
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 134492
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/492 lượt.
chú quên không trả lễ và làm đúng lời hứa nên nó mới ghét chú rồi bẻ chân chú như thế này đây.
Ổng nghe xong thì xanh mặt lần thứ hai. Giờ ổng mới thú nhận:
G: lúc trước em chỉ có vái trong nhà cho em làm ăn thành đạt rôi em sẽ cúng trong nhà để trả lễ, nhưng rồi em quên mất.
Mom: như vậy là đúng rồi, chú cầu làm ăn được rồi khi toại nguyện chú không trả lễ cho nó. Giờ tui chỉ băng lại cho nó bớt đau thôi chứ hết hay không là do chú mà thôi.
Nói nãy giờ mình cũng không chú ý tới nó, để mình tả lại nhé, khi mẹ mình lên tiếng thì nó ngồi lên chân ổng rồi nhìn mẹ mình, giờ mới thấy dạng thật của nó là một đứa bé đỏ ao, mắt thì cũng như bao hồn mà khác, nhưng có thần sắc hơn. Nó ngồi chăm chú nghe mẹ mình, tới khi mẹ mình bói bài thì nó đưa tay chỉ chỉ mấy lá bài xong rồi thì leo lên đầu lên vai ổng ngồi trên đó. Nhưng dường như nó cảm nhận mình đang quan sát nó, khi mẹ mình băng chân lại cho chú đó thì nó mới tiến lại phía mình, khi nó nhìn và tiến lại thì mình cũng thấy nổi hết da gà, rợn rợn người tới lùi lại, nhưng khi gần tới mình thì bỗng nhiên nó sợ hãi cái gì đó rồi lùi lại leo lên vai ổng ngồi tiếp. Thật sự hú hồn các thím à. ổng ra về rồi thì nó cũng ngoái lại nhìn mình. Khi đó mình quay lại thì ra đó là bàn thờ Quan Âm phía sau lưng.
Me: Má, bộ má thấy nó hả?
Mom: tao không có bất bình thường như mày, tại mới lạy quan âm với đọc kinh nên thấy mờ mờ thôi.
Vài ngày sau ổng đem tiền tới biếu mẹ mình vì cái chân đã hết, khi đó cũng có mình ở nhà nữa, hôm nay nó không có tọt vài nhà mình mà đứng ở ngoài nhìn vào. Hôm nay nó đã được mặc một cái áo dài màu xanh mà ngoài chợ hay bán vàng mã ấy, nhưng đúng thật nó là áo giấy, trông… đỡ sợ hơn lần trước. Và hôm nay nó cười với mình (. Mẹ mình thì không nhận tiền, mẹ mình chỉ nhờ ổng mua băng vải mùng, bông gòn, và rượu để mẹ mình làm thuốc sửa trật tay cho người khác thôi.
Me: ổng thực hiện lời hứa xong rồi nên chân ổng hết hả má?
Mom: uhm, xong thì hết thôi, còn mày nữa, nợ ông địa mấy nải chuối rồi, cho trả cho hết đi.
Me: má biết hả 0.0!
Mom: lo mà trả lễ đi.
Mẹ mình nhắc cũng đúng, mình ít khi nào coi những lúc khi người ta cúng cô hồn lâu, nhất là vài buổi tối. Ngày đó ba mình thất nghiệp, có vái với ông địa và thần tài rằng nếu xin được việc thì sẽ cúng con gà quay. Khi đó ba mình xin được việc rồi có mua con gà quay về cúng, nhưng vừa đem lên bàn thờ thì chợt nhớ tối đó rằm tháng bảy nên lấy lại đem ra ngoài đường cúng.
Mom: ông ẩu quá, đem lên bàn thờ còn để xuống.
Ba: thì mai mua con khác cúng.
Nhưng đâu có chờ tới mai, tối đó ba bị ông địa với thần tai kéo lại trách sao ổng chỉ mới ăn được cái đùi mà đem ra cho cô hồn ngoài đó ăn. Sáng mai chưa kịp gì ổng chạy đi mua con gà khác đền lại cho ông địa và thần tài.
Nói chung các thím có hứa gì với mấy thần thánh thì lo mà trả cho lẹ, không trả thì bị dính lại thì đừng trách thần thánh sao không che chở mình, chỉ là vì mình đã thất hứa với ngươi ta thì người ta sẽ thất hứa lại với mình thôi.
Chap 7 Cầu Cơ
Do Có một thím có vẻ khoái trò cầu cơ quá nên mình viết lại cái tró cầu cơ đó nó nguy hiểm đến cỡ nào.
Vào một năm nọ, nhà hàng xóm khu mình có một khu đất trống ở sau nhà, một ngày họ quyết định xây nhà lên khu đất trống đó, năm đó mình học lớp 11, kiến thức về cõi âm cũng đã nắm rất vững, mọi quy trình thủ tục mình đều biết. Khi mình nghe mẹ nói khu đất đó chuẩn bị xây nhà lên thì đã biết có chuyện sẽ xảy ra nhưng không ngờ nó lại nguy hiểm tới mức độ như thế.
Khi mình được thầy cho học những điều cơ bản thì trong đó nói chuyện với linh hồn là thứ thầy cũng cho học, thời trẻ trâu mà, sau khi học xong thì gọi lung tung lên , gặp hồn nào là nói chuyện, trong lúc đó mình có biết được khu đất đó có ba ngôi mộ từ rất lâu rồi, không ai còn nhớ tới nó nữa, và chuyện gì tới cũng sẽ tới, khi đào móng, chủ nhà đã phát hiện ba chiếc quan tài…
Chắc các thím cũng biết nhà nào mà có quan tài nằm dưới nhà thì hơi bị mệt, trong tối đó cả nhà có mời thầy cúng về để cúng và xin dời ba ngôi mộ đó đi. Mình có ngó xem, thông cảm, thời trẻ trâu nên rất tò mò.
Thế là một ông thầy cúng lại, nhưng không hiểu sao chà này làm màu mè rất kinh, mang chuyên chiếc áo màu vàng, có mũ vàng nữa, cầm cây phất trần nhảy múa lung tung, chắc môn phái nào đó. Xong rồi ổng cúng khiến rồi xin keo, nhưng tất cả keo đều úp, đương nhiên ai cũng biết keo úp là keo không chịu rồi, ổng thảy cả chục lần luôn mà keo vẫn thế, nhưng đối với những thầy pháp lâu năm, họ sẽ cho âm binh hay hồn mà đi theo họ khuyên nhủ hay hỏi chuyện, cha này thì cứ múa múa không làm gì hết… coi bộ không khả thi.
Rồi mọi chuyện cũng được toại nguyện, ba người trong quan tài đó chịu đi, chi tiết sau này sẽ kễ rõ hơn giờ mà kể ra các thím biết thì không còn gì là thú vị nữa, nhưng hóa ra ông thầy đó là một ông thầy nửa mùa, sau khi ổng làm lẽ xong thì lại lấy một cái nắp quan tài đem đi, ai hỏi thì ổng cũng trả lời là