
Tác giả: Mễ Lộ Lộ
Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015
Lượt xem: 134545
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/545 lượt.
.. Không có việc gì tôi muốn cúp máy nga?"
Chán ghét! Vừa nghe đến thanh âm hắn, hai má nàng lại không hiểu nóng lên.
"Như vậy muốn cúp máy ta?" Hạ Diễm thấp giọng cười "Chẳng lẽ cô một chút cũng không nghĩ tới tôi? Thế nhưng tôi là bạn trai của cô đó !"
"Mới không phải." Lê Hương Hương hừ hừ "Anh thực chán ghét!"
"Hử? Tôi làm chuyện tội ác tày trời nào, cô làm sao chán ghét tôi như vậy?" Hạ Diễm khẽ cười một tiếng, bên kia điện thoại thanh âm Lê Hương Hương tức giận thật đáng yêu.
"Anh..." Lê Hương Hương mím môi, hắn cố ý đè thấp thanh âm, so với thanh âm bình thường còn dễ nghe hơn."Anh đừng giả ngu, chuyện giữa trưa anh hôn tôi..."
"Hôn cô mà thôi." Hạ Diễm lơ đễnh nói: "Kỳ thật chúng ta nên biết nhiều về đối phương nhiều một chút, đến lúc đó mới không bị lộ."
"Nào có người dùng phương thức này để biết!" Lê Hương Hương kháng nghị, người đàn ông này không bỏ qua cơ hội chính là chiếm tiện nghi cô.
Thanh âm cô càng đáng yêu, so với lứa tuổi hai bốn càng đáng yêu, làm cho bụng dưới hắn nổi lên một trận xôn xao, rất muốn trực tiếp đem cô cột vào trên giường.
"Tôi..." Lê Hương Hương lắc đầu "Cũng không thể tự dừng lại?"
Lại tiếp tục như vậy, thân thể của cô nhất định sẽ giống như cái bong bóng bị thổi căng mà nổ mất
"Vậy thì không cần." Hạ Diễm lập tức kêu ngừng "Cô thành thật nói cho tôi biết, sờ chính mình như vậy có thoải mái không?"
Lê Hương Hương lấy tay nhỏ bé chính mình ra, mặt hồng, thở hổn hển "Tôi, tôi không biết..."
"Này cô, cô đang ở đâu?" Buổi hẹn ngày hôm đó, Hạ Diễm mặc tây trang màu đen được thiết kế riêng, gọi vào số điện thoại di động của Lê Hương Hương "Thời gian chúng ta hẹn gặp đã tới, cô muốn chính mình đến đây, hay là tôi tới đón cô?"
Bên đây điện thoại, thanh âm Lê Hương Hương có chút lo lắng "Không được ! Ba già tôi sợ tôi chạy trốn, cho nên bắt buộc dẫn tôi đến khách sạn Quân Quân."
"Cái gì?" Hạ Diễm nhíu mày "Đó không phải là địa điểm chúng ta hẹn gặp sao? Vậy cô ở ngoài đại sảnh chờ tôi, tôi mười phút sau sẽ đến."
Lê Hương Hương cùng Hạ Diễm nói xong, hắn liền hoả tốc lái xe đi đi khách sạn. Không đến 10 phút, hắn đã đem xe đi đỗ, đi tới điểm hẹn, phát hiện cô lo lắng giống như kiến bò trên chảo nóng.
"Làm sao bây giờ?" Lê Hương Hương gấp đến mày chau mặt ủ rũ "Tôi thật khẩn trương nha!"
"Vì sao khẩn trương?" Hạ Diễm nhìn cô liếc mắt một cái "Tôi trước giúp cô làm tốt bên này, đợi chút đổi cô theo tôi đến chỗ ba mẹ."
Cô dùng sức gật gật đầu "Người mà anh cần xem mắt cũng ở trong này sao?"
"Ừ, chỉ là tôi chưa gọi điện thoại hỏi lão già nhà tôi, rốt cuộc là bữa tiệc ở phòng nào" Hạ Diễm nhìn Lê Hương Hương nói, sau đó để ý, hôm nay cô mặc bộ váy màu vàng nhạt, xứng với mái tóc đen của cô, ở kế bên tóc còn cột một cái kẹp tóc gắn kim cương, xuống bên dưới váy là đôi giày bệt, thanh thuần đến muốn cắn cô một ngụm.
"Này ..." tay nhỏ bé của Lê Hương Hương ở trước mặt Hạ Diễm quơ quơ "Tôi mặc như vậy rất kỳ quái sao?"
Nàng nỗ nỗ cái miệng nhỏ nhắn, hắn làm sao cứ nhìn chằm chằm cô. Giống như cô là người nguyên thủy không bằng.
"Sẽ không, tốt lắm." Khó được có được cơ hội hắn sẽ khen ngợi nữ nhân "Đi, chúng ta vào đi thôi!"
Lê Hương Hương vội vàng hít sâu "Bất quá, nghe nói nam nhân vật chính còn chưa có đến nha!" Cô nhìn Hạ Diễm, vì hắn giải thích tình huống bên trong.
Sau khi Hạ Diễm liếc mắt nhìn cô một cái, quyết định trước mở cửa đi vào, giải trừ nghi vấn trong đầu của chính mình.
Hắn vừa đẩy cửa ra, điện thoại của hắn vừa vặn vang lên, lúc này, trong phòng tiệc có hai người đàn ông, ánh mắt đều đặt ở trên người hắn.
"Hạ Diễm, con như thế nào lại ở chỗ này?" Một người đàn ông trung niên gần sáu mươi chỉ Hạ Diễm kêu to.
Hạ Diễm nhìn thanh âm của người nọ, mới phát hiện đó là — lão ba hắn?!
"Đối tượng xem mắt của con, sẽ không phải là Lê Hương Hương đi?" Hạ Diễm nháy mắt cảm thấy vẻ mặt đen xì.
Hạ lão ba không thể không nghi hoặc hỏi: "Thật thần kỳ, ba không nói với con là phòng nào, con lại biết tới đây, chẳng lẽ con cùng Hương Hương có quen biết?"
"Là như thế này sao, Hương Hương?" Lê Lão ba hỏi lại chính con gái mình .
Lê Hương Hương cũng sững sờ ở tại chỗ, cô lại không biết giải thích như thế nào, chỉ biết cứng rắn gật đầu.
"Không nghĩ tới chúng nó đã quen biết nhau." Hạ lão ba chụp lên bả vai Lê Lão ba "Thật tốt quá, này nhất định là nhân duyên."
"Cho nên chúng ta có thể chuẩn bị làm việc vui?" Lê Lão ba nhíu mày nhìn đôi trẻ tuổi trước mắt.
"Có thể, có thể." Hạ lão ba liều mình gật đầu, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt của hai người trẻ tuổi.
Đây là chuyện gì xảy ra? Lê Hương Hương còn chưa làm rõ tình huống, hết nhìn lão ba chính mình, lại nhìn đến Hạ Diễm "Đối tượng xem mắt của tôi là anh?"
"Nếu như không có ngoài ý muốn,hẳn là vậy." Không biết vì sao, tảng đá đè nặng trên đầu tựa hồ dần dần được thả xuống. Nếu là đối tượng là Lê Hương Hương, như vậy không tệ đi.
Lê Hương Hương trừng Hạ Diễm "Tôi mặc kệ, điều kiện anh đ