
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:19 17/12/2015
Lượt xem: 134429
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/429 lượt.
Chuyện 1: Nhờ hàng xóm nhắn
Gần nhà tớ có hiệu gội đầu bình dân, tớ hay qua lại nên thành khách quen. Cô chủ cũng tốt, chịu khó…nên cũng nhiều khách quen xung quanh, tớ bít em này, từ lúc nó mới lấy chồng….kiêng mấy năm sau mới có con. Lấy chồng rồi, vẫn ở cái nhà vẫn thuê từ lâu, đến lúc có con…vẫn ở đó, thằng bé con nhà này cũng thuộc dạng ngủ ngày cày đêm…ngày nó ngủ, đêm nó thức chơi đến 4 or 5h sáng. Lại nữa, sau vài lần để ý, bố nó ( người trông thằng bé chính ) kết luận – hễ con bé thợ phụ ở đó mà sáng ngày vào nhà ấy chơi, là y rằng thằng cu khóc cả ngày cả đêm, quấy khiếp. Mẹ nó vẫn phải đi làm bt, thằng cu cũng bt, chỉ quấy quả thế thôi, cũng 1 đôi lần ốm đi khám ở viện.
Rồi bẵng đi hơn tuần, đi chợ qua đó thấy cửa hàng nhỏ đóng im ỉm…lúc nó mở cửa hàng, tớ lò dò vào hỏi…thấy nó mắt vận mọng sưng mếu máo than chán, chả mún làm gì….thằng cu nhà em tự dưng lăn ra ốm, đi cấp cứu ở viện Nhi. Bác sĩ bảo nó mắc 1 loại virut lạ có thể chữa được nhưng tiền mua dung dịch truyền + thuốc + nọ kia, tính ra mất hơn 70 triệu đồng ( tớ nghe mà lè cả lưỡi- vì thằng bé chỉ ốm hơn tuần mà. )
Thật ra vợ chồng nhà này đâu có nhiều tiền, kiếm đến đâu ăn đến đó – tiền này may mà chú của thằng bé cho mượn nên mới có luôn, ko chắc còn khuya mới xoay ra đống tiền ấy. Sau đợt đó thì nhà ấy giỗ Mẹ chồng của cô ấy mất sớm – nhà cũng định đi gọi hồn hoặc hỏi ý kiến xem có nên chuyển về nhà chồng sống không? hay cứ ở chỗ đang thuê và hỏi vài chuyện trong nhà khác, dự định là thế thôi.
Rồi mấy hôm sau tớ lại ra hàng, nghe em chủ quán kể lại rằng nó cũng kể với 1 chị khách quen khác..nội dung câu chuyện như đã nói với tớ ấy. Nó nói chuyện với chị kia buổi chiểu khoảng 4-5h, và hôm sau chị kia ra kể với nó…đêm chị ấy ngủ có 1 bà cụ bảo rõ ràng: “tôi nhờ cô nhắn với cái người mà chiều nay cô vừa nói chuyện cùng là: chuyển nhà đi, ko ở đó được nữa đâu. Thằng bé bị thế là do không ở được nhà ấy đấy…bảo nó chuyển đi” mỗi thế thôi. Chị này sau này cô chủ quán kể, chị ấy cũng gặp người mất về như thế chả phải lần đầu. Chị ấy bảo lại: tao chả nói chuyện với ai, nghĩ mãi là chiều tao chỉ đứng nói chuyện với mày có 10-15 phút thôi. Mà bà ấy nhờ nhắn mỗi thế thôi..nên mới đầu tao cũng không hiểu. Con bé chủ quán còn bảo thêm: ôi, người ta bảo mẹ chồng em thiêng lắm, hic…giờ..em mới bít.
Sau ít ngày đắn đo, 2 vc nhà ấy cũng chuyển nhà đi…sau đó không nghe thấy thằng bé bị sao nữa. Nợ kia..thì lo mà tích góp trả dần.
Chuyện 2: Hùi đó mình mê game VLTK ấy .. CŨng khá có tiếng trong game . Hùi ấy rùi quen với 1 đám anh trai vui tính dễ thương lắm , toàn công tử là bạn ngoài đời của nhau, ngay vào lúc ng đang học , ng đang xin việc , ng đang thất nghiệp v..v. rủ nhau chơi game tại 1 tiệm gần Vườn Chuối . Trong tiệm có 1 anh coi tiệm nét chơi chung the same tuổi nên cùng chơi thân thiết vui vẻ , nhà nghèo nhưng chơi với mấy anh công tử cũng vui vẻ ko phân biệt gì . Anh này rất hiền , chơi game nhìu lúc nóng nảy nhìu khi anh em hay cãi nhau duy anh ấy là chưa bao giờ , ai nhờ vả gì anh cũng giúp , nhường nhịn lắm . Ai từng chơi game thời kì đầu của VLTK chắc biết là chơi vô tư vui vẻ ntn . Mình chơi chung dc coi như em út , dc cưng lắm . CHơi thân thiết đâu gần 2 năm thì ng lấy vợ , ng đi làm nên ít chơi lại , ít gặp gỡ . Chỉ có anh coi tiệm nét thì vẫn chơi thường xuyên
1 tg ít chơi nên ít gặp thì đùng 1 phát nghe báo tin anh ấy mất vì bệnh. Mình sững sờ vì anh ấy chỉ hơn mình 1 tuổi . Mấy anh kia biết anh bệnh mà ko ai nói mình , mình cũng bất ngờ vì cách đó khoảng 1 tháng còn gặp anh ở quán cafe , mình còn hỏi sao anh gầy và xanh xao quá . Mình còn nhớ rõ hum gặp cuối cùng ấy , mình nhìn anh ấy lâu lắm, thầm nghỉ anh có bệnh gì ko đi khám đi sao để hốc hác quá nhìn thê thảm .
Hum đi viếng anh , các anh em hẹn nhau đi chung .Mình rất bất ngờ anh ấy đi nhanh như thế thì dc chị gái anh ấy ( cũng chơi game chung nhưng ko thân ) và ba mẹ anh ấy kể với tụi mình nghe hết sức khủng khiếp ( làm mình 1 tg quá ám ảnh trên mức tưởng tượng , ko dám ngủ 1 mình phải năn nỉ xin ngủ ké bà chị 1 tg dài ) .
Số là gd anh ấy 3 ng con trai và 1 bà chị gái , anh ấy là út . Trong 2 năm mà gd ấy mất 3 ng con trai. Anh đầu tiên mất là vì bệnh gì đấy mình ko nhớ , chỉ nhớ là sắp lấy vợ , thấy hơi mệt đi khám thì bsi báo tin là bệnh giai đoạn cuối rùi ( bệnh gì mình ko nhớ ) , về nhà mấy ngày là sức khoẻ cạn kiệt mất lun nhanh như chớp . Anh thứ 2 nghiện nên bị S mà mất . Anh bạn mình là con út , nghe gd anh kể , anh ngoan nhất nhà , từ ngày 2 anh mất , anh hứa với ba mẹ sẽ ở chăm sóc ông bà , hiền và ngoan , nghe lời BM lắm . Một hôm anh ấy đi chơi về khuya đói bụng , mẹ anh ấy kể là hum ấy nhà làm MƯỚP xào (là bữa ăn cuối cùng của anh, tự nhiên bà kể chi tiết quá làm mình bỏ ăn mướp từ ngày đó đến giờ ) . Ăn xong thì anh ấy bảo đau bụng , mua thuốc uống ko hết nê