Mười tám năm sau hay Con vịt chết chìm - Full
Tác giả: Erle Stanley Gardner
Ngày cập nhật: 22:51 17/12/2015
Lượt xem: 1341138
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1138 lượt.
rr - khách mời của ba tôi - cũng định quay anh ấy về chuyện này. Nào anh Marvin kể tiếp đi.Anh chàng có vẻ bối rối:- Ồ! Có gì thú vị đâu.- Lại còn không ư? - Lois bắt bẻ - ông Burr tỏ vẻ khó chịu ra mặt về cách ví von của anh Marvin ưa dùng. Tôi mới chạy đi kiếm con vịt con để anh Marvin làm cho nó chết đuối... mà không cần chạm vào người nó. Tất nhiên anh ấy đã lôi nó ra trước khi nó chìm hẳn.Della Street kêu lên:- Chết đuối? Sao? Lại là con vịt?- Đúng như vậy? Marvin làm thí nghiệm trước mặt mọi người. Hai vị thử hình dung gương mặt của ông Burr lúc đó ra sao.- Nhưng anh làm thế nào? - Della hỏi.Marvin rõ ràng muốn lẩn tránh:- Đó chỉ là một phát hiện mới của môn hóa. Một trò biểu diễn tiểu xảo chán ngắt. Tôi chỉ cho vào nước vài giọt dầu tẩy. Bây giờ xin lỗi các vị, tôi xin phép đi tắm. Thưa ông Mason, rất hân hạnh được biết ông.Nhưng luật sư hỏi Lois:- Ba cô có mặt ở đó không?- Thưa ông khi nào?- Lúc con vịt chết đuối ấy.- Nó có chết đuối đâu. Marvin lôi nó ra khỏi mặt nước trước khi nó chìm và anh ấy dùng khăn khô lau bộ lông cho nó... Không, lúc đó ba tôi không có mặt. Mà sao ông lại hỏi như vậy?- Không có gì. Nhưng tốt nhất cô đừng kể lại với ba cô. Tôi nghĩ ông không thích người ta sử dụng loài vật đang sống trong các cuộc thí nghiệm.Lois lo ngại nhìn luật sư và nói:- Đồng ý, chúng tôi không hé răng về chuyện đó. Con vịt chết chìm sẽ mãi mãi là một bí mật. Nào ta đi, anh Marvin.Della Street chờ đôi thanh niên rời khỏi hàng hiên mới hỏi Mason:- Họ có vẻ say mê nhau tợn. Nhưng tại sao ông lo ngại nếu Witherspoon dự khán thí nghiệm về con vịt hay được nghe kể về chuyện đó.- Theo ý tôi, Witherspoon có ác cảm với Marvin về chuyện đó không phải vì những thí nghiệm của một thanh niên ưa thích các hiện tượng khoa học mà là vì tính độc ác bạo tàn của con một kẻ sát nhân. Theo lối nghĩ của ông Witherspoon hiện nay, tôi có cảm giác như chúng ta đang đi trên thùng thuốc nổ, ta phải thận trọng lắm mới được.
John Legg Witherspoon khá hãnh diện về bất động sản, về chuồng ngựa, xe hơi, về con gái cũng như về địa vị xã hội và tài chính của ông. Ông phô trương cho Mason và Street thấy, dẫn hai người đi xem sân quần vợt, bể bơi, trang trại và cánh đồng bao la đất đai màu mỡ. Cuối cùng ông hỏi:- Ông thấy thế nào?- Thật tuyệt diệu - luật sư trả lời.Quay lại phía Mason, Witherspoon thấy luật sư đang ngắm những ngọn núi nhuộm nắng hồng bao quanh thung lũng.- Tôi không hỏi ông về phong cảnh mà về cơ nghiệp của tôi.- Nhà cửa quá rộng chỉ làm ta mất đi một số thời gian quý báu - luật sư vừa đáp vừa rảo bước về phía tòa nhà.Đến giờ ăn tối, Della Street thấy ông tự giam mình trong phòng, nghiên cứu một lần nữa tập hồ sơ vụ án Adams. Cô báo tin:- Nửa giờ nữa ta ăn tối. Paul Drake vừa gọi điện từ El Templo báo tin ông ta sẽ đến ngay.Mason gấp tập hồ sơ để trước mặt và hỏi:- Cô Della, ta cất thứ này vào đâu?- Có một bàn giấy đặt trong phòng khách nhỏ, cửa có khóa dành cho ông. Có đầy đủ tiện nghi để làm việc.- Tôi không muốn ở đây - Mason lắc đầu nói - Sáng mai ta sẽ tạm biệt chủ nhân. Tôi đến đây chỉ để thấu hiểu tình hình nơi này cùng với bè bạn, gia đình này thôi. Cô đã gặp các khách mời khác chưa?- Có tôi đã gặp bà Burr - Della Street đáp - Nhưng ta sẽ không gặp chồng bà ấy.- Sao vậy?- Ngay sau khi ông quay về phòng để vùi đầu vào đống hồ sơ, ông ta chịu thua trong khi tranh chấp với một con ngựa.- Cô kể xem nào - Mason nói và bất chợt biểu lộ sự chú ý.- Tôi không có mặt lúc đó nên chỉ nghe kể mà thôi. Hình như ông Burr có hai thú tiêu khiển: câu cá và chụp ảnh màu. Đó là lý do để ông ta làm quen với Witherspoon. Ở El Templo, họ gặp nhau tại tiệm bán phụ tùng máy ảnh. Ông biết chuyện rồi, họ bắt đầu chuyện trò dăm bữa nửa tháng qua loa, dần dà cùng phát hiện có sở thích giống nhau và sau cùng Witherspoon mời Burr về nhà nghỉ mươi ngày. Tôi nghĩ ông ta thường có thói quen mời khách như vậy để hãnh diện phô bày sự giàu có. Ngoài ra ông ta còn quả quyết ông ta có khả năng đánh giá con người ngay từ buổi tiếp xúc đầu tiên.- Cứ tin như vậy thì thật nguy hiểm. Thế bao giờ kết thúc thời hạn mươi bữa đó?- Ô. Theo như tôi biết thì đã kết thúc rồi. Nhưng vì ông Burr lộ ra ý định mở một cơ sở dịch vụ tại đây, ngay trong thung lũng này và đang chờ mai hay mốt ông ta sẽ nhận thêm một số tiền, nên Witherspoon cố lưu lại thêm ít bữa. Dù sao thì bây giờ ông ta cũng phải ở lại rồi.- Vì con ngựa ư?- Chính vậy.- Nhưng thực ra đầu đuôi câu chuyện ra sao?- Burr muốn có một tấm ảnh màu chụp con ngựa giống. Một tay nài Mêhicô cho ngựa ra khỏi chuồng và dẫn tới chỗ đã định nhưng con ngựa lồng lên và đá hậu đúng lúc Burr đứng đằng sau. Ông bác sĩ vừa đi khỏi đây chưa quá mười lăm phút để lại một cô y tá làm tạm thời trong khi chờ cô khác đến chăm sóc nạn nhân. Burr muốn được đưa vào bệnh viện để khỏi làm phiền người khác nhưng Witherspoon không nghe.- Cô bạn thân mến, bản tường trình của cô chính xác tuyệt vời. Thế cô cho tôi biết bà Burr là người như thế nào?- Bà Burr là cả một "cú nốc ao".- Thuộc loại nào?- Tóc nâu hung, rung