
Tác giả: Tạp Nhi
Ngày cập nhật: 04:41 22/12/2015
Lượt xem: 134595
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/595 lượt.
ận phụ nữ.
Từ lúc có được toàn bộ tình yêu của Cổ Việt Di, Kim Bối Nhi càng ngày càng chấp nhận chuyện mình đã trở thành vợ của Cổ Việt Di, Cổ Việt Di chiều nào cũng cố hết sức về nhà sớm ăn cơm với cô, đọc sách, chỉ cần hai người ở bên nhau, hình như một tất anh cũng không rời khỏi Kim Bối Nhi.
Chỉ cần tan học, Kim Bối Nhi lập tức chạy về nhà, theo sát Cổ Việt Di, cảm nhận dự dịu dàng săn sóc của anh.
Buổi sáng Cổ Việt Di luôn nhìn Kim Bối Nhi đến trường trước, sau đó mới chuẩn bị đi làm, không phải anh không muốn đưa Kim Bối Nhi đi học, mà là Kim Bối Nhi không muốn anh xuất hiện ở trường học, dù sao chuyện của Chu Đại Tràng lần trước đã khiến cho rất nhiều cô giáo mơ ước.
Chuyện này không đùa được, ông xã là của cô, làm sao cô có thể ngốc đến mức để ông xã đi vào miệng cọp.
Cổ Việt Di chỉnh lại áo đồng phục của Kim Bối Nhi, “Sau khi tan học phải về nhà ngay.”
“Ông chú.” Kim Bối Nhi cười khẽ giành nói trước.
“Còn gọi nữa!” Cổ Việt Di cố ý phụng phịu giả bộ tức giận.
“Được, được, được, không gọi là ông chú, được chưa ông… xã!” Kim Bối Nhi cố ý kéo âm dài ra trêu đùa Cổ Việt Di.
Cổ Việt Di bị cô chọc không nhịn cười được, “Sắp muộn rồi.”
“Em đi học đây, bye.” Kim Bối Nhi lao nhanh ra khỏi cửa.
Ánh mắt Cổ Việt Di không thể rời khỏi bóng dáng của Kim Bối Nhi, trên mặt anh lộ ra nụ cười hạnh phúc và vui sướng, mỗi ngày chỉ cần thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào không chút phòng vệ nào của cô, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
Xoay người đi vào nhà, điện thoại trong phòng đã vang lên, Cổ Việt Di kinh ngạc nhìn điện thoại chằm chằm. “Ai lại gọi đến vào lúc sáng sớm?” Anh cầm điện thoại lên, “Alo”.
Giọng nói hấp tấp của Trình Chính Khôi từ điện thoại truyền đến: “Việt Di, không xong rồi.”
“Xảy ra chuyện gì?” Cổ Việt Di không thích mới sáng sớm đã có người gọi điện báo tin dữ.
Trình Chính Khôi khẩn trương nói: “Cậu bị đăng báo.”
“Đăng báo tớ?” Cổ Việt Di bị tin tức này làm giật mình, anh chưa bao giờ xuất hiện ở giới truyền thông, sao lúc này có thể bị đăng báo?
“Hôm nay các tờ báo lớn đều đăng bài có liên quan đến việc kết hôn của cậu, theo báo viết thì do bạn gái trước kia của cậu tung tin. Có thể là Eva hay không? Vấn đề là Eva làm sao có thể biết chuyện cậu kết hôn?” Trình Chính Khôi lo lắng không yên nói.
Eva! Một tiếng sét giáng xuống, lửa giận của Cổ Việt Di bốc lên ngùn ngụt, “Ả đàn bà kia!”
Anh trả lời khiến Trình Chính Khôi hít một hơi thật sâu, “Thật sự là Eva?”
“Việc này kể ra rất dài, trên báo còn viết gì nữa?” Sắc mặt Cổ Việt Di lạnh lùng, giọng nói lại lạnh như băng.
“Trên báo còn viết cậu cưới một nữ sinh trung học mười chín tuổi…” Trình Chính Khôi ngừng một chút, thở ra, “Nói cậu vì bà xã mười chín tuổi mà cam tâm làm ông chồng già, người cha nhỏ.”(nv: đại trượng phu, tiểu ba ba ; thực sự không biết dịch thế nào, em chém thôi )
“Ông chồng già? Người cha nhỏ? Có ý gì chứ?” Cổ Việt Di quát lớn, lời nói đầy sát khí.
“Theo nhân viên của Hoàng Đình nói, bọn họ từng thấy Cổ Việt Di trước mặt mọi người xoa chân dùm bà xã nhỏ, thậm chí không hề để ý, trước mặt mọi người gọi bà xã.” Trình Chính Khôi máy móc đọc một đoạn tin ngắn, “Việt Di, sự thật là như vậy sao?”
Thì ra nhân viên của mình cũng đạp mình một cái!
“Đúng là có việc này.” Cổ Việt Di không e dè thừa nhận.
Trình Chính Khôi giật mình, oa một tiếng, “Cậu thật sự gọi Bối Nhi là bà xã trước mặt nhân viên?” Không thể tin được, thật sự rất không thể tin được.
“Uh, lần đầu tiên tớ thấy Bối Nhi xuất hiện ở công ty, nhất thời không sửa được đã gọi theo thói quen.” Cổ Việt Di tức giận, cố gắng duy trì giọng bình tĩnh.
“Thì ra có chuyện như vậy, Bối Nhi bây giờ ở đâu? Ở nhà hay là đi học?” Trình Chính Khôi lo lắng cho Kim Bối Nhi.
“Đ học.” Lòng Cổ Việt Di chùng xuống.
“Chỉ mong tin tức này không cháy lan đến trường thì tốt rồi.” Trình Chính Khôi vô cùng lo lắng.
Không chỉ Trình Chính Khôi lo lắng, giờ phút này lòng Cổ Việt Di cũng bất an theo, hy vọng trường học chưa ai biết tin tức này, nếu không bảo Bối Nhi làm sao đối phó?
Kim Bối Nhi ngồi taxi đến trước cổng trường, đôi mắt lơ đãng nhìn sơ qua, ngoài ý muốn nhìn thấy trước cổng trường có bóng người nhốn nháo, rất nhiều người trong tay cầm máy chụp ảnh thò đầu nhìn vào trong trường học.
Huh? Trường học xảy ra chuyện gì?
Tài xế quay đầu nhìn Kim Bối Nhi, nhắc nhở cô: “Cô ơi, đến trường rồi.”
Kim Bối Nhi cười nhạt, mặc kệ trường học xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến cô, vài ngày nữa là tốt nghiệp, tốt nhất không nên xen vào chuyện của người khác.
“Uh.” Kim Bối Nhi đưa tiền xe cho tài xế, cầm cặp lên, mở cửa xe.
Chân phải của cô vừa chạm mặt đất, đám người đứng trước cổng kia giống như ong nhìn thấy mật, đổ xô lên, ai cũng tranh nhau hỏi: “Xin hỏi cô có biết cô Kim Bối Nhi không?”
Kim Bối Nhi sửng sốt một chút, lúc trước không rõ vì sao phóng viên đến tì