
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 134516
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/516 lượt.
đem về để gọi người chết, điều đó là điều cấm kỵ của người làm thầy vì khi đã không nói thì thôi, nhưng nói thì phải giải thích rõ cho mọi người biết mức độ nguy hiểm cho người ta né, ổng chỉ nói thế rồi đi. Thế là các bà lô đề chôm một nắp quan tài làm bàn cơ…
Vào một buổi tối nọ, khi mình đang ngồi chơi với mấy con dog nhà mình thì có một thằng bé chạy tới gọi mình.
TB: Anh anh, lại cứu mấy bà kia đi mau lên.
Me: gì mà cứu, có chuyện gì?
TB: Mấy bà kia chơi cầu cơ, cầu nhằm quỷ thổ, bị nhập rồi.
Mình nghê thấy là phát hoảng, làm sao quỷ có thể chạy lên đây mà mình không cảm nhận được.
TB: chỉ đường đi nhóc.
Thằng bé chạy đi , mình chạy theo không quên kéo theo con chó nhà mình đi theo.
Khi tới nơi thì mình thấy mấy bà kia đã chạy mất , chỉ còn một bà đang nằm đó, mặt đỏ tía. Nhìn đống hỗn độn trái cây nhang đèn thì mình cũng biết là mấy bả đang cầu cơ rồi. Mình lấy chiếc dây chuyền mà ngày trước ông ngoại đưa cho minh ra rồi để lên nhân trung và ấn đường của bả, ngay lập tức con cho nhà mình gầm gừ rồi sủa im ỏi, một luồng bóng đen thoát ra khỏi đỉnh đầu của bả rồi phóng đi mất. Mình lấy một lá hình phật Địa Tạng để lên bức tường chỗ đó rồi bỏ đi vì nếu ở lại thế nào mấy bà tám khu đó lại đồn thổi mất danh hiệu “cháu ngoan bác hồ” của mình thì khổ.
Nhưng có điều mình thắc mắc là tại sao quỷ thổ lại đột nhiên xuất hiện, lúc đó thằng bé hồi chiều mới lại gặp mình bên cửa sổ. Nó tên An, thằng bé này lúc trước là thằng mà ngày trước mẹ mình có nhận nó làm con nuôi, còn nguồn gốc thì mấy chap tiếp theo sẽ kể các bạc nghe.
Me: An lại anh hỏi cái.
A: Em cũng đang muốn báo anh nè anh hai.
Me: sao Quỷ Thổ lại lên đây, anh nghe nói nó chỉ có thể ở bên kia, đâu qua đây được.
A: lúc này em không biết sao mấy bà đó mở cửa âm cho nó chạy qua đây, giờ nó đang ở khu này đây anh, mấy hồn ma khác đang kiếm chỗ nấp, em cũng phải chạy về chua trốn đây anh.
Me: em đi đi cho nhanh, nó tóm được em thì chết.
Ma và Quỷ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nhất là những con quỷ về tự nhiên như là quỷ thổ, những con quỷ thổ thường ít khi nào qua thế giới người sống như những linh hồn, vì nó được gia lại phục vụ cho những việc cõi âm, chỉ khi nào những pháp sư, phù thủy cao tay mượn binh cõi âm thì mới có thể triệu nó qua thông qua cửa âm, nhưng chỉ những thấy pháp được cõi âm họ công nhận khả năng có thể điều khiển thì mới được cho phép, nó được tự do khi nào phù thủy và pháp sư đó bị giết hai một cách bất ngờ thì nó mới thoát và phải lẩn trốn vì các quan luôn đi tìm truy đuổi nó. Từ đó, nhưng bà chơi trò đó cũng bị từng người gặp nạn.
Sáng hôm sau, bà mười ( một bà trong nhóm chơi ) đã được dựng rạp, bà ra đi rất ngẫu nhiên, tối hôm sau khi bà chơi về và rất hoảng loạn, ai hỏi gì bà cũng không nói. Bà trốn trong nhà tụng kinh niệm phật gì đó, nhưng bà cũng đâu thoát được, nghe con cháu bà kể lại, bà buồn đi vệ sinh thì đi ra phía sau nhà để ra nhà tắm thì chắc bị trượt chân rồi đập đầu vào cục đá ở đâu ra không biết nên chết tại chỗ. Thú thật mình cũng không khỏi nghi ngờ, đám tang của bà diễn ra hết sức bình thường chỉ đến ngày thứ 3 là ngày bà được đem đi hỏa thiêu.
Vào ngày cuối đó là ngày chủ nhật, sau khi đem quan tài bà Mười ra khỏi nhà thì bỗng nhiên có một nắm đất trên nóc nhà rớt ngay quan tài của bà Mười, nhưng qua mắt âm của mình thì nó không phải chỉ là như thế, nắm đất đó phủ đầy một bóng mờ màu đen. Rồi bỗng nhiên mấy ông khiên hòm bước đi khá nặng nề. Từ nắm đất đó tỏa ra một bóng đen ngồi lên chiếc quan tài, ông chủ trại hòm là Chú Hai rất thấy làm lạ vì sao người khiên hòm lại đi chậm như thế, mình tìm chú Hai rồi nói cho chu nghe.
Me: bà Mười bị quỷ Thổ đè rồi. Bả cầu cơ gọi lên nhầm quỷ thổ nên giờ nó ám bả rồi chú.
Nghe xong chú hai cũng hoảng lên, chú là người chăm lo cho người đã chết nên ít nhiều cũng biết rất nhiều thứ về cõi âm. Chú nhờ sư thầy đọc bài kinh Địa Tạng và cho 4 người của chú chạy về lấy lá bùa, sau đó chú bẻ 4 cây trúc gắn 4 lá bùa lên đó, cho 4 người cầm cây trúc có gắn bùa đi theo 4 góc quan tài. Sau đó, mình có thấy cái bóng đen đó lăn lộn gào thét dữ lắm, nó phóng đi mất dạng. Mọi thứ diễn ra hết sức bình thường ngay sau đó, nhưng mình lại có cảm giác có ánh mắt rất căm hờn đang nhìn mình, quay lại thì chỉ thấy cô Sáu, người mà bị nhập vào tối hôm đó.
Ngay sau khi về nhà, mình gọi ngay cho thầy, người thầy này chính là người thầy mà ngày trước đã che mắt mình lại. Nghe kể xong câu chuyện thầy tức tốc chạy lên ngay.
Thầy không qua nhà mình mà đi xung quanh xóm, mình cũng đang tính hỏi thấy thì đang đi trên đường bỗng nhiên mình rùng mình nổi hết da gà, đó chính là cảm giác khi âm khí quá nhiều.
Me: hình như nó ở trong đây phải không thầy?
Thầy: con cũng cảm nhận được sao?
ME: con cảm thấy lạnh lạnh , có vẻ âm khí cao quá, con chưa bao giờ thấy nó cao như thế.
Thầy: giờ chỗ này mình chỉ thất bại thôi, tìm chỗ nào có long mạch với hợp p