
Tác giả: Thương Tố Hoa
Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015
Lượt xem: 1341400
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1400 lượt.
y của em.”
Sau khi Hàn Trữ vào phòng tắm, anh đứng dậy đi ra ngoài tìm hộp cứu thương. Nơi đó quanh năm đều chuẩn bị đầy đủ đồ trị thương, gãy xương, thuốc men... Hàn Duệ luôn cảm thấy rằng tuy mình đã chuẩn bị đầy đủ dược liệu nhưng luôn thiếu một vị thuốc để trị tận gốc. Vị thuốc này anh đang chờ đợi, tin tưởng trong vòng ba năm là có thể đạt thành mong muốn.
Trong lúc anh xuất thần, từ trong phòng tắm truyền tới một tiếng hô to. Sau đó Hàn Trữ ướt đẫm, bọc trong áo tắm chạy đến, để lại trên sàn một vệt nước dài. Chỉ thấy hắn hô: “Tiểu tử nhà ngươi, can đảm nha, dám kim ốc tàng kiều rồi!” Trong tay của hắn cầm một sợi tóc mảnh dài chừng bốn mươi, năm mươi cm. Cực kì hiển nhiên đó là tóc của phụ nữ. Trong phòng tắm của Hàn Duệ lại xuất hiện tóc của phụ nữ!
Hàn Duệ không để ý hắn, kéo lấy cánh tay bầm tím của hắn mà xức thuốc tiêu bầm.
Hàn Trữ kêu lớn tiếng hơn: “Trầm mặc, em thế mà cùng anh trai chơi trò trầm mặc? Không được rồi, xem ra vấn đề thực sự lớn. Chẳng lẽ em không chỉ kim ốc tàng kiều mà còn châu thai ám kết rồi hả? Hay là đã có một đứa bé ẳm ngửa rồi? Hẳn không...”
Hàn Duệ dùng lực ấn một cái trên vết thương của hắn, hoàn toàn không lưu tình anh em. Ánh mắt lạnh lẽo đảo qua: “Anh không định ở lại nơi này rồi hả?”
Hàn Trữ kêu một tiếng thất thanh, nhếch miệng, chớp mắt rơi lệ.
Say Rượu
Người lái taxi thả hai người phụ nữ say khướt xuống xe, nhanh chóng lấy tiền rồi khẩn trương rời khỏi. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, trong con hẻm kia có vài chấm lửa nhỏ, đại khái là chỗ hỗn độn, buổi tối khuya không nên đi đến. Hắn do dự một chút, nhớ tới vợ con ở nhà, vẫn thấy là không nên để ý tới chuyện không liên quan tới mình. Hắn giẫm chân ga xuống, lưu lại trong ngõ nhỏ một luồng khói xe.
Hai cô vừa ca hát, vừa ngã đông ngã tây, người nọ đỡ người kia nhưng hiển nhiên chỉ là vô ích. Người phụ nữ mặc áo voan màu xanh cảm thấy một cỗ ghê tởm từ dạ dày dâng lên, cô ghé vào tường nôn khan.
Người phụ nữ mặc bộ váy đỏ bó sát đi ngật ngưỡng đến chỗ bạn, vỗ vỗ lên lưng, nói mê sảng: “Nhìn em xem, say thành cái dạng gì...”
Nói còn chưa xong, cô lấy tay che miệng, phun một ngụm lên người bạn.
Tên lưu manh vừa bị hắn đánh chạy tới, trong lòng ôm một người đàn bà. Khi đứng trước mặt tên họ Đinh, hung hăng ném người đàn bà đó lên vai tên Đinh, vẻ mặt bỉ ổi ánh lên vẻ khinh thường: “Mày, cái tên tiểu tử ương bướng này, mày xem cho rõ đi, nếu không cần con đàn bà này thì anh em bọn tao liền không khách khí. Dù sao dáng người cô ta tốt như vậy, thời điểm ở bên trên nhất định sẽ cực kì thoải mái...”
Tên họ Đinh lắc đầu, muốn đem người kia đẩy trở về, miệng nói: “Mày muốn mượn...” Một câu còn chưa nói xong, hắn thấy rõ người đàn bà đó. Lấy tay lôi kéo cô ta đến trước mặt, cố phân rõ trong ánh sáng mờ mờ, sau đó... tên ngốc nở một nụ cười: “Bà chị, duyên phận của chúng ta không ít nha!”
Tên họ Đinh hưng phấn ưỡn ngực, ném cho tên anh em kia một quyền: “Nói cho mày biết, đừng đánh chủ ý vào người đàn bà này. Cô ta là của tao!”
Mấy tên đàn ông cười lăn lộn, đại khái là cười bộ dáng tiểu đệ si tình của tên họ Đinh.
Tên Đinh cuối cùng cũng không bị cao hứng mà choáng váng đầu óc, hắn hỏi một câu: “Người đàn bà khác chắc là đại tẩu? Bọn mày đã gọi cho đại ca chưa?”
Hai tên được hỏi khinh bỉ trả lời: “Còn chờ mày nói? Anh em bọn tao tuy không có đầu óc nhưng vẫn biết đại ca kêu tới đây làm chuyện gì.” Lời này rõ ràng là châm chọc lời nói trước kia của tên Đinh. Bất quá sau khi hắn nghe xong thì như đứa ngốc nở nụ cười, hoàn toàn không có tức giận.
Phòng thuê của Tư Ninh khá là nhỏ, không thể chứa được nhiều người. Mấy tên lưu manh kia đã bị đuổi ra ngoài đứng canh. Trong phòng chỉ có bốn người, hai người đàn ông và hai người các cô.
Lục Lệ Thành kết thúc qua loa giao dịch ở sòng bạc liền chạy tới. Ngày đó theo dõi Tư Ninh, điều tra ra chỗ ở của cô. Bất quá mấy ngày liên tiếp cô không về nhà. Trong lòng Lục Lệ Thành như có ngọn lửa. Không dễ dàng mà gặp lại cô trong quán bar. Cái này chứng minh rằng trời cũng cố ý để cho hai người bọn họ ở cùng một chỗ, vậy mà cô ta dám không về nhà ngủ.
Lục Lệ Thành nhớ lời nói của Tả Tư Ninh hôm đó, càng nghĩ càng giận. Càng giận thì càng thêm phiền não, bởi vì trong đầu luôn hiện lên hình ảnh dâm đãng của người đàn bà này dưới thân người đàn ông khác.
Hiện tại nhìn thấy cô ta say khướt, Lục Lệ Thành lại càng tức giận. Nhưng thấy cô ta trở về cùng với một người đàn bà khác thì hắn khẽ cong khóe miệng, tâm thả lỏng không ít.
Lúc này, Lục Lệ Thành ngồi ở bên giường, tay chân hắn vụng về vắt khô khăn mặt. Sau đó nhẹ nhàng lau sạch sẽ Tả Tư Ninh. Lúc xoa miệng cô, hắn đặc biệt cẩn thận, từng chút một di chuyển, cảm thụ đường cong của khóe môi cô qua chiếc khăn lông.
Hắn cau mày: “Nếu không phải em đang say, tôi liền sẽ muốn em.”
Trên giường, người phụ nữ nghe xong, trở mình một cái, trong miệng vừa thẹn thùng vừa thân thiết thì thào: “A Duệ, em nguyện ý.”