Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Những Đôi Mắt Lạnh

Những Đôi Mắt Lạnh

Tác giả: Phan Hồn Nhiên & Phan Vũ Linh

Ngày cập nhật: 22:38 17/12/2015

Lượt xem: 1341164

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1164 lượt.

ắt thâm đen…

Duy lặng đi. Ba cậu không có ý ám chỉ khi nhắc đến con mắt bôi phấn đen. Nhưng chính với hình ảnh trùng hợp đó, cậu chợt nhận ra, cho dù có viện bất kỳ lý đo gì, khi cậu làm điều gì tồi tệ, chẳng hạn khi trở thành một kẻ tàn ác đi theo thủ lĩnh bóng tối, thì trách nhiệm và tiếng xấu không riêng mình cậu gánh chịu. Sự tổn thương lớn nhất chính là sự thất vọng nơi những người cậu yêu thương nhất. Ba mẹ. Ghi. Thầy cô ở trường. Bạn bè. Cậu đâu có sống cho riêng mình.

- Duy, con sao vậy?- Ống bố bước hẳn vào phòng xoay nhẹ mặt con trai ra phía ánh sang- Có đau ốm gì không?

- Con bình thường, ba. Tối qua con vẽ cho xong cái tranh kia, nên hơi thiếu ngủ! – Duy hất cằm, chỉ về phía con sói cô độc đã cài làm nền màn hình.

- Con vẽ lên tay đấy!- Ba Duy lên tiếng sau một phút xem kĩ bức tranh của con trai- Nhưng con muốn nói gì về con sói này? Chó sói là loài thú hoang dã bậc nhất kia mà! Tại sao nó lại hiện diện giữa con người một cách tự nhiên như thế?

- Vấn đề không phải con sói đang ở đâu hay được phép ở đâu!- Duy đột ngột ngước lên. Nói chậm rãi, cậu nhấn mạnh từng chữ- Quan trọng là tại sao con người chấp nhận một con sói hiện diện ngay trước mặt họ, để cho nó tồn tại ngay giữa công đồng của họ!

- Con nhìn nhận vấn đề được đấy.Vậy theo con, nếu giả sự có một con sói lẩn trốn trong đám đông, là mối nguy hại ngấm ngầm, người ta cần phải làm gì?

- Tiêu diệt và loại trừ nó, không chậm trễ!- Duy cúi xuống, nhắm mắt lại.

- Ý nghĩ dứt khoát. Nhưng chỉ là mong muốn. Còn ngoài thực tế, để thực hiện một việc như thế, khó nhọc, tốn kém thời gian và đôi khi còn phải dằn vặt rất nhiều!- Ba Duy mỉm cười- Nhưng không bàn chuyện này nữa. Lát nữa, con và Ghi sẽ cùng đi đến buổi tiệc bằng gì?

- Tụi con bắt xe bus lên bến xe trung tâm. Sau đó đón xe tuyến 702.

- Nếu về trễ, hết xe bus, alo về nhà nhé. Ba sẽ đến đón hai đứa!

- Nhất trí vậy, ba. Con sẽ gọi!

Khi ba ra khỏi phòng, Duy cài chốt lại. Cậu đã thành thật khi nói với ba về việc con sói cần bị loại trừ không cần thương tiếc. Giờ đây, cậu tự hỏi, khi nói lên điều ấy, ai được xem là sói? Hoàng? Hay chính cậu?

Không vào nhà, Ghi đứng dưới cổng chờ Duy xuống. Cô gái nhỏ mặc Tshirt trắng, quần jeans lửng kiểu skinny và khoác trên vai một chiếc túi vải lớn. “ Đưa Duy xách túi giúp cho!”- Cậu đề nghị. Chiếc túi to nhưng nhẹ. Duy tò mò: “ Có gì trong đó thế?”. “ Một chiếc áo khoác và đôi giày, để lát tối thay trang phục hóa trang!”- Ghi mỉm cười. Chiếc xe bus đến ngay khi hai người bạn vừa ra đến trạm. Họ ngồi canh nhau trên cùng một băng ghế. Từ mái tóc Ghi, tỏa ra mùi thơm dễ chiu của những bông hoa đồng thảo. Có lẽ cô ấy thay loại nước hoa mới,cậu nghĩ thầm, cảm giác căng thẳng mấy hôm nay bỗng như bị xua tan.

- Ghi mới đi quay hình về hả? Hôm nay có gì vui không?

- Có chuyện này…- Cô bạn lưỡng lự đôi chút- Lạ lung lắm. Và hơi sợ nữa!

- Ồ, nói đi. Duy không sợ đâu!

- Hôm nay Ngôi sao pha lê bắt đầu quay vòng chung kết. Năm người. Có thí sinh xin bỏ cuộc vì đã có hồ sơ du học. Một nhân vật được đôn lên thay thế, là người điểm số đứng thứ sau sau các vòng loại.

- Uh huh!- Duy không mấy quan tâm- Ai vậy?

- Kiên An. Hay như hồi đó Duy vẫn gọi, Kiara.

- Không thể như thế được!- Hơi thở đông lại trong lồng ngực Duy- Chẳng phải chính tay Duy đã…

- Khoan, Duy. Nghe Ghi nói hết đã. Vẫn là cái tên đó. Vẫn là bề ngoài đó. Nhưng chắc chắn là một Kiara khác. Cô bạn này giản dị và khá hòa nồng nhiệt. Khi Ghi thay mặt ê-kíp của chương trình gọi điện thoại thông báo cô ta may mắn được vào vòng trong, cô ta hết sức ngơ ngác, cho biết chưa từng tham gia cược thi này. Ghi hiểu ngay nên đổi cách nói, giải thích rằng cô ấy sẽ là khách mời đặc biệt. Cô bạn ấy hòa nhập rất nhanh vào nhóm thí sinh. Ghi đã quan sát suốt buổi ghi hình. Kiara này không hay bày trò tiểu xảo chơi xấu hay làm điều gì đó gây ngờ vực. Cô bạn nói chuyện với Ghi rất tự nhiên. Và một điều này nữa, cô ấy không hề biết đến Duy.

- Kẻ mượn xác đã biến mất. Còn đây mới là Kiara thật!- Mặt Duy nóng bừng khi nhớ lại đã có thời gian, giữa cậu và bóng ma mang lốt Kiara khá thân thiết!- Sẽ không có gì nguy hiểm cho Ghi nữa chứ?

- Chắc chắn Kiara này là người tốt. Kẻ xấu đã bị Duy loại trừ rồi, đúng không? Thật để sợ khi có kẻ mạo danh trà trộn và bất kỳ ai cũng có thể bị mắc lừa…

Duy bỗng ớn lạnh khi chợt tự hỏi, có khi nào Hoàng hiện tai cũng là một kẻ nào đó mượn xác hay không? Trong khi đầu óc cậu quay cuồng với ý nghĩ chớp nhoáng ấy, Ghi nói tiếp, vừa đủ cho hai đứa nghe:

- Ghi đã từng thấy và giờ đây Ghi tin rằng, khi Duy phân định yêu ghét rõ ràng, thì Duy luôn đưa ra nhưng quyết định chính xác.

Một bên vai Duy hơi trĩu xuống khi Ghi nhẹ nhàng tựa vào. Cô ấy không biết mình đã ký giao kèo máu với thủ lĩnh bong tối. Ý nghĩ ấy lóe lên trong cậu, ân oang, như một tiếng hét âm oang kéo dài trong hang sâu, vô cùng sợ hãi và vô cùng đau đớn.

Đổi xe bus ở bến xe trung tâm để sang khu đô thị mới,