Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hẹn với tử thần - Full

Hẹn với tử thần - Full

Tác giả: Agatha Christie

Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015

Lượt xem: 1341386

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1386 lượt.

được học qua nghề y tá, bà đã tiêm thuốc. Việc đó đã diễn ra rất nhanh trước khi mẹ chồng bà có nhận ra sự việc. Từ phía xa dưới thung lũng, những người khác chỉ có thể thấy bà đang nói chuyện với mẹ mình đang cúi xuống bên mẹ mình mà thôi. Rồi một cách rất thận trọng, bà đi kiếm và mang tới một cái ghế và ngồi xuống đó, rõ ràng là đang nói chuyện rất thân mật với mẹ chồng trong vài phút. Cái chết đã xảy ra gần như ngay tức thời. Bà đã ngồi nói chuyện với một xác chết, nhưng mà ai có thể đoán ra được chuyện đó cơ chứ? Sau đó thì bà đặt cái ghế vào chỗ cũ và đi xuống lều lớn, bà thấy chồng mình đang ngồi đọc sách ở đó. Và bà đã thận trọng không bước ra khỏi lều lớn nữa! Bà hoàn toàn tin chắc cái chết của bà Boynton sẽ được coi là bởi bệnh tim gây ra (mà thực tế ra là bởi vì bệnh tim thật). Duy chỉ có một điều là bà chưa làm được theo đúng kế hoạch của mình. Đó là bà không thể dem đặt trả lại cái sy-lanh vào lều của tiến sĩ Gerard bởi vì ngài tiến sĩ đang ở trong lều, đang vật vã với căn bệnh sốt rét và cho dù là bà không biết chuyện này, thì ông ấy cnũg đã mất chiếc sy-lanh đó rồi. Đó, thưa bà, đó là một sai lầm trong một cái kế hoạch giết người mà có thể nói là rất tuyệt hảo.
Im lặng. Một khoảng khắc im lặng chết chóc rồi Lennox Boynton đứng phắt dậy.
- Không, - Anh ta gào lên. – Đó là những lời nói dối chết tiệt. Nadine chẳng làm gì cả. Cô ấy không thể làm như thế. Mẹ tôi … mẹ tôi đã chết rồi.
- A! – Ánh mắt Poirot nhìn anh thận trọng. - Vậy thì, cuối cùng, chính ông là người đã giết bà ta, phải vậy không , ông Boynton.
Lại một khoảng khắc im lặng rồi Lennox Boynton thả mình nặng nề xuống ghế và đưa đôi tay đang run rẩy lên ôm lấy mặt.
- Vâng … đúng vậy … chính tôi đã giết bà ấy.
- Ông đã lấy chất digitalin từ lều của tiến sĩ Gerard phải vậy không?
- Vâng.
- Khi nào?
- Như …như ông đã nói … vào buổi sáng.
- Thế còn chiếc sy-lanh thì sao?
- Chiếc sy-lanh ? À, vâng.
- Tại sao anh lại giết bà ta ?
- Ông còn phải hỏi sao ?
- Tôi đang hỏi ông đấy, ông Boynton !
- Nhưng mà ông cũng biết rằng vợ tôi sẽ rời bỏ tôi để ra đi cùng với Cope.
- Đúng, tôi biết thế, nhưng mà ông chỉ biết được điều đó vào buổi chiều thôi cơ mà !
Lennox nhìn ông chằm chằm
- Tất nhiên, khi chúng tôi đi dạo …
- Nhưng mà ông lại lấy thuốc độc và chiếc sy-lanh vào buổi sáng - trước khi ông biết quyết định của vợ mình kia mà ?
- Cái quỷ quái gì khiến khiến ông cứ mè nheo tôi với những câu hỏi vậy ? Anh ngừng lời và đưa một cánh tay run rẩy lên quệt ngang trán. - Chuyện đó thì có quan trọng gì nào ?
- Chuyện đó có ý nghĩa rất lớn. Tôi khuyên ông, ông Lennox Boynton, hãy nói hết với tôi sự thật đi.
- Sự thật à ?
Lennox lại nhìn ông không chớp mắt.
Nadine bỗng đột ngột đúng dậy khỏi ghế và nhìn thẳng vào mặt chồng nói :
- Những gì em nói đều là sự thật.
- Vậy thì nhân danh Chúa, tôi sẽ nói.- Lennox bỗng nhiên nói – Nhưng mà tôi không hiểu là ông có chịu tin tôi không. – Anh hít một hơi thật sâu và bắt đầu. Buổi chiều hôm đó, khi tôi bỏ Nadine đi rồi, trái tim tôi như tan ra từng mảnh. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện cô ấy sẽ bỏ tôi ra đi cùng với một người đàn ông khác. Tôi đã gần như phát điên lên ! Tôi cảm thấy mình như một kẻ say rượu hay là một người vừa thoát khỏi cơn bệnh trầm trọng.
Poirot gật đầu. Ông nói :
- Tôi có ghi lại những lời bà Westholme có mô tả dáng đi lảo đảo của ông khi ông đi ngang qua bà ấy. Vì thế mà tôi biết rằng vợ ông đã không nói sự thật khi nói với tôi rằng cô ấy đã thông báo cho ông biết cái quyết định của mình sau khi cả hai đã quay trở về khu trại. Ông nói tiếp đi ông Boynton.
- Tôi khó co thể nhận biết là mình đang làm gì … Nhưng khi càng về gần tới khu trại, trí óc tôi càng tỏ ra tỉnh táo. Có một ý tưỏng lướt qua đầu tôi rằng chỉ có tôi là kẻ có lỗi ! Tôi là một kẻ sâu bọ khốn khổ ! Đáng lẽ tôi phải phản kháng lại bà mẹ kế và phải ra đi từ nhiều năm trước rồi. và tôi chợt nảy ra ý nghĩ rằng mọi việc đến tận bây giờ có thể sẽ vẫn chưa là quá muộn. Và bà ta đây, con mụ quỷ quyệt, bà ta đang ngồi đó trông như một bóng ma ghê tởm in hình vách núi đỏ. Tôi tiến thẳng tới chỗ bà ta để nói ra tất cả. Tôi định nói với bà ta tất cả những gì tôi nghĩ và thông báo với bà ta rằng tôi sẽ ra đi. Tôi đã có một ý nghĩ rằng tôi sẽ biến đi ngay lập tức buổi chiều hôm đó, sẽ đi cùng với Nadine ngay đêm đó sẽ bằng mọi cách đi càng xa mụ ta càng tốt.
- Ồ, Lennox, Lennox, anh yêu của em …
Có tiếng thở dài của ai đó khi Lennox nói như vậy.
Lennox Boynton tiếp tục :
- Vì thề mà, ôi lạy Chúa tôi, ngài đã giáng cho tôi một cú đấm ra trò đấy ! Bà ta đã chết. Vẫn đang ngồi nhưng mà đã chết ; Tôi …tôi không biết phải làm gì cả- Tôi không thể nói được gì cả …tôi sửng sốt quá. tất cả những gì mà tôi định làm là thét thật to vào mặt bà ta tất cả những gì đang chất chứa tận đáy lòng mình đã trở thành vô nghĩa. Tôi không thể giải thích nổi nữa … Tôi cảm thấy không khí trở nên nặng nề. Tôi đã làm một việc thật máy móc


Disneyland 1972 Love the old s