Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

365 Ngày Hôn Nhân

365 Ngày Hôn Nhân

Tác giả: Guai Wu

Ngày cập nhật: 04:27 22/12/2015

Lượt xem: 1343242

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/3242 lượt.

h mình.
“Này, Tử Tình! Đã lâu không gặp!” Chu Nhân cho Lãnh Tử Tình một cái ôm thật chặt. Cô từ khi ra nước ngoài chưa hề gặp lại Lãnh Tử Tình. Mặc dù vẫn thường xuyên nói chuyện trên mạng, nhưng cảm giác nhìn thấy ngoài đời quả thật vẫn khác.
“Chu Chu à, cậu cũng trở lại rồi! Tốt quá rồi!” Ánh mắt xúc động của Lãnh Tử Tình hơi nóng lên. Cô vốn tưởng rằng chỉ có Tát Bối Nhi và Quách Oánh Tuyết, không ngờ Chu Nhân cũng về nước rồi!
“Này, Tử Tình. Làm phu nhân tổng tài, ẩn cư rồi hay là sao? Đã lâu không nhìn thấy cậu.” Quách Oánh Tuyết trêu chọc.
“Đâu có đâu! Mình rất nhớ các cậu nha. Là các cậu không để ý đến mình…” Nói thật, cô cả ngày ở nhà đã sắp mốc lên rồi!
“Được rồi được rồi, các cậu đừng có trách móc nhau nữa. Mình vừa mới về nước, nhà còn chưa về, đã chạy đi gặp các cậu rồi! Đừng có làm mình mất hứng nha!” Chu Nhân cười chặn ngang lời tranh cãi của các cô.
Chu Nhân vẫn lấy anh chàng trẻ hơn cô ấy rất nhiều, cùng nhau sang tận Mỹ định cư. Lần này, ông xã cho cô mấy ngày phép, cô liền lén lút chạy về gặp bạn thân.
“Này, Bối Nhi, Tuyết Nhi, các cậu thấy mình và Tử Tình bây giờ thật hạnh phúc nha! Các cậu cũng đừng có dày vò người khác nữa, còn không mau kết hôn đi.” Chu Nhân vừa soi gương vừa quở trách, “Mình nói cho các cậu biết, phụ nữ nha, qua ba mươi tuổi, thanh xuân không còn nữa, sức hấp dẫn cũng dần dần biến mất. Người đàn ông của các cậu cho dù có yêu các cậu, cũng không thể chống lại sự mê hoặc của gái trẻ nha! Tử Tình, cậu nói xem mình nói có đúng không?”
“Ha ha.” Lãnh Tử Tình chỉ cười không nói. Đúng vậy, các cô ở tuổi này sao có thể bì được với mấy cô gái trẻ chứ? Ngẫm lại lúc mình đính hôn với Lôi Tuấn Vũ, chẳng qua mới có hai mươi lăm tuổi, đúng thời thanh xuân. Nhoáng một cái đã sắp mười năm rồi!
Tát Bối Nhi đã sinh đứa thứ hai với Cổ Dương, vẫn không có ý định kết hôn. Còn Quách Oánh Tuyết? Cô cũng đã không còn là người thứ ba nữa. Lão Trần nhà người ta đã ly hôn rồi, chỉ chờ để kết hôn cùng cô! Nhưng Quách Oánh Tuyết
cố tình không kết hôn, nói là chỉ thích cách sống như bây giờ. Cũng khó trách Chu Chu quở trách.
Có điều, đối với Lãnh Tử Tình, cô rất tôn trọng hai người bọn họ. Cách sống của mỗi người không giống nhau, chúng ta không thể áp đặt quan điểm của mình cho người khác được!
“Ha ha, Chu Chu, cậu cũng đừng lo lắng cho bọn mình nữa! Được rồi, chúng mình khó có dịp tụ tập, đêm nay không say không về!” Tát Bối Nhi hình như là đã bị đè nén quá lâu, muốn kiếm cớ điên cuồng một trận.
“Mình không thành vấn đề nha! Tuyết Nhi, cậu cũng không có vấn đề gì chứ?” Hai mắt Chu Chu ánh lên hưng phấn. Nói thật, từ khi cô lấy người ta, thật sự chưa hề điên cuồng một lần. Không khỏi hoài niệm thời kỳ thanh xuân!
Quách Oánh Tuyết cười cười: “Lão Trần nhà mình hai ngày nay đi công tác, đừng nói là một đêm, kể cả mười đêm cũng không có vấn đề gì!”






Bốn cô nàng
Dịch: Hạt dẻ cười
Tát Bối Nhi suýt nữa thì hét lên, bỗng như nhớ ra điều gì, cô liền lấy di động ra, dặn dò đanh thép: “Tối nay em họp mặt bạn bè, không về nhà. Anh trông nom con cho tốt vào, chớ gọi điện cho em. Gác máy đây!”.
Chu Nhân nghe giọng điệu vậy liền xoa dịu:” Bối Nhi, không phải cậu lại cãi nhau với chồng đấy chứ? Không thể nào! Bao nhiêu năm rồi cậu có để cho chồng chút mặt mũi nào không? Trời ạ! Cũng tại lão Cổ Dương nhà cậu cơ, cung phụng chăm sóc cậu như nàng tiên vậy. Thử đổi là người khác xem xem".
"Đổi là người khác thì sao? Chu Chu, cậu nói cho rõ đi, đổi là người khác thì sao?" Tát Bối Nhi tay chống nạnh, giận dữ nói.
"Đổi là người khác à?" Chu Nhân đảo mắt lia lịa,"Nếu đổi là người khác thì bộ ngực cup G của cậu sớm bị nhào nặn đến nổ tung ra rồi! Ha ha ha!"
"Cậu sao thế?" Quách Oánh Tuyết tò mò hỏi han. Cô nhìn sắc mặt Lãnh Tử Tình có chút bất thường.
"À, mình không sao. Mình gọi điện cho ông xã báo cho anh ấy biết một tiếng, tối nay mình không về nhà. Hì hì, đi thôi, hôm nay bọn mình tha hồ tán dóc." Lãnh Tử Tình khoác lên mình vẻ mặt tươi cười, kéo Quách Oánh Tuyết về hướng hai cô bạn vừa đi vừa cười nghiêng ngả kia.
Đã lâu không gặp ba cô bạn thân, Tử Tình hồ hởi chuyện trò. Nhưng mỗi khi không nói chuyện, cô lại thất thần, không biết cảm giác bất ổn trong lòng này có phải là cô lo lắng quá rồi không, cô rất muốn về nhà xem thế nào.
"Sao vậy Tử Tình? Cả tối nay cậu để tâm trí đi đâu thế. Cậu không muốn ở đây cùng bọn mình à?" Quách Oánh Tuyết tinh ý đến gần cô hỏi han, tiện tay đưa cho cô một chai nước.
"Không phải thế! Có chút không thoải mái thôi! Chắc là sắp đến tháng nên vậy. Ha ha, cậu đừng nói cho bọn họ biết, đừng vì mình mà mất vui. À, mình đi gọi điện thoại cái đã, các cậu cứ nói chuyện trước đi". Lãnh Tử Tình đứng dậy, định đi ra ngoài.
"Này, cậu xem đã mấy giờ rồi, có chuyện gì quan trọng không thể để ngày mai nói được sao? Rốt cuộc cậu làm sao vậy? Không phải là....." Quách Oánh Tuyệt bỗng nhiên nhìn cô một cách thần bí "Không phải cậu có ai ở bên ng


Duck hunt