
Tuyển Tập Những Câu Truyện Ma Do Thành Viên Truyện Ma Có Thật Kể Lại Chap 19
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 134362
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/362 lượt.
i…thổi đèn nào con… ” Cả 3 nhìn nhau, không ai hiểu là gì hết, Kháng cứ tưởng đó là máy quay của một người thợ cưa chứ. Bỗng….. đoạn clip sinh nhật bị cắt ngang…..
——————— Màn hinh một màu đen
Tiếng o o vang lên—————————
Không ai hiểu gì cả, tất cả ánh mắt chỉ biết dán vào màn hình.
———————Rồi chuyển sang màu trắng, đó là màu trắng của ánh đèn
Máy quay đang xê ra xa hơn, một khuôn mặt xuất hiện….Khuôn mặt trơn láng….Khuôn mặt với con mắt nhỏ do đeo kính, mũi cao, miệng hơi cười, có râu….một giọng nói ồm ồm phát ra….
” Hehe. Cái mày quay này cũng xịn dữ ta, cái này tao lấy được khi giết cái gia đình tụi bây đang thấy nè. Hỡi những kẻ tò mò, tao không biết tụi bây là ai, nhưng tao dám chắc tụi bây biết tao, tụi bây có thể đã thấy khuôn mặt tao, tụi bây có thể đã biết chuyện tao làm, có thể…Haha…rồi tụi bây làm gì tao? Haha tụi bây bắt tao hả? tụi bây ăn thịt tao ha? Haha….Cứ việc…Nói cho bây biết….đôi khi biết nhiều cũng không tốt đâu….Haha…Tao đã nghĩ ra một thú vui mới cũng hay nhỉ? Tụi bây lấy cái này, khi tụi bây thấy khuôn mặt tao, thì đời bây sẽ chấm dứt, tụi bây vô tình đã kích hoạt hệ thống định vị, chắc bây giờ tao đang lên đường….giết bây….Haha…trò chơi này mất nhiều thời gian thật, nhưng vui….Haha….Bye…Good luck…”
Kiệt xanh mặt thấy rõ, tay anh bạn đang run bần bật không thể cầm chuột được nữa, Kiệt hỏi giọng không giấu được sợ hải. ” Ai…a..i….vậy Kháng???….Hắn sẽ…..gi..ế.t giết tụi mình sao???Không….Tao..ta.o không muốn chết..đâu…”
” Mày im lặng coi! Chưa gì xảy ra mà, cái này chỉ là một đoạn clip thôi ” Khiêm vỗ vai trấn tĩnh anh bạn.
Kháng vẫn im lặng, đưa tay bật lại đoạn clip đó, nghe kĩ giọng nói một lúc, Kháng pause hình lại, nhìn kĩ khuôn mặt…. hắn giọng, Khang quay người lại đối mặt với 2 anh bạn, lên tiếng.
” Tao biết đó là ai rồi! ”
” Hả….??? ” Kiệt lên tiếng ngay, anh bạn đang rất muốn biết.
” Cái giọng ồm ồm đó, khuôn mặt trơn láng, mũi cao, mắt nhỏ, hắn chỉ đeo râu giả vào thôi với cặp mắt kính, không ai khác….tên chúng ta gặp ở gốc cây hôm qua! ”
Kiệt hít một hơi rồi thở dài, Khiêm vuốt vuốt ngực anh bạn rồi nói. ” Tao nghi là hắn ta mà! ”
” Không? không lẽ hắn là tên sát nhân? ” Kiệt lấp bấp, anh bạn đang rất sợ hãi.
” Ừ, hắn là tên đứng sau mọi việc, hắn là kẻ giết người không gốm tay, đó là thú vui đối với hắn ” Kháng trả lời, giọng cũng có chút sợ sệt.
” Vậy nếu như theo lời hắn, thì tối nay hắn sẽ đến nhà Kiệt? ” Khiêm gãi gãi cằm hỏi Kháng.
” Ừm, tao nghĩ hôm nay tao sẽ ở lại đây! ”
” Nhưng mà nhà tao có rất nhiều máy chống trộm, hắn không vào được đâu! ”
” Hắn là một tay chuyên nghiệp, hắn biết điều hắn đang làm! ” Kháng giải thích.
” Nếu như hắn như thế! Hai tụi bây đối phó ra sao nếu không có tao! Tên này tao thấy còn ghê hơn lũ chém người mà tao từng đối mặt ” Khiêm cũng hơi rùng mình, lần đầu tiên có thứ làm cho hắn sợ được.
” Tao có cách. Tụi bây cứ làm thế này…..! ” Kháng thì thầm.
Cả 2 người kia lập tức đồng ý.
” Dì ơi! Hôm nay con ở lại ngủ với Kiệt nha dì! ” Kháng khoanh tay thưa khi mẹ Kiệt đang xem truyền hình.
” Àh! Ngày mai chủ nhật, con ở lại được mà phải không? Dì cũng tính kêu con ở lại chơi, một chút dì với chú đi công chuyện rồi! ” Mẹ Kiệt mĩm cười với Kháng, đầu gật gật, thế là đã đồng ý rồi.
” Con xin mẹ chưa Kháng? ”
” Dạ rồi ạh! ”
Chào mẹ Kiệt, Kháng lui về phòng Kiệt, trông thấy Kháng miệng hơi cười anh bạn biết ngay đã đồng ý. Kháng và Kiệt chuẩn bị đồ nghề rồi chơi game, mọi việc vẫn diễn ra bình thường, khi ba mẹ Kiệt ra khỏi nhà được 1h. Lúc này là 12h đêm.
———————————————————— Kháng nhìn ra cửa, một bóng đen thoắt ẩn hiện, giả bộ giương vai, Kháng quay vào nhà tắt đèn đi….ngủ.
————————————————————Căn nhà trở nên im ắng lạ thường. 15 phút sau đó, ánh đèn được bật lên bởi một bàn tay chưa bao giờ đụng tới công tắc.
Một tên mặt áo jeans đen, cái nón kết màu đen tuyền lành lạnh với mái tóc cắt sát, cặp mắt kính, cái miệng mĩm cưới đầy ranh ma, miệng cử động, giọng nói cất lên, ồm ồm…
” Tụi bây tưởng tao đùa hả? ”
Cái mền đôi vẫn không nhúc nhích, 30