Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Âm Mưu Của Cô Ấy

Âm Mưu Của Cô Ấy

Tác giả: Nguyên Viện

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 134789

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/789 lượt.

khả năng đi yêu chị, bởi vì chị là người nhà họ Mạnh mà hắn thì vô cùng chán ghét, hơn nữa......" Cô dừng một chút, nhìn về phía Mạnh Nhược Kiều "Hơn nữa, chị từng thương tổn qua em."
"A?" Mạnh Nhược Kiều sửng sốt.
"Em còn nhớ sinh nhật của mình lúc mười tuổi, ngày hôm đó em bị ngã rớt xuống bể bơi hay không?"
"Nhớ rõ nha!" Mạnh Nhược Kiều gật đầu.
"Đó là do chị......"
"Em biết là chị đẩy em xuống nước."
"Cái gì?" Mạnh Uyển Lôi kinh ngạc "Em như thế nào biết?"
"Làm ơn, em khi đó đã mười tuổi, cho dù tuổi còn nhỏ nhưng có trí nhớ tốt lắm?" Mạnh Nhược Kiều tỏ vẻ xem thường. "Em té xuống nước liền có người nhìn thấy, ai cũng biết hung thủ chính là chị."
"Vậy sao không nói ra?"
"Là cậu muốn em không nên nói." Mạnh Nhược Kiều nhíu mày, cố gắng hồi tưởng.
"Em nhớ rõ cậu nói chị không phải cố ý, chị chính là cô độc mới có thể xúc động lỡ tay đẩy em xuống nước, kỳ thật chị cũng rất hối hận. Cậu còn muốn bảo em hãy tha thứ cho chị, không cần đem chuyện này nói ra, khi đó em còn cùng cậu ngoắc tay, ước định đây là của bọn họ bí mật."
Vì sao......
Nghe được lời nói của Kiều Kiều, Mạnh Uyển Lôi mờ mịt khó hiểu, không rõ ràng lắm hắn vì sao phải làm như vậy...... Hắn không phải chán ghét cô sao? Cô nhớ rõ vẻ mặt hắn khi đó vô cùng chán ghét, nhưng hắn lại yêu cầu Kiều Kiều không nên nói ra, hắn vì sao phải làm như vậy?
"Em cả
m thấy cậu hẳn là không ghét chị?" Mạnh Nhược Kiều lắc đầu"Cá tính của cậu em hiểu mà, nếu cậu ghét một người, ngay cả liếc mắt một cái cũng không muốn, chị có nhìn ra thái độ của cậu đối với ba là biết." Cậu đáng ra phải tỏ vẻ thân thiện mới thích hợp, nhưng là cư xử với ba thật sự là vờ như không nhìn thấy.
Lời nói của Mạnh Nhược Kiều làm cho lòng Mạnh Uyển Lôi nổi lên dao động, có thể sao? Hắn thật sự không chán ghét cô sao? "Nhưng là......"
"Có thể, đừng nghĩ ngợi đoán mò." Mạnh Nhược Kiều chịu không nổi "Nghĩ nhiều như vậy tốt lắm sao? Chị nên thẳng thắn cùng cậu nói chuyện!" Thật là, không thể chịu nổi! Cô tức giận rồi.
"Dù sao chỉ sợ thảm nhất là chị bị cậu cự tuyệt mà thôi, có khác nhau sao? Chị lại không có dũng khí đi nói rõ làm sao biết được kết quả sẽ như thế nào? Kiêu ngạo có thể làm cơm ăn sao? Đừng hâm mộ hoặc ghen tị em, hạnh phúc là do chính mình đi giữ lấy, chị mà vẫn đứng yên tại chỗ sẽ đánh mất hạnh phúc mà thôi !"
