
Tác giả: Hà Mã
Ngày cập nhật: 22:44 17/12/2015
Lượt xem: 1342234
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2234 lượt.
tất cả tư liệu thân quyến và quan hệ xã hội của Lương Hưng Thịnh.
Buổi tối, bọn họ trao đổi tin tức. Lương Hưng Thịnh trước khi phát tài, quan hệ với vợ không tệ, sau khi phát tài, liền trở nên bộc phát giống đại đa số nam nhân khác, nát rượu, tụ tập bài bạc, tìm tân hoan, đây chính là nguyên nhân vợ trước của hắn bỏ đi. Mà vợ trước của hắn cũng không gọi là Lô Phương, mấy năm trước liền mang theo con trai ra riêng. Còn Lô Phương, là tình nhân Lương Hưng Thịnh mới quen một năm trước, hai người vừa gặp đã như keo như sơn, khó trách Lương Hưng Thịnh trên phiếu bảo hiểm điền tên Lô Phương.
Hai người sau khi nghiên cứu thảo luận, đều cho rằng tin tức có được quá ít, còn cần điều tra sâu thêm.
Ngày thứ hai, ở công ty bảo hiểm. Phan Khả Hân thật sự đặt một phần tư liệu thi thể hỏa táng trong năm ngày đặt trước mặt Hàn Phong. Hàn Phong mỗi một phần đều cẩn thận xem. Phan Khả Hân hỏi: "Phương diện này có phát hiện gì?"
Hàn Phong nói: "Lương Hưng Thịnh nếu không phải bị xe đụng chết, vậy người bị xe đụng chết đâu?"
"A?" Phan Khả Hân nói: "Anh không phải cho rằng, hung thủ ngốc đến nỗi muốn đem thi thể bị xe đụng chết hỏa táng đó chứ? Bọn họ chẳng lẽ không thể tùy tiện tìm một chỗ, đào một cái hố sâu chôn thi thể xuống?"
"Sự tình này rất kỳ quặc. Đầu tiên, nếu người chết có thân quyến, vậy thân quyến tại sao lâu như vậy còn chưa báo án? Nếu người chết không có thân quyến, tại sao bọn họ cần thủ pháp như vậy sát hại người chết? Bọn họ làm như vậy, muốn che giấu cái gì? Nếu muốn che giấu tai mắt người, biện pháp tốt nhất không phải đào hố chôn xuống, mà là hỏa táng, nếu tôi là hung thủ, tôi nhất định sẽ làm vậy."
Phan Khả Hân le lưỡi, "Suy nghĩ của anh thật cổ quái, dường như anh có thể đoán được hung thủ đang suy nghĩ gì."
Hàn Phong cười cười, "Sao cô không nghi ngờ tôi chính là hung thủ chứ? A --"
Phan Khả Hân từ trong sắc mặt của anh, biết anh đã phát hiện gì đó, vội sáp đến nhìn, trên tài liệu viết: "Khúc Minh Sinh, nam, 54 tuổi, nguyên nhân tử vong, tai nạn xe, khi còn sống là một gã nhân viên lớn tuổi của công ty quản lý tài chính Tuệ Tinh, làm kế toán, mặt sau là thân quyến và lý lịch tóm tắt bình thường.
Phan Khả Hân ngạc nhiên nói: "Tài liệu chết vì tai nạn xe có bảy tám cái, sao anh chọn ông ấy chứ?"
Hàn Phong hỏi: "Cô biết công ty quản lý tài chính là làm cái gì không?"
Phan Khả Hân trả lời: "Người làm quản lý tài chính của công ty, ngân hàng cũng có khâu quản lý tài chính. Ngân hàng! Anh là nói ông ấy và Lâm Chính --"
Hàn Phong lắc đầu, "Không đúng, tôi chọn ra ông ấy không phải vì Lâm Chính. Công ty quản lý tài chính yêu cầu với nhân viên vô cùng nghiêm khắc, một lão nhân viên công tác tại công ty quản lý tài chính, khẳng định sẽ dưỡng thành thói quen nơi nơi cẩn thận tỉ mỉ. Cô nhìn bức ảnh của ông ấy xem, đây là bức hình khi ông ấy còn sống, nhìn thấy hàm răng của ông ấy không? Người này không hút thuốc lát, không uống trà, nhìn đôi mắt của ông ấy, người này cũng không uống rượu, thân thể khỏe mạnh, tinh thần không tệ, dễ dàng thỏa mãn với tình trạng hiện nay. Người như vậy, chính là người già nhân hậu theo như lời của mọi người, làm người thành thật, cần cù chăm chỉ. Một nam nhân ngay cả thuốc lá rượu trà cũng không dính, lại làm công tác quản lý tài chính của công ty quản lý tài chính, một người cẩn thận chặt chẽ như vậy, xác suất chết vì tai nạn xe sẽ không lớn."
Đôi mắt Phan Khả Hân trợn tròn, Hàn Phong làm thế nào từ trong tư liệu bình thường này, nhìn ra nhiều tin tức như vậy? Song cô vẫn không phục, nói: "Đây là bức hình của ông ấy khi còn sống, làm sao anh biết ông ấy chụp lúc nào? Ông ấy trước kia không uống rượu, nói không chừng sau này sẽ uống thì sao? Ông ấy trước kia thân thể khỏe mạnh, nói không chừng về sau thân thể hư nhược thì sao? Trên tư liệu chỉ nói qua ông ấy công tác tại công ty quản lý tài chính, nhưng chưa nói ông ấy không phạm sai lầm nào, anh dựa vào cái gì kết luận ông ấy cẩn thận dè đặt chứ?"
Hàn Phong cười nói: "Tôi lại chưa nói ông ấy chính là người bị tông chết nọ, chẳng qua ông ấy có điểm đáng ngờ mà thôi, chúng ta đến nhà thăm hỏi người thân của ông ấy, hỏi một câu sẽ biết thôi. Hơn nữa, tôi vốn dự định tuyển ra mấy người có hiềm nghi, nhưng khả năng của những người khác không quá lớn. Chúng ta không ngại đi thử xem."
Trong nhà Khúc Minh Sinh, bạn già của ông cùng hai đứa con trai con gái chưa từ trong bi thống tỉnh táo lại, đối với việc Hàn Phong bọn họ tới chơi rất kỳ quái. Bọn họ cho rằng Hàn Phong và Phan Khả Hân là phóng viên, hết sức không phối hợp. Sau khi Hàn Phong lừa nói bọn họ là cảnh sát, người nhà của Khúc Minh Sinh nhất thời luống cuống, bạn già của ông Nhiếp phu nhân nói: "Chúng tôi chưa từng phạm pháp, lão Khúc nhà chúng tôi có phải phạm tội gì không? Nhưng chúng tôi một chút cũng không biết a."
Hàn Phong nhàn nhạt nói: "Đừng gấp, chúng tôi chỉ hỏi chút tình huống đơn giản. Tôi tin tưởng, Khúc tiên sinh không có vấn đề gì. Khúc phu nhân, chúng tôi muốn biết, Khúc tiên sinh gặp chuyện không