XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

7 ngày đếm ngược

7 ngày đếm ngược

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:17 17/12/2015

Lượt xem: 1341548

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1548 lượt.

t quần áo rách nát,chỉ còn lại có nữa người ,toàn thân đầy ruồi bay quanh đang lết bằng hai cánh tay của nó đến chỗ Yên,Yên hét lên kinh hãi,đánh rơi thanh kiếm và ngồi phịch xuống đất,nhất thời không cử động gì được.Huỳnh chụp lấy thanh kiếm và chém thẳng vào đầu nó.Do phải dùng hai tay để di chuyển nên động tác của con quái vật bị chậm lại nhiều và thanh kiếm găm vào đầu nó,rồi máu phun ra thành từng tia li ti như vòi hoa sen.Huỳnh rút thanh kiếm ra rồi quay sang Yên:
-Cô không sao chứ??
-Không…sao!!Yên cố làm ra vẻ bình tĩnh
-Vậy chúng ta đến siêu thị mà cô nói nào!!
-Nhưng bây giờ tui không thể đi được!!
-Hừm!!Để tôi cõng cô!!
Đến bây giờ thì Yên hoàn toàn bị thuyết phục.Chẳng ai lại giết người rồi quay lại chỗ bạn bè họ cả.Vả lại hắn lại đã cứu cô.Bây giờ cô nghĩ có lẽ mình sẽ kể lại chuyện này với mọi người ,biết đâu họ lại có thể hòa thuận được
Nhưng suy nghĩ của cô rất ngây thơ so với hoàn cảnh.Vì định kiến có sẵn nên sẽ không bao giờ họ có thể hòa thuận được.Huỳnh đến chỗ Yên định cõng cô thì một bóng người chạy nhanh từ dốc xuống.Đó là Toàn,theo sau là Thu.Không để Huỳnh tiếp cận Yên,Toàn nhảy lên và tận dụng hết thế năng của mình để đập vào Huỳnh,hét lớn:
-Thiên cân trụy!!!
Huỳnh buộc phải lăn người để tránh đòn của Toàn.Nhưng chưa kịp đứng dậy thì lại bị một đòn quét vào sườn bên phải.
Rắc!!!
Huỳnh thấy đau nhói bên sườn.Toàn nhìn như chiến thần,chống cây xà beeng xuống đất và nói lớn:
-Mày trúng đòn rồi!!Bây giờ hãy đi mà chịu tội với bác Huân đi
Yên thét lên:
-Dừng lại!!
-Chị còn bênh hắn ư??Hắn giết người phải đền mạng!!
-Nhưng anh ta đã mất trí nhớ
-Hắn giả vờ để lấy lòng tin của chị đấy!!Tên này phải giết ngay,không cho hắn sống
Nói rồi liên tiếp dùng vũ khí uy hiếp đối phương.Huỳnh bị thương lên bị đẩy lui liên tiếp.Toàn cười:
-Ngươi không chống lại được Trúc lâm côn ảnh(Bóng côn dày như rừng trúc)của ta đâu!!Chết đi!!
Huỳnh bị trung liền ba đòn,ngã xuống.Toàn định kết liễu thì bị Yên ôm chặt.Nhân đó Huỳnh đã một cước vào bụng cậu,rồi hắn nắm tay Yên chạy vào đêm tối.Toàn đứng dậy đuổi theo thì lại bị Thu ôm chặt lấy.Kết quả là cậu bất lực nhìn hai người mất hút trong màn đêm
-Em làm gì thế??
-Ngăn hành động của anh lại!!Anh không thấy chị Yên đã nhìn anh với ánh mắt thất vọng sao??Chị ấy chạy theo hắn là vì anh quá nóng nảy và lỗ mãng đó!!
-Hai người điên rồi??Nếu biết vậy anh đã không động lòng trước lời năn nỉ của em đi cứu chị ấy rồi!!Tên Huỳnh đó rất gian ác,hắn có thể đang đóng kịch…
-Em không biết nhưng em tin chị ấy biết mình đã làm gì??



Chap 15:Con sông chết

Trong màn đêm,những bước chân vội vã.Tiếng hơi thở gấp gáp trong không khí.Những tiếng rên rỉ của người chết.Cuộc truy đuổi lại bắt đầu.
-Chạy nhanh nữa lên!!
-Ôi trời ơi!!
Trước mặt họ là một con sông.Đằng sau lưng họ là những xác chết đang đuổi theo.Chúng khoảng từ mười đến hai mươi con,nhưng vô cùng hung hãn và đói khát.
Một tia sét chói lòa,hiện rõ mặt của hai kẻ chạy trốn.Một nam một nữ,Huỳnh và Yên.Con sông đen ngòm như muốn nuốt chửng họ vào lòng nó.Một con thuyền!!Nó nằm chình ình ở rìa sông.Có lẽ là người chủ của nó đã bỏ lại(mà cũng có thể đã bỏ mạng)Huỳnh quay sang,nói:
-Chà!!Bây giờ có lẽ nên quyết định một chút.Ở lại để chết nhanh chóng hay lên con thuyền kia,để có lẽ sẽ có một cái chết thê thảm!!
Yên rùng mình,có lẽ ngẫm nghĩ lại những khủng hoảng thiên nhiên quanh mình
Tiếng rên rỉ,gào thét càng ngày càng gần.Hơi thở càng gấp gáp hơn.Phải chọn một quyết định đúng đắn
-Lên thuyền!!Cô hét
Bọn họ nhảy đẩy con thuyền,Yên lên trước,còn Huỳnh cố đẩy con thuyền ra xa.
Bóng tối luôn chứa đựng những điều bất ngờ.Một cánh tay trơ xương nhô lên dưới lớp bùn đen và nắm chặt lấy chân Huỳnh,trước khi hắn leo lên thuyền.
Theo bản năng,Huỳnh chém vào cánh tay,nhưng chém được cánh tay này thì mọc lên cánh tay kia,chúng ghì hắn xuống.Khi bọn xác chết trên bờ đang lết xuống nước.
Bắt đầu là những cánh tay,rồi đến những cái đầu.Các xác chết trồi lên như những con rươi,nhanh chóng bao vây con mồi đã xa vào ổ phục kích mà chúng đã chờ suốt mấy ngày trời.Những khuôn mặt chỉ còn trơ xương do chịu phân hủy dưới nước.Chúng đã trồi lên và bắt đầu cắn xé những miếng thịt người đầu tiên mà chúng chịu khó chờ đợi suốt mấy ngày
Huỳnh vận sức đẩy chiếc thuyền ra xa.Hắn chỉ kịp hét lên:
-Cô mau chạy đi!!Chạy về nơi nào an toàn!!Tôi không thể bảo vệ được cô nữa rồi!!Chúng ta chia tay tại đây thôi!!
Nói rồi hắn hét lên rồi chém túi bụi vào bất chứ xác chết nào đang bám và cắn xé hắn.Những thân người đổ gục xuống.Tiếng máu rơi tí tách xuống mặt nước.Một thây ma trồi lên khỏi mặt nước sau lưng hắn.Một tay giữ chặt cổ hắn.Còn miệng thì cắn nát nửa đầu trên.Hành động chống cự của hắn đã chấm dứt.Chỉ còn cánh tay với chút í chí còn sót lại chém qua chém lại một lúc.Lũ xác chết nhanh chóng xé nát người hắn,và máu nhuộm đỏ cả triền sô