
Tình Yêu Kiên Cường Hơn Cái Chết
Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh
Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015
Lượt xem: 1341424
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1424 lượt.
hảy dài ba mét rồi.
Tây Tử nhìn Hồ Tử, cô cũng không hiểu, làm sao một nhóm người ăn chơi trác táng lại có nhiều trò như vậy, cả ngày không có chuyện gì làm, mà trong đầu chỉ nghĩ đến những thứ này thôi!
Cô vừa nhíu mày, Hồ Tử liền cợt nhả nói: “Chị dâu, hôm nay là ngày vui lớn của anh Quân, nhíu mày không vui là điềm xấu.”
Kỳ thật Hồ Tử cũng khá lo sợ. Người khác không biết nhưng hắn biết, cô vợ này của anh Quân không phải dễ trêu chọc, lúc tức giận cho dù người khác có cố gắng đến mức phát bực cũng không còn cách nào. Vì vậy, phải nói lời ngon ngọt với cô trước, thế nào cô cũng thật thà làm theo.
Tây Tử liếc mắt nhìn nước đá, âm thầm hít ngụm khí, ngồi ở trên giường, dáng vẻ như tráng sĩ nắm cổ tay thật mạnh không đếm xỉa đến dùng bao nhiêu sức lực, trực tiếp hỏi: “Thế nào là như cá gặp nước?”
Hồ Tử cười ha ha: “Đơn giản, đơn giản thôi, chị dâu ngậm cục đá này trong miệng, sau đó hôn miệng với anh Quân, đợi cho băng trong miệng tan thành nước không phải như cá gặp nước rồi.”
Tây Tử hít một ngụm khí lạnh, mấy người trước mặt miễn cưỡng cho qua, cô cũng không bị thiệt thòi gì, như cá gặp nước cái này không phải cho cô hôn môi với Hồ Quân sao, còn không phải giống như loại đụng chạm môi kia sao.......
Cô không nhịn nổi liếc mắt nhìn Hồ Quân ở bên kia. Không biết có phải Tây Tử ảo giác hay không, cô có cảm giác, trong mắt Hồ Quân tỏa ra ánh sáng vùn vụt, lóe sáng.
Cô không thể không trừng mắt nhìn anh, ý này là, anh em của anh, anh đến mà xử lý. Hồ Quân đương nhiên biết ý cô trừng mắt với anh là gì, cũng thật biết điều nói một câu tình cảm: “ Được rồi, được rồi, cũng bình thường thôi! Da mặt vợ tôi rất mỏng, nếu không thì bỏ qua tiết mục này...”
“Anh Quân, anh còn chưa vào động phòng, mới bắt đầu được một nửa đã mềm lòng rồi, này làm sao được! Em sẽ không dùng đến những trò trêu chọc gây hại, chỉ là hôn môi, không phải đến tận bây giờ ngay cả miệng nhỏ của chị dâu anh Quân cũng chưa từng hôn.......”
Lừa gạt… Mấy thằng nhóc cười ha hả, sắc mặt Hồ Quân có phần ửng đỏ, không biết là nôn nóng hay là tức giận, đưa tay cầm lấy cục nước đá nhét vào miệng, Tây Tử chưa kịp phản ứng, đã bị anh giữ gáy, có thứ gì đó mềm mại trên môi........Á.......
Tây Tử ngạc nhiên chớp mắt, đã bị Hồ Quân mạnh mẽ cạy mở răng môi, mùi rượu pha trộn lạnh giá, xông vào trong khoang miệng........ Cô theo bản năng giơ tay đẩy anh, lại bị Hồ Quân nhanh tay lẹ mắt bắt được, cơ thể áp sát, trực tiếp đè Tây Tử lên giường, hai người lăn lộn ở trên giường........
Anh đặc biệt dự tính trước kìm hai chân cô gây rắc rối, tay giữ gáy nhanh chóng trượt xuống, nắm lấy cánh tay cô, lưỡi cuốn lấy lưỡi, quấy động, dây dưa......
Thật ngọt! Cục đá lạnh dần dần hóa thành nước, trong miệng cô vị rượu nho nhàn nhạt, khiến Hồ Quân gần như hận không thể say trong nụ hôn này........
Nếu Tây Tử thật sự phán kháng, cũng sẽ không thua Hồ Quân, nhưng cô rất rõ ràng trường hợp hiện tại, nếu ngay buổi tối đầu tiên đã trình diễn toàn bộ vai người vợ vũ phu, chuyện cô và Hồ Quân kết hôn giả sẽ bị đưa ra ánh sáng, cô không thể để cho lão ba giàu có phải lo lắng cho cô.
Với lại, lúc này Tây Tử đột nhiên phát hiện, có lẽ Hồ Quân cũng không vô dụng như cô nghĩ. Bản lĩnh của người đàn ông này khẳng định không kém, tốc độ, phản ứng, kết hợp với việc anh nằm ở trên thân mình, bắp thịt cường tráng đàn hồi. Rõ ràng anh không phải kẻ vô tích sự. Có lẽ người đàn ông này không dễ trêu chọc giống như cô nghĩ trước đây…
Nụ hôn và con người của anh hoàn toàn trái ngược, ngang ngược, bá đạo, không cho phép cự tuyệt, tiến quân thần tốc, căn bản không sẽ không qua loa rồi ngừng lại. Mà kỹ xảo quá tốt, ít nhất người ngây ngô như Tây Tử rất nhanh hơi không theo kịp, môi lưỡi quấn quýt, dường như dính vào một chỗ, ướt át, mất hồn…
Nhiệt độ lên cao, viên đá tan ra, tên cũng giống nghĩa ‘như cá gặp nước’... Lúc Hồ Quân buông Tây Tử ra, khóe miệng còn đọng lại chút nước, anh vẫn còn chưa thỏa mãn liếm liếm, dáng vẻ này có vẻ vẫn chưa vừa ý, căn bản chỉ làm được một con mèo ăn nửa con cá.
Diệp Trì không nhịn được nở nụ cười, mấy thằng nhóc Hồ Tử coi như cũng được mở rộng tầm mắt. Ánh mắt nhìn Hồ Quân đã có cả thích thú lẫn sùng bái. Nụ hôn vừa rồi của anh Quân thật sự là băng lửa dung hòa! Một đám bọn họ đứng bên cạnh nhìn đều cảm thấy được máu nóng sôi trào, huống chi là hai người trong cuộc.
Tây Tử bị Hồ Quân kéo dậy, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn không thể nói rõ là đen, là hồng hay vẫn là xanh, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồ Quân, không hề chớp một lần.
Phong Cẩm Thành thấy tình huống không tốt, vội vàng đứng lên hòa giải: “Được rồi, được rồi, đã không còn sớm, chúng ta không thể làm chậm trễ chính sự của Quân. Rút lui! Mau rút lui! Hôm nay tôi làm chủ, mời mấy anh em đi đến hội quán vui vẻ, đi thôi, đi thôi......”
Phong Cẩm Thành lên tiếng, mấy người Hồ Tử cũng không đáp lại, phút chốc đã tản đi hết, trong phòng tân hôn chỉ còn lại hai vợ chồng son bốn mắt nhìn nhau: “Hồ Quân, anh nói thật cho tôi, vừa rồi có phải là anh cố ý không?”
“