
Truyện Ma 12h Đêm – Oan Hồn Xóm Nhỏ
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 1341367
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1367 lượt.
i!!. – Ông Thái nheo mắt nhìn lên trần nhà.
– Ông nói sao?!!. Sao nó chết?!!. Mà tại sao ông biết?!!. – Bà Bích kinh ngạc.
– Nghe nói dạo gần đây nó làm bốc xếp ở kho thóc bên xóm Hạ Phân, cách đây vài hôm tôi có qua đó chơi, người ở đó đồn lên ầm ỹ, nói rằng thằng Tý sau một đêm canh gác kho thóc thì tự nhiên có người phát hiện thấy xác nó chết ngoài cửa kho.
– Không ngờ!!. Mới đuổi nó đi có mấy tháng mà nó đã chết rồi!!. – Bà Bích chắc lưỡi.
– Bà biết không?, khi người ta tiến hành khám nghiệm tử thi thì phát hiện ra một vật lạ nằm ngay trong mồm của nó!!. – Chân mày ông Thái hơi co lại. – Đó là một cánh hoa Sứ màu trắng tím!!.
– Ông nói sao?!!. – Bà Bích nhổm dậy nhìn ông Thái kinh hãi.
– Bà biết rồi đấy!, ở xóm Hạ Phân ít ai trồng hoa Sứ lắm!, chỉ có xóm mình là có thôi!!. Nhưng nhiều nhất vẫn là vườn hoa Sứ của thằng Dũng trồng trước sân nhà mình!!.
– Hừ!!. Tại ông lo nghĩ quá thôi!!. Chứ vườn hoa Sứ của thằng Dũng là màu trắng mà!!.
– Bà quên rằng loài hoa Sứ màu trắng tím ở huyện mình hiếm ai biết lắm àh!!. Vì thế nếu có ai trồng loài hoa đấy thì lại là một chuyện lạ khác nữa!!. Chỉ có thằng Dũng là nó thích hoa Sứ nên nó có thể trồng bất cứ loại hoa Sứ nào mà người ta không biết tới. Cách đây lâu lắm rồi, tôi nhớ có từng thấy nó cầm một chậu hoa Sứ màu trắng tím như vậy!!. Nhưng thời gian sau đó thì tôi không thấy nữa!!.
Vài phút sau đó không ai nói với ai một lời nào, bà Bích sững người nhìn ông Thái, Ông Thái thì miên man nhìn lên trần nhà suy nghĩ. Im lặng không có nghĩa là sẽ không có gì. Thực tế thì có gì đó rất lạ và mơ hồ ở đây nhưng giữa họ thì không ai có thể giải thích được là chuyện gì.
Ngoài trời, gió vẫn thổi lồng lộng qua những cánh đồng xa thẳm, khí hậu vào những ngày tháng này vẫn còn nóng ấm nhưng không biết tại vì sao hôm nay gió thổi lạnh hơn mọi ngày. Tại vườn hoa Sứ, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, chẳng có ai quan tâm chăm sóc những chậu hoa Sứ, vậy mà chúng vẫn còn rất tươi tắn không khác gì ngày xưa, phải chăng tại vì hoa Sứ có thể chịu được thời gian?. Hay là còn một điều gì khác nữa?. Chẳng ai giải thích được. Chỉ biết là thời gian gần đây chúng thường hay khẽ rung lên xì xào, như chào mừng một ai đó đã lâu lắm rồi mới trở về với chúng.
Tập 14: Hồn Nước
Tại căn phòng nhỏ sau vườn, đã nhiều năm rồi mà vẫn không thay đổi bao nhiêu, cùng lắm chỉ xuất hiện vài lớp bụi bám mờ nơi trần nhà mà thôi. Cũng chính nơi này nhiều năm về trước, có người con gái đã bị mất đi sinh mạng và sự trong trắng của mình, nhưng liệu có ai còn nhớ. Hiện tại, ngay giờ phút này, có một đôi trai gái lõa lồ đang làm cái chuyện dâm dục ở đây. Chẳng ai xa lạ chính là thằng Dần và con Đẹt.
– Này!!. Anh làm khe khẽ thôi!!. – Con Đẹt thủ thỉ. – Không khéo ông bà chủ mà nghe thấy là có chuyện lớn đấy!!.
– Em yên tâm!!. Giờ này không có ai thức đâu mà nghe!!. – Thằng Dần cười dâm đản.
Và cứ như thế họ lại tiếp tục mà không biết rằng từ khá xa, xuyên qua khung cửa sổ, nơi vườn hoa Sứ có một cái gì đó, rất mờ ảo đang chăm chú nhìn họ.
– Xì xào!, xì xào!. – Xoẹt…!!!. – Một âm thanh nhẹ phát ra từ vườn hoa Sứ.
– Ai đó!!!. – Thằng Dần ngóc đầu dậy, lớn tiếng quát. – Ai đang ở đó!!!.
– Chuyện gì vậy anh?!. – Con Đẹt ngạc nhiên.
– Hình như có ai đó đang ở ngoài vườn!. – Thằng Dần thì thầm.
– Sao?!. Giờ này làm gì có ai ở ngoài vườn chứ!!. – Con Đẹt ngồi dậy dùng chăn che ngực, nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy ngoài vườn hoa Sứ yên lặng và tĩnh mịch như thường ngày, ngoài ra không có gì khác.
– Chắc là có trộm!!. Để anh ra ngoài xem thử!!. – Thằng Dần ngồi dậy mặc lại quần áo rồi bước ra cửa. – Em ở lại đây!!. Nhớ canh chừng cửa nẻo đàng hoàng!.
– Anh đi cẩn thận nhé!!. – Con Đẹt lo lắng.
– Yên tâm đi!!. Anh đi chút rồi về ấy mà!!.
Hắn lẳng lặng đi về phía vườn hoa Sứ, nơi vừa phát ra tiếng động, hoàn toàn im ắng, bất giác hắn nghĩ hắn đã lầm, chẳng có ai ở đây cả.
– Xoạt….!!!. – Lại một âm thanh lạ phát ra khiến hắn giật nẩy mình. Hắn quay người lại. – Ai đó?!!!. Ai đang ở đấy?!!!.
Chẳng có ai lên tiếng, trả lời hắn chỉ có tiếng xì xào của hoa Sứ. Hắn khẽ thở dài và quay người tìm kiếm một vật gì đó, giây lát sau hắn cầm một thanh gỗ khá to.
– Tao đếm từ một đến ba nếu không bước ra thì coi chừng tao đấy!!!.
Hắn nhìn về phía vừa phát ra tiếng động và đếm.
– Một!!!. Hai!!!.
Hoàn toàn yên lặng, dường như mọi chuyện cứ như đang đùa giỡn với hắn.
– Ba!!!. – Hắn bực dọc quát. – Bộp!!!. Xoảng…!!!. – Hắn ném thẳng thanh gỗ vào chậu hoa Sứ gần đó khiến chậu hoa vỡ tan.
– Xoẹt…!!!. – Một bóng đen thoăn thoắt vụt ra bên ngoài cổng rồi biến mất.
– Đứng lại!!!. – Thằng Dần đuổi theo thét lớn.
***
Tại bờ hồ gần nhà ông Thái. Thằng Dần hì hục đuổi theo cái bóng trắng mà hắn cho là tên trộm, cho đến khi tới ngay gần