
Tác giả: Xà Thôn Kình
Ngày cập nhật: 03:30 22/12/2015
Lượt xem: 1341018
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1018 lượt.
chỗ bán kem , rốt cuộc hai người đã đi rồi , cho đến khi Lâm Khả Tâm không còn nghe âm thanh của bọn họ nữa mới dám buông tay khóc lớn tiếng
Cô không trách Cố Thiếu Kiệt , cô chỉ trách bản thân mình , là do cô tự đa tình , tưởng sự quan tâm của Cố Thiếu Kiệt đối với cô là suất phát từ tình cảm nam nữ
, cho nên mới làm náo loạn một trận , mà đây chính là vở kịch thảm hại và đáng cười nhất của cô ..
Nhưng điều làm cô rối rắm nhất là một người là người cô thích nhiều năm còn người còn lại là kế muội của cô, xem coi từ nay về sau cô thế nào đối mặt với bọn họ ? Tuy rằng cô cũng biết chính mình có thể chủ động tranh thủ giành tình cảm của Cố Thiếu Kiệt nhưng cô không thể bỏ đi hữu tình với Hách Sa Sa
Từ sau khi mẹ Lâm tái giá , người trong nhà Hách Gia không ai dành cho cô ánh mắt ấm áp cả , chỉ có Hách Sa Sa ——Đại Tiểu Thư của Hách Gia luôn giúp đỡ cô , mua đồ mới và đối xử tốt với cô .
Đối với Lâm Khả Tâm mà nói , Hách Sa Sa như những ngọn lửa , sưởi ấm cho cô
rất nhiều , huống chi rãnh nhỏ nước còn biết truyền báo , cho dù cuộc sống trong Hách Gia không tốt đẹp nhưng Hách Thiểu Hoa vẫn là người nuôi cô lớn , cô làm sao có thể đoạt lấy chồng của kế muội?
Cho nên khi biết Hách Sa Sa là bạn gái của Cố Thiếu Kiệt , thì trong nước cờ này cô khôn cần chiến , sẽ chủ động đầu hàng nhận thua.
Bất quá nhận thua cũng không thể chối bỏ từ nhỏ Cố Thiếu Kiệt chính là người trong mộng của cô , cô vẫn ảo tưởng có một ngày mình và Cố Thiếu Kiệt sẽ đứng trong giáo đường ...Hiện tại nguyện vọng này phải được thực hiện , bất quá nghĩ đến thân phận tỷ tỷ xuất hiện theo đạo lý , vừa rồi chỉ nhìn thấy sự sủng nịch của Cố Thiếu Kiệt đối với Hách Sa Sa mà cô phát điên rồi huống chi bây giờ “chú rễ “ trong mộng của cô lại dắt tay chính em cùng cha khác mẹ ?
Hơn nữa , phiền toái nhất là , Hách Sa Sa đã biết chuyện cô tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt , còn hoài nghi anh có ý với cô , như vậy hai người mà đối mặt thì xấu hổ không thôi , nói khhông chừng Hách Sa Sa còn có thể nghĩ cô muốn cướp Cố Thiếu Kiệt , rồi sinh ra hiểu lầm chán ghét , vậy cô nên làm gì đây?
Tuy rằng cô có thể nói với Hách Sa Sa chuyện tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt chỉ là đùa giỡn cho vui , cũng có thể lúc Hách Sa Sa kêu Cố Thiếu Kiệt là 「Thiếu Kiệt Ca Ca
」 cô sẽ giả vờ như không có gì , nhưng giả bộ thì không thể cả đời , nếu lỡ một ngày nhìn cảnh hai người ngọt ngào cô chịu không được khóc oà ra thì sao?
Nghĩ tới nghĩ lui , cô cũng đưa ra kết luận cuối là không thể về nhà , càng không thể quay về trường học, bởi vì lúc trước cô liều mạng nộp hồ sơ vào trường đại học là vì Cố Thiếu Kiệt học ở đó , cho nên cô cố gắng thi vào để mỗi ngày đều gặp Cố Thiếu Kiệt.
Mà lúc đó , cô cũng không nghĩ đến , mỗi ngày gặp Cố Thiếu Kiệt sẽ khó chịu , dù sao anh mỗi ngày đều gặp Hách Sa Sa , sẽ làm cô khó mà bỏ được , đúng vậy cô phải hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt , như vậy cô mới đoạn tuyệt tình cảm tròng lòng của mình được !
Nhưng rốt cuộc làm sao mới có thể hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt? Lâm Khả Tâm không ngừng suy nghĩ , nhưng lúc này bỗng nhiên khuôn mặt của Tư Đồ
Viêm xuất hiện trong ý nghĩ của cô , tuy rằng cô không muốn thừa nhận nhưng nơi mà có thể giúp cô hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt chỉ có nhà của Tư Đồ Viêm , nghĩ đến khuôn mặt lãnh khóc của anh , không khỏi sinh ra cảm giác mâu thuẫn , nhất là chuyện tối hôm qua , lại làm cô khó chấp nhận.
Nhưng cô nghĩ , Tư Đồ Viêm biết trường cô học nên nếu cô trở về trường học mà trốn nói không chừng vì 600 vạn mà anh sẽ tới trường tìm cô , lúc đó chuyện bị làm lớn rồi người ta sẽ biết hợp đồng giữ cô và anh , kia cô còn mặt mũi nào ở trong trường? Mà vài năm gần đây bệnh tim của mẹ cô lại không tốt , nếu như mẹ Lâm lại tức giận bệnh sẽ tái phát.
Không còn cách nào , tuy rằng không tình nguyện nhưng xem ra cô chỉ còn một con đường —— là quay về nhà của Tư Đồ Viêm
Lâm Khả Tâm nhìn thời gian , phỏng chừng lúc này anh đã dậy , thì có lẽ anh đã phát hiện cô trốn đi rồi , cho nên nếu cô quay về thì tránh không được cơn bão của anh
Thôi thì tìm cái cớ , đi siêu thị mua chút đồ ăn , làm bộ ra ngoài mua đồ ăn chứ không phải trốn đi , nói vậy chắc lừa được anh ..
Quả nhiên sau khi cô trở về , Tư Đồ Viêm nhìn mấy túi đồ ăn trong tay cô liền tin lời cô nói , nhân dịp đó Lâm Khả Tâm vờ như không xảy ra chuyện gì đi vào bếp nấu ăn , đem đồ ăn để lên bàn
"Đồ ăn xong rồi , lại ăn đi". Nhìn đồ ăn trên bàn , Lâm Khả Tâm ý tứ đón tiếp Tư Đồ Viêm nói.
"Như thế nào? ăn ngon không? Nhìn thấy anh không nói gì , Lâm Khả Tâm khẩn trương dò hỏi , thậm chí cô đã chuẩn bị tốt mọi thứ
Nhưng anh chỉ gật gật đầu :" Ừ , không tồi , so với tôi nghĩ tốt hơn chút" , nghe
được sự tán dương từ nội tâm , trong lòng miễn bàn hiếm có "Vì những món ăn này , tôi đã dùng hết năng lực."
"Cô không phải sinh viên sao? Học nấu cơm từ lúc nào?" Tư Đồ Viêm vừa ăn , vừa thuận miệng hỏi
Bị hỏi như vậy , Lâm Khả Tâm có chút xấu hổ , nụ cười trở