
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 134289
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/289 lượt.
thờ một hồi, chú quay mình đi thẳng vào phòng, hai đứa nhỏ con cô đang ngủ, chú đứng trên đầu giường, nhìn chúng chằm chằm, lấy tay xoa lên đầu chúng, rồi tự dưng nước mắt lại rơi, khóc Huhu…. Mỗi lúc mỗi lớn, tiếng khóc nức nở. Thì ở đằng sau, ông anh họ lấy cây gổ gác cửa phang vào lưng chú: Bốp!! Bốp!!….. ” Ra chưa….! Ra chưa….. Mi có chịu ra chưa!!!??” Cô tôi chạy vào: Trời ơi chuyện gì vậy!!? Tại sao mày đánh nó….!!!?”
Ông anh họ nói: Ma nhập, phải đánh cho ra!!!!……
Sáng hôm sau chú lên nhà cô mắng vốn, hay tin thì bà nội và cô chú khác cũng lên. Nhưng sự việc không như chú nghĩ, mọi người ngồi xuống, cô và ông anh kể lại đầu đuôi. Mới biết là dượng hiện về, vì nhớ con, nên nhập vào chú để được nhìn, được sờ con khi chúng nằm ngủ, vậy mà mới đầu ông anh còn tưởng ma quỷ phương nào nhập vào chú……
Một hôm nọ, đám thanh niên ở quán cà phê tụ tập ngồi kể chuyện ma, bé già đều có, chủ đề truyện ma thì làm sao thiếu mặt mấy mợ trong xóm, bỏ chồng bỏ con ở nhà, chạy qua nghe cho bằng được.
Đám thanh niên kể…….
Hôm ấy đi nhậu về, 4 thằng xỉn hết rồi, đi ngang qua nhà cô tôi, thì trong đám có thằng thốt lên: Ê…. Bọn bây thấy cái bóng đen đứng trước hiên không? Ba thằng kia đáp: Bọn tao thấy gì đâu, mày hoa mắt à?
Thằng kia nghĩ chắc mình say nên hoa mắt, rồi bước tiếp, ớn lạnh, vừa đi cứ quay đầu lui lại, mới nghĩ: Rõ ràng là một cái bóng mà….
Qua khỏi nhà cô là đến cổng chùa, thẳng kia lại tiếp tục nói: Lần này không thể nhầm nữa rồi….. tụi bay…. tụi bay thấy cái bóng ngồi bên góc cổng chùa không….?
Mấy thắng kia đứng im, nhìn kĩ một hồi rồi mới nói: Thấy!… Thấy!…. một bóng người đang ngồi hút thuốc…… Chẳng lẽ..
vừa ngưng lời thì ở đằng kia vang lên tiếng cười: Khè…. Khè…..
4 thằng la lên, rồi bỏ chạy: Á….. Ông Điên!!…. Ông Điên hiện về!!!!!
Kể xong cả đám ôm nhau sợ, riêng một bà cụ đứng lên và nói: Bọn bây hết chuyện ma này rồi chuyện ma kia, tao già đầu rồi mà trong đời chưa hề thấy ma, nói thật…. ngày nào chưa thấy thì còn lâu tao mới tin….!
CÔ GÁI THẮT CỔ
Hôm ấy xóm tôi cúp điện, những ngọn nến, những ngọn đèn dầu được toả sáng khắp nơi. Có nhà ngồi bên đống lửa đàn trống ca hát, có nhà tụ tập nhậu nhẹt. Cúp điện thì đám nhỏ nào chịu ngủ mà còn lôi nhau chơi trốn tìm. Mấy cô mấy mợ trùm chăn, ôm nhau kể truyện ma. Tôi với mấy đứa con cô xuống nhà nội chơi, mới nói bà nội kể chuyện ma cho bọn cháu nghe, gặp hôm khuya cúp điện kể chuyện ma thì còn gì bằng. Bà nội cười rồi nói: Tao kể xong cấm tụi bay khóc nhè nghe chưa!
Nội kể…
Khi ngoài 20, cô H phải lòng một anh thanh niên trang lứa, hai người ước nguyện, thề non hẹn biển, sống chết bên nhau. Nhưng hai gia đình vì không môn đăng hộ đối, gia đình anh người yêu khá giả, còn gia cảnh cô H thì kham khổ, bần hàn. Làng xóm soi mói, mỉa mai, cười chê. Vì sỉ diện, ba mẹ cô H ngăn cấm lui tới. Và cũng vì con trai một, ba mẹ anh người yêu nghiêm ngặt, ép gã anh cho người con gái cùng thôn. Hôn lễ được tiến hành, đau khổ tột cùng, cô buồn khóc cả ngày lẫn đêm. Ngày hôn lễ diễn ra, cô H chạy vào tìm người yêu khóc than giữa chốn đông người. Người nhà anh người yêu bức xúc đuổi cô, ba mẹ ở nhà hay tin, kêu người lên lôi cô về. Một phần sỉ diện, và một phần nóng tính, cha cô lấy cây đánh cô lăn bò dưới đất, mẹ thấy đau lòng nên khuyên can. Anh em đứng bên năn nỉ cha ngừng lại. Nhưng cô H bản tính ngang bướng, bất phục. Cha cô tay đánh, còn miệng cô thì nói: Con không sai! Con không sai! Tại sao ba mẹ không hiểu cho con, con đau lắm, con khổ lắm ba mẹ biết không!?
Cha cô bức rứt trong lòng, ngừng tay và bỏ vào trong. Mẹ và anh em xúm lại an ủi. Hàng xóm chạy qua, người thì đứng xem, người thì khuyên bảo: Thôi…. hắn lấy vợ rồi thì thôi, còn trẻ, đường đời còn dài, cớ sao lại làm khổ người, khổ mình……
Đêm đã về khuya, nhà nhà tắt đèn, ai cũng đi ngủ. Ba mẹ vẫn thấy cô H nằm thao thức, mở mắt, không nói một lời. Buồn thì có đó, nhưng rồi sẽ vui, thôi kệ, bỏ mặc cô.
Sáng ngủ dậy, mở cửa, mẹ cô thấy cái xác đung đưa trên cây: Trời ơi… Ông ơi…Con H…. Con H chết rồi…….!!!!!!
Hay tin cô H đã chết, gia quyến, bè bạn, láng giềng vây đến khóc thương, chia buồn. Anh người yêu ngày đó viếng thăm, đau khổ, thắp nhang đứng khóc rồi ra về.
Đám tang của cô H được đưa ngang xóm, băng qua nhà tôi, rồi đến nghĩa trang. Nhà tôi ở ngay nghĩa trang mà, tứ bề đều là mồ mả, hễ có người mới chết là xóm tôi ôm nhau mà run, sợ lắm! Còn cái cây trước nhà cô H, chính là cái cây mà cô thắt cổ tự tử, được thắp vài nén nhang, rồi hễ ban đêm ai qua về nhìn cây đó đều sợ và ám ảnh. Thời gian đó con nít mỗi khi đi ngang là bỏ chạy, chứ không dám đi. Thậm chí cả người lớn, đêm đến đi qua phải trên hai người, chứ đi một mình thì không dám.
Bác gái trong xóm