pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Luật im lặng

Luật im lặng

Tác giả: Mario Puzo

Ngày cập nhật: 22:42 17/12/2015

Lượt xem: 1341333

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1333 lượt.

ng à? Ok, em sẽ bảo bác ấy. Nàng cúp máy. 
- Tiếc quá, nàng nói với ông Pryor. Anh ấy phải quay về sớm. Nhưng anh ấy muốn bác đợi ở đây. Anh ấy nói khoảng nửa giờ. 
Pryor lấy thêm một chiếc bánh ngọt. 
- Được thôi, ông nói. 
- Anh ấy sẽ giải thích mọi chuyện khi tới đây. Bác uống thêm cà phê nhé? 
Pryor gật đầu và buông tiếng thở dài. 
- Lẽ ra cháu sẽ có một kỳ nghỉ tuyệt vời ở Sicily. Tệ quá. Ông tưởng tượgn ra cảnh mai táng nàng tại một nghĩa trang ở Sicily, thật buồn nếu điều đó xảy ra.
- Xuống xe chờ ta, ông bảo đứa cháu. 
Gã thanh niên miễn cưỡng đứng lên. Rosie để gã đi ra. Sau đó Pryor nở một nụ cười đầy vẻ quan tâm và hỏi. 
- Những năm vừa qua cháu có hạnh phúc không? 
Astorre về sớm hơn một ngày và được Aldo Monza đón tại một sân bay nhỏ ở New Jersey. Đương nhiên chàng đi bằng máy bay tư, với hộ chiếu giả. Việc chàng gọi điện cho Rosie chỉ là một cơn bốc dồng chỉ vì chàng muốn gặp nàng và muón có một đêm thư giãn bên nàng. Khi Rosie báo cho biết ông Pryor đang có mặt tại đó, các giác quan của chàng gióng lên những tín hiệu báo nguy. Về chuyến đi của nàng tới Sicily, chàng hiểu ngay kế hoạch của Pryor. Chàng cố kiềm chế cơn giận của mình. Ông Pryor dựa vào kinh nghiệm muốn có một hành động đúng đắn. Nhưng đó là một giá quá đắt để trả cho sự an toàn. 
Rosie mở cửa và lao vào vòng tay chàng. Pryor đứng lên. Astorre bước tới và ôm lấy ông. Pryor cố giấu sự ngạc nhiên của mình – Astorre chẳng mấy khi biểu lộ cảm tình như vậy. 
Sau đó, trước vẻ kinh ngạc của Pryor, Astorre bảo Rosie 
- Ngày mai em cứ đi Sicily theo kế hoạch. Anh sẽ gặp lại em bên đó sau vài ngày nữa. Chúng mình sẽ có một kỳ nghỉ vui vẻ. 
- Tuyệt vời, Rosie nói. Em chưa từng đến Sicily. 
Astorre nói với ông Pryor, 
- Cảm ơn vì đã thu xếp mọi thứ. 
Rồi chàng lại quay sang Rosie. 
- Anh không thể ở lại. Anh sẽ gặp lại em ở Sicily. Đêm nay anh có một số việc quan trọng phải làm với ngài Pryor. Vậy em cứ sẵn sàng lên đường nhé. Đừng mang quá nhiều quần áo. Chúng ta có thể mua sắm tại Palermo. 
- OK, Rosie nói. Nàng hôn lên má ông Pryor rồi vòng tay ôm lấy Astorre và tặng chàng một nụ hôn dài. Sau đó nàng mở cửa để họ ra về. 
Khi hai người xuống dưới đường Astorre bảo Pryor 
- Đi cùng xe với tôi. Bảo cháu ngài về nhà đi – đêm nay ngài không cần tới họ.
Chỉ sau đó Pryor mới cảm thấy hồi hộp đôi chút. 
- Tôi làm việc này vì lợi ích của chính cậu đấy, ông nói với Astorre. 
Ở băng ghế sau của chiếc xe do Monza đang cầm lái, Astorre quay sang ông Pryor. 
- Không ai đánh giá ngài cao hơn tôi, chàng nói. Nhưng tôi có còn là thủ lĩnh hay không hả? 
- Đương nhiên cậu là thủ lĩnh, Pryor nói. 
- Đấy là vấn đề tôi đang muốn giải quyết, Astorre tiếp tục. Tôi nhận thức rõ mối nguy hiểm và rất mừng vì ngài đã bắt tôi phải hành động. Nhưng tôi cần cô ấy. Chúng ta có thể chấp nhận đôi chút mạo hiểm. Vì vậy đây là chỉ thị của tôi: Hãy cấp cho cô ấy một ngôi nhà sang trọng có người hầu ở Sicily. Cô ấy có thể theo học tại Đại học Tổng hợp Palermo. Cô ấy sẽ được trợ cấp đầy đủ, và Bianco sẽ giới thiệu cô ấy với giới thượng lưu Sicily. Chúng ta sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc ở bên đó. Bianco có thể kiểm soát được những vấn đề phát sinh. Tôi biết ngài không tán thành tình cảm tôi dành cho cô ấy, nhưng đó là điều tôi không thể cưỡng lại được. Tôi tha thứ cho những lỗi lầm của cô ấy và sẽ giúp cho cô ấy được hạnh phúc tại Palermo. Điểm yếu của cô ấy là ham tiền và ham vui, nhưng ai mà không thế chứ? Vì vậy bây giờ tôi cho rằng ngài phải có trách nhiệm đối với sự an toàn của cô ấy. Không được để xảy ra bất kỳ chuyện gì. 
- Chính tôi cũng rất thích cô ấy, cậu cũng biết rồi đấy, Pryor nói. Một Mafioso thực sự. Cậu sẽ quay lại Sicily chứ? 
- Không, Astorre đáp. Chúng ta có vấn đề quan trọng hơn. 




Khi đặt món cho người hầu bàn, Nicole chăm chú tập trung vào Mariano Rubio. Trong ngày nàng đã phải bàn giao hai bức thông điệp, và nàng muốn chắc chắn mình đã làm đúng. 
Rubio chọn nhà hàng, một tiệm ăn Pháp sang trọng, nơi những người phục vụ bê những chiếc cối xay tiêu đánh vécni và những chiếc giỏ rơm đựng bánh mì vỏ cứng kểu Pháp đi lại không ngừng. Rubio không thích đồ ăn ở đây, nhưng vì quen biết người quản lý tiệm ăn nên y được bảo đảm dnàh cho một chỗ tốt tại một góc yên tĩnh. Y thường đưa những ả nhân tình tới đây. 
- Đêm nay em trầm lặng hơn bình thường, y nói trong khi vươn tay qua bàn cầm lấy tay nàng. 
Nicole rùng mình. Nàng nhận ra rằng nàng căm ghét y vì y đã áp đặt được quyền lực lên nàng. Nàng rụt tay lại. 
- Em ổn chư? Y hỏi. 
- Hôm nay là một ngày vất vả, nàng nói. 
- À, y nói với một tiếng thở dài. Đó là cái giá phải trả cho việc làm ăn với bọn gian tà đấy thôi. Rubio chẳng hề quan tâm tới hãng luật của Nicole. Tại sao em phải chịu đựng họ? Sao em không để anh lo liệu cho em? 
Nicole tự hỏi đã có bao nhiêu phụ nữ nghe lời y và sau đó vứt bỏ cả sự nghiệp của mình để đến với y. 
- Đừng cám dỗ em, nàng đưa