XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nữ trinh sát và sát thủ

Nữ trinh sát và sát thủ

Tác giả: Mạc Nhan

Ngày cập nhật: 22:42 17/12/2015

Lượt xem: 134992

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/992 lượt.

nàng không còn để ý tới cảnh giác nữa, chưa phát hiện có một người hung tợn trừng mắt nhìn nàng, đôi mắt như tràn ngập hận ý lại lộ ra vẻ âm hiểm đáng sợ!
Vương Thiên Bá đi theo ở phía sau, hoàng thiên không phụ khổ tâm nhân, rốt cục đã để cho hắn tìm được Trầm Nhược Băng rồi, người phụ nữ này ngày đêm hắn đều muốn thủ tiêu, cư nhiên lại để hắn tìm được, hôm nay tuyệt đối sẽ không buông tha nàng!
Nhược Băng vẫn đi tới, dần dần rời xa ánh đèn sáng rực rỡ và đám người ồn ào kia, đi đến cuối đường mới phát hiện phía trước là góc chết, nàng xoay người nghĩ muốn đi trở về, lại ngoài ý muốn phát hiện Vương Thiên Bá đang cầm súng chỉ ngay vào tim nàng.
"Thật sự là oan gia ngõ hẹp, cô cũng sẽ có một ngày rơi vào trong tay của tôi ." Hắn cười quỷ dị, thân thể run run dữ tợn.
Nhược Băng cảnh giác nhìn trừng trừng hắn, mấy ngày nay tinh thần không được tốt, trên người căn bản không mang vũ khí gì, nơi này dân cư rất thưa thớt, hơn nữa mấy ngày liền ngủ không đủ giấc, vả lại cũng không ăn uống gì được nhiều,thật sự không có sứ lực để đối phó với tến Vương Thiên Bá này,tình huống này đối với nàng phi thường bất lợi.
"Muốn giết tôi?"
"Không tồi! Tôi hôm nay không giết cô là không thể! Người đàn bà đê tiện này, ta đã mời nhiều sát thủ đến giết cô như vậy, đều giết không được cô, ngay cả Hắc Ưng cũng không thể giết cô! Ta cứ ám ảnh nếu cô không chết, lòng ta ngày đêm xót xa không an, thề phải tự tay ta làm thịt ngươi hoàng thiên không phụ khổ tâm nhân, rốt cục để cho ta chờ đến ngày này, cô chịu chết đi!"
"Vương Thiên Bá, giết tôi, anh cũng khó trốn lưới pháp luật."
Hắn cuồng tiếu nói: "Nơi này bốn bề vắng lặng, ai sẽ biết tôi giết cô? Mạng của cô hiện tại ở trong tay tôi, ta muốn đánh cho cô một trận nhừ tử, chậm rãi tra tấn ngươi đến chết!"
"Tốt, vậy anh nổ súng đi! Nếu anh cho rằng giết tôi rồi còn có thể bình an vô sự, vậy mười phần sai ! Nếu anh không sợ Hắc Ưng đuổi giết, liền nổ súng đi!" Nàng dị thường bình tĩnh, không muốn sống bạo gan đánh cược một ván, mọt bên lừa gạt hắn, mặc cho hắn có tin tưởng không! Bởi vì, nàng cái gì cũng không để ý !
"Buồn cười! Hắc Ưng đuổi giết tôi? Chắc là người đàn bà điên này sợ tới mức thần kinh thác loạn ! Hắc Ưng sát thủ là tôi bỏ tiền ra mướn hắn giết cô, tôi giết cô chẳng qua như hắn đánh rắm một cái?”
Nàng nở ra nụ cười sáng rực rỡ nhưng lạnh lùng, bước lên phía trước tiến gần miệng khẩu súng của hắn, không hề kiêng kị nói: "Tôi đã là người phụ nữ của anh ấy, nếu anh giết tôi, Hắc Ưng tất nhiên dù chân trời góc biể cũng sẽ đuổi giết anh, mà anh phải ngày ngày đêm đêm trốn tránh sự đuổi giết của anh ây, suốt ngày ăn không ngon, ngủ không yên, mọi lúc đều lo lắng đề phòng cho sinh mạng chính mình khó giữ được. Nếu không sợ lời tôi nói liền nổ súng đi!"
Vương Thiên Bá mặt xanh mét , kêu lên: "Cô nghĩ rằng tôi và cô sẽ tin tưởng chuyện ma quỷ của cô sao! Tôi sẽ giết cô!"
Hắn kích động lấy họng súng để ở mi tâm của nàng, Nhược Băng thản nhiên đôi mắt nhìn hắn không hề chớp một cái, mãi đến khi thấy Vương Thiên Bá đổ mồ hôi lạnh.
Đột ngột. một câu lãnh khốc giọng nói trầm thấp từ phía sau lưng Nhược Băng truyền đến."Anh dám nổ súng thử xem."
Vương Thiên Bá giống như gặp quỷ sợ tới mức rút lui vài bước, mũi súng vẫn là chỉ vào Nhược Băng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng kinh hoàng nhìn về phía người mới đến."Hắc. . . . . . Hắc Ưg!"
"Tiền tôi sẽ trả lại cho anh, giao dịch của chúng ta hủy bỏ."
"Hủy bỏ? Anh, anh. . . . . . Cô . . . . . ."
"Cô ấy là người phụ nữ của tôi, từ giờ trở đi, tôi muốn anh vĩnh viễn biến mất ở trước mặt của cô ấy, tôi đếm tới ba, nếu anh còn nằm trong phạm vi tầm mắt của tôi, tôi liền đánh gãy tứ chi và hai mắt của anh."
Ánh mặt lợi hại của hắn lạnh lẽo, trừng nhìn hắn run rẩy Vương Thiên Bá biết hắn sẽ nói được làm được.
"Tôi . . . . . Tôi lập tức đi ngay!" Hắn sợ tới mức té, hiện tại giữ mang là quan trọng hơn, dùng hết tất cả các sức lực kéo kê thân hình béo ụt ịt, lấy tốc độ trăm mét nhanh chóng biến mất trược mặt hai người bọn họ.
Nhược Băng chậm rãi xoay người nhìn về phía sau lưng, lòng của nàng giống như sắp nhảy ra.
Không có khả năng! Hắn không có khả năng còn sống!
Đến khi đôi mắt của nàng chạm vào gương mặt quen thuộc tuấn khốc kia, lại thấy khóe miệng lạnh lùng kia mỉm cười.
Quả thật là hắn! khí chất thần bí phát ra từ người hắn, người đàn ông có phong cách vương giả kia, và đôi mắt mê hoặc lòng người đang khóa chặt nàng.
Nhược Băng không có phản ứng buồn hay vui, nửa tháng này đã gây sức ép thất thần, cơ hồ đã hao hết tinh lực của nàng, đã không biết nên có phản ứng gì, chỉ là ngơ ngác nhìn hắn, mãi đến khi Hắc Ưng đi vào trước mắt nàng, đôi bàn tay to dày ấm áp xoa xoa lên hai gò má lạnh như băng của nàng, lòng bàn tay truyền đến độ ấm, chứng thật hắn trước mắt là chân thật.
"Xin chào, em có sao không?&