
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:19 17/12/2015
Lượt xem: 134432
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/432 lượt.
n đi BV , khám 1 hồi thì bs bảo là gan anh ấy hư hết rùi ( đùng 1 phát đang bình thường mà gan hư hết ???? UT gan ) . BS bảo đem về nhà cho ăn gì thì ăn đi chứ y học pó tay rồi .
Về nhà thì anh ấy có nhìu biểu hiện rất lạ , ko chịu ăn gì cả , ngày thì nằm 1 chỗ ko biết gì lun, mấy anh bạn kia có thăm mà anh ấy cũng coi như ko cảm giác , đêm thì anh ấy tự dưng có sức , đi quanh nhà , nói chuyện 1 mình , luôn sợ sệt , cứ lao vào tường , đập đầu vào tường nên cả nhà thay nhau thức canh anh ấy , ba anh ấy phải quỳ xuống lạy và năn nỉ anh ấy đừng huỷ hoại mình nhưng anh ấy vô thức ko nhận ra ai nữa . Mẹ anh ấy kể có buổi tối mẹ anh đang coi chừng anh thì anh ấy quơ tay xua đuổi ai đấy dữ dội lắm , rùi ôm mẹ bảo mẹ đừng ngồi gần ” nó ” . Hầu như buổi tối là giờ anh ấy hoạt động , lúc thì chỉ tay lên nóc nhà bảo ” nó đang ở trên đó kìa ” ” nó muốn bắt con , con ko đi đâu ” v..v.. lúc thì ” nó ở trên tường ” rùi cầm đồ chạy theo quánh không khí vô tội vạ như là đang dí đánh ai . Rồi 1 lần anh ấy khóc lóc năn nỉ mẹ ơi cho con đi đi , con chịu hết nổi rồi , mẹ đừng giữ con ở lại nữa, cho con đi đi . Nhưng mẹ anh thì cứ năn nỉ anh ở lại với mẹ , mẹ chỉ còn 1 đứa con trai . ( Túm lại là quá lâu rùi mình ko nhớ nỗi hết các chi tiết nhưng các lời nói này giữa mẹ con anh ấy thì mình ko quên dc , quá thương tâm , cả đám bạn nỗi da gà , mình ko dám nhìn di ảnh của anh ấy lun . )
Gd anh ấy có nhờ thầy sư về tụng kinh ban đêm trừ tà ( vì lúc ấy nghĩ là anh bị ma quỷ nhập ) nhưng bị anh đuổi đi rất hung dữ . Rùi vì ko biết có phải do ko ăn uống mấy ngày đó mà anh nằm liệt lun , thoi thóp . Lúc anh ấy đi mới thực sự sợ , mẹ anh ấy kể lúc ấy bà cầm tay anh nói ” con ơi , thôi con ở lại mà đau khổ thế này thì mẹ ko giữ con nữa , mẹ thấy con đau khổ mẹ còn đau hơn , thôi con cứ đi đi , mẹ cho phép con đi rồi đó ” , ko ngờ vừa xong , anh ấy mở mắt hồi dương rồi đi luôn . Ah , hình như có bảo anh ấy ói ra nhìu chất nhầy đen và hôi , ng nhà anh ấy bảo đó là lá gan .
Chuyện 3: Bên ngoại nhà mình thì làm gì cũng xem bói, gọi hồn nên bên nội chê là mê tín. Nhưng cậu mình, khi quyết định đi tìm mộ cụ thì có nhờ ít nhất 2 nhà ngoại cảm, 2 bà thầy đồng để xem 4 ng này nói có đúng không. Ngạc nhiên là họ đều nói về cùng 1 nơi mất của cụ. Cậu mình lúc đó mới họp họ hàng và tổ chức đi tìm mộ cụ. Cậu mình tính toán phải mất 1 tuần mới tìm dc mộ cụ vì thât lạc tính ra là hơn 60 năm rồi.
