Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức

Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức

Tác giả: Tân Di Ổ

Ngày cập nhật: 04:45 22/12/2015

Lượt xem: 1342282

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2282 lượt.

g yêu cầu của cô ấy chẳng có gì quá đáng cả. Cô ấy cũng xem mấy tấm ảnh đó rồi, người đang căm phẫn dể làm những việc thiếu suy nghĩ lắm, đến lúc đó e rằng chẳng riêng gì ông mất mặt, mà cả…
Trong khi đó, anh ra nửa cố tình nửa vô ý khua tay qua cặp tài liệu trên đầu gối, nội dung mấy “tác phẩm nhiếp ảnh” đó khỏi nói cũng có thể đoán được. Nếu người trong ảnh là Khúc Tiểu Uyển….cảnh tượng đó khiến cô thấy khó chịu, lại sực nghĩ đến Ngô Giang. Còn nữa, một khi chuyện tráo đổi thành tích vỡ lở ra, bản thân cô sẽ gặp rất nhiều phiền phức, cô phải giải thích sao đây, ai chịu nghe cô thanh minh chứ? Những người càng thân thiết sẽ càng để tâm những điều đơm đặt đó mà cô lại chẳng muốn tăng thêm hệ số nguy hiểm cho mối tình mong manh đang treo trên đầu sợi tóc của mình và Khởi Vân nữa.
Cô ôm lấy đầu, thần trí trống rỗng rồi buột miệng:
- Chẳng phải xin lỗi là xong sao? Xin lỗi, xin lỗi rồi đấy, các người hài lòng chưa?
Đàm Thiếu Thành bình thản nhìn cô, im lặng.
Tư Đồ Quyết làm thinh mấy giây nhưng hoàn cảnh xô đẩy, cô đành thỏa hiệp.
- Đàm Thiếu Thành, việc này là lỗi của tôi, tôi xin nhận lỗi với cô. Xin lỗi cô!
Cô máy móc nói ra mấy lời xin lỗi.
Đàm Thiếu Thành thở phào, vẻ mặt vui buồn lẫn lộn. Chẳng ai hiểu được lời xin lỗi vừa rồi có ý nghĩa gì với cô ta. Cô ta quay sang gật đầu với Lưu Chi Túc, anh ta nhún vai đứng dậy, khom người, hai tay đưa tài liệu trước mặt Trâu Tấn.
- Thưa thầy, từ nay về sau chúng ta quên hết những chuyện không vui này đi, một ngày làm thầy cả đời làm cha mà….
Tiếng cười của Trâu Tấn còn vướng trong cổ họng thì cửa phòng đã bị đẩy ra.
Khúc Tiểu Uyển đứng ngoài cửa, liếc mắt nhìn mọi người ngồi bên trong.
- Xem ra tôi lỡ mất đoạn hay nhất rồi.
Lưu Chi Túc đứng thẳng dậy, mỉm cười.
- Tiểu Uyển, cô tới muộn rồi,vắng cô cứ thấy thiếu thiếu thế nào ấy!
- Thật sao? Cậu cũng biết tôi thích nhất xem là hài kịch “chó giữ nhà” mà.
Cô ta bước lại bên Trâu Tấn, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc cặp trong tay ông ta, Trâu Tấn lo lắng nhìn cô, nhưng cũng không phản đối.
Khúc Tiểu Uyển chau mày, rút một sấp ảnh trong cặp ra, xem lần lượt từng cái. Cô xem rất kĩ, tựa như đang ôn lại buổi dã ngoại chụp ảnh nào đó. Sau cùng cô còn sắp xếp lại đống ảnh ngay ngắn rồi mới đóng cặp trả lại Trâu Tấn.
- Những tấm ảnh này anh còn giữ lại, chứ em quên khuấy mất rồi.
Cô vừa nói vừa tươi cười với ông ta:
- Hồi đó em hơi gầy hơn bây giờ, hèn chi Ngô Giang gần đây toàn chê em béo.
Vẻ hời hợt trong lời lẽ của Khúc Tiểu Uyển đã chọc giận Đàm Thiếu Thành nãy giờ chỉ lạnh lùng nhìn cô ta.
Đàm Thiếu Thành cắn môi lắc đầu:
- Cô vẫn còn trơ tráo nhắc tới Ngô Giang kìa à, cô còn chút liêm sỉ nào không đấy?
- Anh ấy thích tôi nhắc đến anh ấy.
Câu trả lời của Khúc Tiểu Uyển vẫn mập mờ, chẳng đâu vào đâu cả.
- Cô không xứng ở bên cạnh anh ấy, nếu là cô tôi sẽ chủ động chia tay để giữ chút thể diện cuối cùng. Đàn ông ai cũng vậy thôi, chẳng ai chấp nhận được bạn gái mình làm chuyện xấu xa nhục nhã như thế đâu.
- Nếu cô là tôi ư? Khóe miệng Khúc Tiểu Uyển vẫn giữ nụ cười. Tiếc rằng cô mãi mãi không thể thành tôi được đâu!
Ai nấy đều có tử huyệt, thế nào cũng sẽ có lúc bị người khác thờ ơ đánh trúng.
Đàm Thiếu Thành đứng phắt dậy, nhưng ngay lập tức lại từ từ ngồi xuống, ngẩng đầu nói với Khúc Tiểu Uyển:
- Tôi muốn cô rời xa anh ấy, buông tha cho anh ấy. Bằng không tôi sẽ để cho tất cả mọi người biết sự nhơ nhớp dơ dáy của cô.
Khúc Tiểu Uyển cầm chén trà đặt cnahj Trâu Tấn rồi hất thằng mặt Đàm Thiếu Thành. Trà Ô Long thượng hạng chưa hề uống một ngụm nhưng cũng đã nguội ngắt, nước trà ròng ròng theo tóc mái cô ta chảy xuống :
- Đúng rồi, sao có thể thiếu cậu được nhỉ?
Trước khi mọi người kịp phản ứng, chén trà vốn của Tư Đồ Quyết đã bị hắt lên gương mặt đang ngẩn tò te của Lưu Chi Túc.
Nhiều năm sau cô vẫn còn nhớ tiếng loảng xoảng khi Khúc Tiểu Uyển đập tan chén trà. Âm thành đó giống như tiếng chuông khi con tàu số mệnh của cô đi tới một nhà ga nào đó, vừa khép lại một chặng đường, vừa mở ra một điều gì đó chưa rõ.






