Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Chàng Quê Mùa Thâm Tình

Anh Chàng Quê Mùa Thâm Tình

Tác giả: Hắc Khiết Minh

Ngày cập nhật: 04:29 22/12/2015

Lượt xem: 1341455

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1455 lượt.

kéo tới mà vặn vẹo biến hình.
"Anh. . . . . ." Cô che môi, há mồm, nước mắt lại tràn mi ra, cô thử nhiều lần, mới có biện pháp nghẹn ngào mở miệng: "Làm sao anh. . . . . . Chuyện gì thế?"
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô, mắt đen thâm u.
"Cầu thang nhà em, có chút chướng ngại vật." Hắn mở miệng, thanh âm thô ráp.
Nghe được thanh âm thô ráp của hắn, cô mới phát hiện trên cổ của hắn cũng có chút sưng đỏ.
"Anh phải bỏ ra một chút thời gian, mới thanh trừ được những thứ đó."
Lúc hắn nói chuyện, máu mũi chậm rãi nhỏ xuống, cô hốt hoảng đưa tay che lỗ mũi chảy máu của hắn, lo lắng đến mức lệ rơi đầy mặt, "Anh có khỏe không? Tại sao có thể như vậy? Ngươi bị đụng đầu rồi sao?" Nhà cô nào có chướng ngại vật gì, nhất định là lúc hắn lên lầu ngã nhào đụng đầu rồi. Bị tình trạng của hắn làm sợ tới mức luống cuống tay chân, Sơ Tĩnh vội vã xoay người lại chạy vào trong phòng, tâm hoảng ý loạn mà nói: "Em giúp anh đi gọi xe cứu thương."
Irapa theo vào phòng cô, thật nhanh bắt được cô.
"Không cần, anh không sao." Hắn lôi cô vào trong ngực, nhấn mạnh.
"Nhưng!" Cô khẩn trương muốn kháng nghị.
"Chỉ qua lỗ mũi đụng một chút." Hắn giơ tay vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi đầu nhìn cô, bảo đảm nói: "Anh rất khỏe."
Hắn mới không tốt, người đàn ông này chật vật phải giống như đi qua ngõ tối bị người ta vây đánh!
Vây đánh?
Bỗng dưng, cô hít một hơi, đột nhiên lĩnh ngộ được.
Nhà cô không hề có chướng ngại vật, nhưng có một đám đàn ông bảo vệ cô quá mức.
Thật là quá đáng!
" Tại sao bọn họ có thể đối xử với anh như vậy!" Cô tức giận đến mức nước mắt tuôn không ngừng, xoay người muốn xông ra tìm người tính sổ."Những gã xấu xa mà!" Trên thực tế, động thủ trước là hắn. Hơn nữa cô cho là hắn làm thế nào để thông qua những người đàn ông kia , đang muốn cùng cô xác định một ít chuyện trước, hắn thật sự không quá muốn cho cô nhìn thấy thương vong thảm thiết bên ngoài.
Mặc dù thật cao hứng thấy cô vì hắn tức giận như vậy, bất quá hắn vẫn bắt được cô lần nữa, lôi cô trở về trong ngực.
"Ha ha!" Hắn nhốt chặt hông của cô, xoay cô lại, "Anh không ngại, bị thương da thịt mà thôi."
"Nhưng. . . . . ." Cô che môi.
"Anh không sao, thật mà." Ngay cả hắn cũng không thể tin được sẽ giúp những người đàn ông kia nói chuyện, nhưng hắn thật sự mở miệng: "Bọn họ không có ác ý, chẳng qua là cố gắng bảo vệ em thôi."
Hắn là nghiêm túc, cô có thể nhìn ra từ trong mắt của hắn.
"Bọn họ. . . . . ." Cô cắn môi, đau lòng vuốt gương mặt bị thương của hắn, "Không nên đối với anh như vậy. . . . . ."
Nhìn cô lệ ướt mắt, Irapa nắm bàn tay nhỏ bé phát run của cô, nói giọng khàn khàn: "Anh không quan tâm đến bọn họ, anh chỉ quan tâm em."
Cô nghe qua những chữ này, nhưng không xác định được ý tứ chân chính.
"Quan tâm?" Ánh mắt của hắn làm cho cô nín thở, thấp thỏm, cô hỏi thăm một chữ độc nhất này: "Có ý gì?"
"Ý này." Hắn cúi đầu, nâng mặt của côlên, hôn lên đôi môi mềm run rẩy của cô. Cô hít một hơi nhẹ nhàng, nêm được hơi thở nóng bỏng của hắn. Sơ Tĩnh không thể tin được, hắn đang hôn cô. Nhưng hắn đang làm. Hắn từ từ liếm hôn lên từng cánh môi của cô, sau đó dụ dụ dỗ cô hé miệng, cùng môi lưỡi của cô quấn quít.
Đó là một nụ hôn dịu dàng, ngọt ngào, thương tiếc.
Khi hắn lui ra thì cô còn đang run rẩy.
Không thể tin được, cô vuốt môi của mình, nhìn người đàn ông trước mắt này, hoảng loạn , khàn giọng hỏi.
"Anh. . . . . . Đã đọc thư?"
"Đọc rồi." Hắn gật đầu.
"Anh biết. . . . . . Anh biết em là. . . . . ." Cổ họng cô nghèn nghẹn, chỉ có thể dùng đôi tay đè ép trái tim gần như muốn nhảy ra khỏi ngực.
“Em, chính là em." Hắn lấy ngón cái vuốt ve đôi môi ướt át của vuốt cô, khàn giọng nhấn mạnh: "Anh chỉ quan tâm em, những thức khác đều không quan trọng."
Lại một lần nữa , cô lại ngừng thở, cảm nhận hắn dịu dàng chạm vào.
Điều đó, đã cho cô chút dũng khí. Nhìn người đàn ông cường tráng lại dịu dàng này, cô cưỡng bách mình mở miệng lần nữa: "Anh. . . . . . Không phải anh sẽ cảm thấy. . . . . . Em rất. . . . . . Rất kỳ quái. . . . . . Rất ghê tởm?"
"Có ý gì?"
"Là. . . . . ." Cô vây quanh mình, cắn môi, lệ treo ở lông mi, khiếp sợ cúi đầu, run giọng giải thích, "Không bình thường. . . . . . Không phải là người. . . . . . Giống như động vật thí nghiệm. . . . . . Để cho anh cảm thấy. . . . . . Không thoải mái. . . . . . Không vui. . . . . ."
Hắn nghe không hiểu toàn bộ ý tứ, nhưng hắn biết cái gì gọi là "Không phải là người" , "Không thoải mái" , những từ ciofn lại có thể hình dung là không phải là ý tứ gì quá tốt.
Irapa nâng cằm của cô lên, nhưng cô vẫn hạ mí mắt.
Cô tự ti quá sâu, trên lưng cô có vết thương rất sâu, không phải mới đây, mà là bẩm sinh, khắc sâu vào tim của cô.
Hắn không có cách nào dùng ngôn ngữ lưu loát để thuyết phục cô, nhưng hắn biết phương thức tốt hơn.
Lại một lần nữa , hắn hôn cô.
Hắn nếm được hơi thở ngọt ngào của cô, cũng nếm được cô đang khiếp sợ cùng run rẩy.
Nụ hôn của hắn hôn sâu hơn, để cho cô nhớ lại nhiệt tình họ đã từng