Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ấu Niên Ký Sự Bộ

Ấu Niên Ký Sự Bộ

Tác giả: Dã Cố Giai

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341436

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1436 lượt.

nha.
Dã cục cưng ôm chặt lấy cha nhỏ, nhô cái đầu nhỏ hai mắt phát sáng bắn về phía hai người lớn đang đứng ở đằng kia.
Mẹ nghiêng đầu, vụng trộm hướng về phía Dã cục cưng nhếch miệng cười.
“Vậy Dã cục cưng làm gì ở đây?” Cha lớn tư thế đã muốn có chút thả lỏng, lơ đãng liếc mắt về phía Dã cục cưng, trấn tĩnh một lát mới hỏi, “….. Bộ cục cưng cũng muốn viết đam mĩ tiểu thuyết nữa hả?”
Khuôn mặt của mẹ biến thành trái khổ qua, khẽ cắn cắn môi, trốn tránh cha lớn, hung hăng trừng Dã cục cưng một cái, tựa hồ như đang khiếu nại không thành tiếng, nhóc con chết tiệt không hỗ trợ thì thôi ngay lúc quan trọng lại vươn cái đầu nhỏ ra cho đủ số, nếu đêm nay ta qua không được cửa này, hai cái bánh donut của ngươi cũng đừng mong có.
Dã cục cưng cúi đầu không nói.
Khóe miệng giật giật.
Cánh tay nhỏ ghì chặt lấy tấm chăn mà cha nhỏ khoác trên người.
Bả vai run run lên.
Chuẩn bị, chuẩn bị….
“Oa….”
Tiếng khóc kinh thiên động địa quỷ khốc thần sầu của Dã cục cưng vang lên, len lỏi tới mọi ngóc ngách của khu biệt thự ở vùng ngoại ô, kéo dài lâu thật lâu không ngừng….
“Cục cưng…. Ngoan….”
“Không khóc không khóc, cha nhỏ thương.”
“Mau, lấy khăn tay lại đây.”
Trong nhất thời trong phòng một mảnh hỗn loạn, một cái nữ nhân, hai cái đại nam nhân luống cuống tay chân lau lau nước mắt trên mặt của Dã cục cưng…. Tiếp tục dỗ dành…. Cố gắng làm cho tiểu bảo bảo đang khóc thảm thiết ngừng lại. Hai đại nam nhân luống cuống hết cả chân tay, không hiểu làm sao mà Dã cục cưng lại đột nhiên khóc rống lên, làm cha lớn cũng quên mất việc tiếp tục truy hỏi mẹ.
Dã cục cưng khóc.
Dã cục cưng tiếp tục bán mạng khóc.
Hai cái bánh donut…..
Bĩu môi, run rẩy, tiếp tục gào khan cả tiếng, vung vẩy hai cánh tay nhỏ, đá đá hai cái đùi, níu chặt lấy chăn của cha nhỏ khóc đứt ruột đứt gan, tê tâm phế liệt….
Cha lớn, cha nhỏ đau lòng kéo kéo.
Không chút nào hay biết, trong lòng nhóc này lại đang nghĩ,
Hai cái bánh donut…. Ô…. Mẹ, tốt không…. Cục cưng có thể nghỉ được chưa….
Dã cục cưng còn phải khóc bao lâu mới có đủ ba cái…. bánh…. donut.






Trình độ Anh ngữ của Dã cục cưng rất kém cỏi….
Kỳ thật Dã cục cưng vẫn còn bé, chỉ cần học tốt quốc ngữ là được, không cần thiết phải sớm học Anh ngữ…. Nhưng điều làm cho ba vị phụ huynh xấu hổ chính bởi vì sự hứng thú của Dã cục cưng đối với nghề nghiệp của mẹ cũng quá ư là mạnh mẹ, vì thế trình độ quốc ngữ của Dã cục cưng giỏi tới mức khiến cho người ta không cách nào có thể nhẫn nhục chịu đựng được nữa….
Tất cả mọi người trong nhà đều nhất trí cho rằng, chẳng thà tình nguyện làm cho cục cưng nói tiếng Anh, cũng không thể từ miệng của bé nghe được cái thứ “Đồng ngôn” khiến cho người ta hết hồn tản vía kia….
Chuyện này cũng phải kể từ….
Một ngày, cha lớn cố ý mua một cây kem thật lớn đến nhà trẻ để đón cục cưng về nhà.
Mấy cái đầu nhỏ tụm lại cùng một chỗ, rầm rầm rì rì thảo luận.
Trong đó có một cậu bé siêu đẹp trai mặc áo sơmi trắng đứng ra, khuôn mặt đỏ bừng, co quắp nói, “Dã cục cưng, em…. em không thể nói chuyện ‘sắc’ như thế, dì sẽ phạt em.”
Dã cục cưng nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt mờ sương, cực kỳ đáng yêu, hỏi, “Ca ca xinh đẹp, ‘sắc’ là ý gì vậy?”
“Em…. Em….” Khuôn mặt của cậu bé xinh đẹp mặc áo sơ mi trắng càng lúc càng đỏ, thanh âm càng lúc càng nhẹ giống như tiếng muỗi kêu.
Dã cục cưng chống tay lên eo, đảo mắt nhìn quanh bốn phía, ưỡn ngực nói, “Đoán không ra rồi phải không? Đáp án chính là…. Công chúa Bạch Tuyết.”
Cha lớn vẻ mặt đen xì.
“Đoán nữa nha…. Một dì xinh đẹp cùng với bảy vị mãnh thúc thúc trải qua một trận gió to sóng lớn (kinh đào hải lãng).”
“Bát Tiên quá hải.”
Vẻ mặt của cha lớn càng thêm âm trầm, không rên lên một tiếng.
“Bảy thanh niên xông vào nhà của một đôi vợ chồng trẻ ân ái, giết chết người chồng, cuối cùng thay phiên nhau chinh phục vị thiếu phụ.”
“…. Cái này mà cũng không biết, là hồ lô oa!”
Cha lớn thân hình lảo đảo, xém chút đứng không vững.
“Cha! Cha lớn ôm một cái….” Dã cục cưng cuối cùng cũng nhìn thấy cha lớn mười phần soái khí đang đứng trong đám người, một đường vọt thẳng tới, mở ra hai cánh tay bụ bẫm trắng nõn muốn ôm.
Cha lớn vẻ mặt có chút hoảng hốt ôm lấy cô con gái ngoan, ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn bé đang liếm mút cây kem, “Cục cưng…. ‘Kinh đào hải lãng’, ‘thay phiên nhau’, ‘chinh phục’, mấy thứ này con học được ở đâu….”
Dã cục cưng đầu lưỡi liếm liếm cây kem, đôi mắt long lanh tràn đầy hạnh phúc nheo lại, sau một lúc mới hồi phục tinh thần, “Nhìn thấy trong từ điển của mẹ.”
Vậy ngươi cũng không thể cứ dùng bậy dùng bạ được a…. Cha lớn nắm chặt hai tay, nghiêng đầu, trong lòng thì đang khóc rống, “Cục cưng có biết những từ đó có nghĩa gì không?”
“Biết.”
“Vậy sao cục cưng có thể…. có thể sử dụng như thế.”
“Ồ….” Dã cục cưng liếm hết cây kem, hai bàn tay nhớp nháp không biết hướng chỗ nào để lau, “Nhưng mà…. Mẹ nói Dã cục cưng tạo ra được những câu này thật sự là kỳ