Hôm đó thời tiết đẹp, trên xe có 24 ng toàn là con cháu, có cả 1 bà đồng đi cùng. Đi được nửa đoạn đường, cậu mình nói dừng xe và mời bà đồng làm phép mời cụ về chỉ đường. Bà đồng gọi hồn cụ về, cụ nhập vào chắt của cụ , là nam giới, đang ở độ tuổi 19-20. Ui zoi oi, cụ nhập vào chắt mà cụ khóc gào thét lên, cụ bảo là chết ven đường, ng ta cuốn chiếu rồi chôn nên toàn bị mọi ng đạpv ào mặt thôi. Cậu bị cụ nhập khóc sưng cả mắt lên, cứ lảm nhảm rét quá, đói quá cứ khóc gào thét lên như kiểu trẻ nhỏ bị đánh xong gào lên ý. UI zoi oi cả xe các con các cháu cứ khóc xin lỗi cụ, láy mấy cái chăn đắp vào mà cụ vẫn kểu rét lắm. cậu mình mới xin cụ chỉ đường đến nơi cụ mất. Cụ dỗi nhé, nhất quyết không nói. Các con các cháu lạy lên lạy xuống cụ mới chỉ đường đi cho, tả chỗ cụ mất thế nào, có gì nhận dạng.Cụ bảo đến nơi thì gọi cụ lên. CỤ không nhập lâu được vì cụ nhập vào thanh niên nên cụ mệt quá, không còn sức. Có gì cụ chỉ đường cho. Cụ ra khỏi người nhập 1 cái mà cậu thanh niên kia – chính xác là em họ mình ngã vật xuống nền xe, mặt mày tái xám, thở hổn hển. Sau lúc đó chả hiểu sao mà xe cứ đi băng băng thôi, vòng qua đường đồi núi mà cứ đi như kiểu là biết chính xác chỗ đó ròi ý.
Đến nơi, là 1 con đường mòn với mấy chái nhà lô nhô, vì là gần nhà người dân tộc mà nên hoang vu làm sao ý. Cậu mình lại bày lễ mời cụ về. Cụ về thật, gọi tên cụ đúng 1 lần cụ về luôn. Cụ chỉ khoảng đất nơi cụ nằm, bảo là cụ nằm ngay ven đường, chỗ đất hơi nhô lên mà mọi ng tưởng là cục đất nên hay đi vấp vào đó. Sau bao nhiêu năm nó sụt xuống rồi với lại là đường mòn nên cụ toàn bị mọi ng đạp vào mặt thôi, đạp vào ng đau lắm. Ròi cụ lại khóc tiếp, cậu thanh niên bị nhập lại gào lên tiếp. RỒi các con các cháu lại xin cụ tha thứ cho, cụ bảo là chưa dc ngày đưa cụ về nhà, cụ bảo ngày 20 thì rước cụ về, ngày 21 thì chôn vào mộ. Chôn vào phần mộ bỏ khong gần các cụ (là phần mộ mà bấy lâu nay các con các cháu vẫn ra thắp hương nhưng thực tế bên trong không có cốt)
Cụ bảo phần cốt của cụ giờ chỉ là nắm đất xanh đất đỏ thôi, nông bên trên thôi nên đừng đào sâu, KHi nào đào cụ lên thì nhớ đưa người mà cụ nhập vào đi. Người này sẽ bốc mộ cho cụ. Nói rồi cụ bảo cụ đi vì cụ mệt rồi. Thế là cụ thăng luôn
Có nhà gần đó, tháy nhà mình đông quá lại thấy hương khói nghi ngút nên mới ra hỏi chuyện. Cậu mình kể lại chuyện của cụ đã mất thì người đó choáng váng, mời cậu mình vào nhà và kể là nhà họ rất nghèo, có 2 đứa con mà phải cho đi 1 đứa vì không nuôi đc, hom nào cũng ra cửa than trời là nghèo quá,