Kẻ đi săn cao minh nhất.
Sau đó Khúc Tiểu Uyển cũng điện thoại trao đổi ngắn gọn với cô. Đó là một đêm hay nói đúng hơn là một đêm về sáng, sau khi cuộc “ thương lượng” kết thúc bằng một màn vô cùng kịch tính. Tư Đồ Quyết không ngờ mình vẫn có thể thiếp đi trong tâm trạng lo lắng, bất an và thấp thỏm như vậy. Có lẽ khi đó cô vẫn chưa định thần lại hoàn toàn sau biến cố kia, lúc nào cũng ngỡ rằng mọi chuyện không phải thật.
Số điện thoại lạ gọi tới chẳng hề giới thiệu, có điều cô vẫn nhận ra được giọng Khúc Tiểu Uyển.
Khúc Tiểu Uyển nói nếu thái độ của mình bị Lưu Chi Túc và Đàm Thiếu Thành lúc ban ngày khiến Tư Đồ Quyết bị liên lụy thì đó là lỗi của cô ta, cô ta cũng thấy áy náy. Có điều cô ta chỉ áy náy chuyện này, đồng thời cũng chẳng xin Tư Đồ Quyết lượng thứ, chẳng cần bất cứ ai tha thứ. Những tấm hình đó là Trâu Tấn chụp dưới sự đồng