Mạnh Uyển Lôi kinh ngạc nhìn Mạnh Nhược Kiều, những lời này cô đều biết, chính là đối mặt với Nghiêm Quân Dịch, cô căn bản là không có dũng khí, đối với tình yêu cô lại trở nên nhát gan.
Là sợ bị thương tổn? Rõ ràng vết thương đang rỉ máu, nhưng lòng kiêu ngạo đã giúp cô giữ vững, cô làm đà điểu cũng chỉ là không muốn chính miệng nói yêu hắn trước, nếu không cô sẽ mất tất cả và ngã quỵ mất thôi.
Ít nhất, cô còn có một chút tự tôn, cô không cần ánh mắt thương hại của hắn.
Trời! Nhìn đến vẻ mặt quật cường của Mạnh Uyển Lôi, Mạnh Nhược Kiều chỉ biết là chị cô vẫn chưa sẵn sàng! "A! Không thèm để ý hai người, em mặc kệ, cùng lắm thì kêu Phạm Sĩ Hách nhận trách nhiệm làm cha, chuyện kết hôn của hai người xem như quên đi! Em sẽ là vợ nhỏ, chúng ta cùng nhau đến thành phố khác, hai người phụ nữ cùng một chồng mà sinh hoạt!" Hừ, thật tiện nghi cho tên họ Phạm.
"Chỉ sợ anh không may mắn có phúc khí này." Phạm Sĩ Hách vừa đi vào trong nhà, chợt nghe đến thanh âm như quỷ rống của bạn gái, hắn cũng không tức giận, lãnh đạm bác bỏ lời cô. Sau đó, hắn đưa tay ném tạp chí tới trên bàn "Các cô xem đi!"
"Sao hả?" Mạnh Nhược Kiều nhìn trang bìa tạp chí, lập tức trừng mắt. "Phạm Sĩ Hách! Anh ăn vụng còn để bị chụp hình? Cái kia, người phụ nữ đi cùng anh là ai? Đưa đây...... A? Bộ dạng cô gái cũng thực quen mặt, địa điểm hình như là phòng tôi mướn ở dưới lầu nha!"
"Mạnh Nhược Kiều, em có thể tiếp tục đùa giỡn cho thỏa thích." Phạm Sĩ Hách chịu không nổi khẽ liếc cô một cái.
Mạnh Uyển Lôi nhìn tạp chí trừng trừng, rồi bình tĩnh nhìn về phía Phạm Sĩ Hách. "Xem ra hôn ước của chúng ta phải hủy bỏ thôi."
Cô nguyên bản còn muốn kéo thêm mấy tháng, ít nhất để cho cô có thời gian chuẩn bị tốt việc ra nước ngoài dưỡng thai, cũng không nghĩ đến nhanh như vậy phơi bày, tấm lá chắn này nếu không có, cô nên làm cái gì bây giờ, hơn nữa cô lo lắng nếu Nghiêm Quân Dịch nhìn thấy tạp chí này......
"Xong rồi, cậu hẳn là không xem tạp chí? Cậu đối với loại tin tức lá cải này vốn không quan tâm......" Mạnh Nhược Kiều còn chưa nói hết, di động liền vang lên.
Cô mặt nhăn lại, hơi nghiêm mặt, tay lấy ra di động, nhìn đến màn hình hiện thị số điện thoại cùng tên, sắc mặt của cô càng khó nhìn.
"Là cậu gọi......"
Nghe ra là Nghiêm Quân Dịch, Mạnh Uyển Lôi sắc mặt cũng khẽ biến.
"Nhận đi!" Cô cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Mạnh Nhược Kiều ấn nút nhận. "Cậu......"
"Con đang ở đâu?" Nghiêm Quân Dịch thanh âm nghiêm khắc theo phone từ một chỗ khác truyền đến.
Mạnh Nhược Kiều nuốt nuốt nước miếng, rất muốn nói dối, nhưng cô lại không dám, đành phải ngập ngừng trả lời: "Con đang ở Đài Bắc......"
"Tốt lắm, con đang ở Mạnh