XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mưa Đầu Mùa

Mưa Đầu Mùa

Tác giả: Kha Đình

Ngày cập nhật: 22:56 20/12/2015

Lượt xem: 134129

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/129 lượt.

eo đi trái tim của một người con gái thân thuộc.

Tôi sốt cao, trong cơn mê sảng tôi thấy mình đi lạc vào một vùng sa mạc rộng lớn, tôi khát khô họng, tay chân bủn rủn, đôi mắt lờ đờ chỉ thấy toàn là ảo giác. Tôi nằm bất lực rên những tiếng kêu trong vô vọng và lịm đi trong chính giấc mơ của mình. “Mưa, mưa !” tôi thì thào. Những hạt mưa mát trong, ngọt lịm, tôi chưa bao giờ vui mừng đến thế, vui mừng đến nỗi tôi không kịp nhận ra mưa chỉ rơi đúng nơi mình gục ngã. Nhưng mưa lại chỉ lướt qua, và lại để tôi khô khát, quằn quại chóng chọi với cái nóng nơi sa mạc khô cằn. Tôi sực tỉnh, một bàn tay mát lạnh còn hơn cái cảm giác tôi có được trong cơn mơ, nó lan ra khắp người, tôi thấy mình nhẹ tênh. Tôi lờ mờ thấy Liên và trong giây lát tôi nhận ra bàn tay Liên đang nằm trên trán mình Tôi trông nó lo lắng lắm, nó hỏi một cách nhẹ nhàng khác với mọi lần khiến tôi hơi bối rối:

-Sao rồi anh Tần, anh đỡ sốt chưa?

Tôi mỉm cười một cách mệt mỏi và trả lời nó cũng nhẹ nhàng không kém:

-Anh đõ rồi, em đừng lo.

Câu trước nó nhẹ nhàng là vậy, câu sau đã thấy nó bốp chát:

-Ghớm, ai thèm lo lắng cho anh. Thôi ăn miếng cháo đi rồi uống thuốc cho mau khỏe.

Tôi đỡ bát cháo vun đầy lá tia tô từ tay Liên và ăn một cách ngon lành. Ăn xong tôi đưa mắt về phía Liên đang dỡ lấy từng viên thuốc :

-Cháo em nấu cho anh hả?

Nó lắc đầu nguầy nguậy:

-Đâu có, mẹ anh nấu đó.

Tôi cố chứng minh lời tôi nói là đúng:

-Làm sao thế được, cháo mẹ anh nấu anh ăn biết liền à!

Liên làm như không muốn nói chuyện này nữa, Liên đưa thuốc cho tôi:

-Anh không tin thì thôi, anh uống thuốc nè.

Vừa uống xong mấy viên thuốc tôi liền thắc mắc:

-Mà sao em qua đây chăm sóc anh vậy?

Tôi tưởng nó sẽ nói là nó lo lắng cho tôi, ai đời nó bảo:

-Tại em muốn anh mau khỏe để còn chở em đi học nữa chứ.

Tôi nhìn đồng hồ :

-Bộ em không đi học à?

Nó đưa tay lên trán tôi làm tôi hơi bất ngờ và có chút gì xấu hổ, nó châm chọc:

-Trời, sốt có ba chín độ rưỡi mà đã mất trí nhớ rồi sao, hôm nay là chủ nhật mà.

Nó nhấn mạnh bốn chữ “ba chín độ rưỡi” như muốn chọc tôi nhưng tôi chẳng thèm cự cãi làm gì mà nếu có muốn thì cũng cũng không được, tôi không muốn nói những lời cay cú, bây giờ tôi chỉ thích nói những lời nhẹ nhàng âu yếm, mưa đã tưới mát tâm hồn tôi. Ngoài trời cơn mưa vẫn chưa dứt, vẫn rỉ rả từ hôm qua tới giờ, mưa làm tôimiên man và tôi thiếp đi, tôi lại mơ, lại lạc vào sa mạc nhưng tôi không đi một mình, đi bên cạnh tôi là cô gái tuổi mới lớn đang nghịch đùa với cơn mưa đầu mùa.