vật cản để anh có thể thân với bà Hy,ông Phan,ông Vương hay ông Vũ.

- Không được! Lâm sẽ ở đây!

Tử Đăng đứng lên nói. Lần đầu Đăng có phản ứng mạnh vậy. Đăng biết đây không phải nhà của Đăng. Nhưng,Đăng không thể để Lâm bị ghét bỏ được.

- Đăng à! Cháu biết mà! -Ông Phan quay ra nói với Đăng.

- Cháu biết! Nhưng Hắc Lâm không phải người như vậy! Hơn nữa, cậu ấy sông xa bố của cậu ấy từ 5 năm trước rồi. Từ lúc mà em trai cháu mất tích, từ lúc....tên đó khởi động kế hoạch rồi. Cậu ấy.... Nói chung là cháu biết Hắc Lâm là người tốt! - Tử Đăng định nói gì đó nhưng lại thôi...

Những đấng sinh thành đang ngồi đây. Họ nhìn Đăng chằm chằm.

- Thôi! Tớ đi kiếm khách sạn khác cũng được mà! Có sao đâu! Cậu không cần phải bảo vệ tớ kinh quá đâu! -Hắc Lâm thấy mọi người nhìn Đăng như vậy thì liền vỗ vai Tử Đăng nói.

Hắc Lâm nói rồi định quay ra cửa để ra ngoài. Lâm biết, cái thân phận này sẽ là vật cản. Lâm ghét thân thế của mình.

Tử Đăng thấy Lâm đi thì liền giữ tay lại rồi nói:

- Không được! Cậu ở đâu cũng bị tên đó phát hiện ra mà thôi! Khách sạn cậu đang ở là một ví dụ đấy! Ở đây, chỉ ở đây,tên đó mới không giám làm gì thôi! Lâm! Nghe tớ đi! Tớ sẽ thuyết phục mọi người!

Có những chuyện mà Đăng nói chỉ có Tử Đăng và Hắc Lâm hiểu. Nhưng cũng có những chuyện, chỉ ông bà Phan,ông bà Vũ,ông bàDương,ông bà Vương hay ông của Subaru nghe hiểu còn lại hoàn toàn không hiểu gì...

- Lâm! Nghe tớ! Nếu không phải chỗ này thì ở đâu cậu cũng nguy hiểm thôi! Cậu tính xem. 5 năm qua cậu chuyển nơi ở bao nhiêu lần rồi! Nghe tớ đi!

Tử Đăng thuyết phục Lâm rồi quay ra mọi người...

- Bác hãy để Lâm ở đây đi bác Vũ. Cháu biết Lâm từ lâu rồi! Cậu ấy là con người tốt!

Ông Vũ nghe từ nãy đến giờ có vẻ không hiểu lắm nhưng..

- Nghe cháu nói vậy thì cũng được nhưng...với điều kiện cháu phải nói rõ tại sao cháu lại tin Lâm đến như vậy! -Ông Vũ nói

Tử Đăng nghe xong thể phào.

- Bởi vì.... Hắc Lâm là bạn cháu. Bởi vì cháu coi Lâm giống như em trai và bởi vì Lâm....đang phải trốn chạy tên đó! -Tử Đăng hít một hơi thật sâu. Cái lí do cuối cùng có lẽ mới là quan trọng.

- Trốn chạy?! -Những bậc cha mẹ ở đây đều đồng thanh. Chẳng phải Hắc Lâm là...

- Đúng! Cháu trốn chạy hắn! Mọi người có thể ghét cháu nhưng đừng đánh đồng cháu với dù hắn là....! -Hắc Lâm nói xen vào.

Mọi người mỉm cười...

Ông Phan ra xoa đầu Lâm

- Không đâu! Chúng ta không đánh đồng cháu với hắn đâu. Chúng ta đã hiểu rồi! Cần gì thì cứ nói nhé!

Những bậc cha mẹ cũng mỉm cười. Hắc Lâm được ở lại! Lâm cười! Đúng là Lâm rất giống....

Mọi việc đã xong. Giờ cất hành lí của mình lên phòng. Riêng Hắc Lâm ghì ở với Tử Đăng. 2 người này còn có mối quan hệ kì lạ hơn cả Ken và Subaru...




Tình bạn sẽ đẹp hơn

Khi nó trải qua những thử thách

Trải qua những khó khăn của cuộc đời....

========

Mùa đông năm nay về sớm hơn mọi năm. Đã được một tuần kể từ lúc tất cả đến nhà An Phong ở. Căn nhà vốn chỉ 3 người mà bây giờ....con số lại vọt lên đến hơn chục người. Cũng kể từ khi Tử Đăng đến nhà Phong. Đêm nào anh cũng mơ thấy chuyện lạ. Tuyết cũng vậy....

~~Đêm qua~~

- Không! Mẹ! Mẹ ơi! Đừng bỏ con! KHÔNG! -Phong hét lên rồi bừng tỉnh.

Mẹ của Phong nghe thấy liền đi vào. Bà đến bên anh ,xoa đầu anh,an ủi anh như một người mẹ đã làm...

- Mẹ ơi! -Anh ôm mẹ anh như sợ mẹ anh biết mất.

- Không sao đâu! Mẹ sẽ không biến mất giống như....

Anh gật đầu. Nghe lời mẹ, anh nằm xuống,ngủ tiếp. Mẹ anh bên cạnh,xoa đầu anh ngủ để mong rằng anh không mơ thấy những cơn ác mộng khủng khiếp nữa...

...

Và cũng cùng lúc đó, Tuyết đã ôm Linh và Thiên Anh khóc. Tuyết vừa khóc vừa nói:

- Chị! Làm ơn! Cậu bé đó là ai? Tại sao lại luôn trở về trong những giấc mơ?!

Linh xoa đầu Tuyết. Giờ mẹ cô không có ở đây. Nhiệm vụ của cô là thay mẹ chăm sóc những đứa em của cô.

- Không sao đâu! Sẽ có một ngày em nhớ ra thôi!

Linh nói nhỏ đủ để Tuyết nghe. Thiên Anh chau mày lại. Con bé đang nghĩ về kí ức 4-5 năm trước ừ?

...

- Đăng à! Cảm ơn!

- Có gì đâu! Tui chỉ làm đúng thôi mà!

Tử Đăng cười khi Lâm nói cảm ơn mình.

Hắc Lâm cười rồi lắc đầu.

- Không! Đăng à! Tớ biết mà! Chính tớ còn căm ghét thân phận của tớ mà! Cậu biết không? Tớ rất ân hận khi mình được sinh ra trên đời!

- Không! Trên đời này,không có cái gì là bỏ đi đâu! Cậu đã được sinh ra tức là