Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã, Em Không Ngoan

Bà Xã, Em Không Ngoan

Tác giả: Phác Hi

Ngày cập nhật: 03:29 22/12/2015

Lượt xem: 1341190

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1190 lượt.

rất chiều chuộng chị sao? Kết quả không phải vừa chuyển tay đã đưa chị cho Simon sao, nếu chị không còn giá trị gì với bọn họ, em nghĩ vì sao bây giờ chị còn có thể đứng trước mặt em chứ?”
Hiếm khi Thanh Mộc lại nóng nảy như vậy, người có tố chất thần kinh mà cũng có thể tĩnh tâm dùng đại nghĩa với người khác như vậy, có thể thấy tình cảm sâu nặng cô ta dành cho Aki.
Nhưng mà Triển Du không thể cảm kích nhanh như vậy được.
Chần chờ một lúc, cô có hơi chán nản thất vọng nói: “Nhưng mà em đã bị Simon đưa cho Tứ gia, hiện giờ chị nói với em những lời này còn có ý nghĩa gì nữa?”
“Sao lại không còn ý nghĩa, chị muốn đưa em đi.” Thanh Mộc nói ra lời kinh người.
Tôi nghĩ cô kéo tôi tới đây để tán tỉnh, thì ra thật sự có chuyện này nha.
“Cái gì?!” Triển Du lấy làm khó hiểu, như không xác định được lặp lại: “Chị muốn đưa em đi khỏi đây?! Không…không được, chúng ta sẽ bị bắt lại.”
Ánh mắt Thanh Mộc trầm xuống: “Em tin chị không?”
Tôi tin cô cũng vô dụng thôi, tôi không phải là Aki thật sự.
“Em không có không tin chị, chỉ là làm như vậy quá mạo hiểm, nếu như…”
“Không có nếu như, chị nhất định sẽ đưa em rời khỏi đây, chỉ là bây giờ chị còn có chuyện quan trọng khác chưa xử lí xong. Bảo bối em đợi chị một thời gian nữa, làm xong vụ này chị sẽ tự do. Đến lúc đó em có nguyện ý theo chị rời đi không?”
Triển Du không đáp lại mà hỏi: “Simon lại muốn chị giết người sao?”
Thanh Mộc lắc đầu: “Em đừng hỏi, chị sẽ không nói cho em biết, em không biết gì ngược lại sẽ an toàn hơn, hiểu chưa?”
Tôi không biết gì sẽ càng nguy hiểm hơn đấy!
Triển Du như là bị đả kích nặng rũ hàng mi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch: “A Mộc, em sợ.”
“Có chị ở đây, ngoan nào, đừng sợ.” Thanh Mộc còn tưởng rằng cô đã bị thuyết phục, mừng rỡ trong lòng, dùng ngón tay cọ nhẹ lên khuôn mặt bóng loáng của cô, ánh mắt tràn ngập mê luyến, “Aki em biết không, hiện giờ trên thế giới này không ai có thể yêu em hơn chị, chị sẽ không hại em, cũng sẽ vĩnh viễn không phản bội em. Em hãy tin chị, hiện tại chị làm tất cả cũng chỉ vì em.”
Da đầu Triển Du tê rần: choáng, cô có thể đừng sến như vậy được không, tôi còn chưa ăn cơm mà cũng sắp nôn ra rồi đây.
Môi Thanh Mộc phủ lên, dịu dàng mà tuyệt diệu.
Lúc này nhất định Triển Du không thể đẩy cô ta ra, vẻ mặt ngơ ngác, dáng vẻ còn đắm chìm trong mâu thuẫn cùng bi thương.
Chịu đựng khó chịu gần nửa ngày. Lúc A Đông tìm được hai người vừa lúc Thanh Mộc buông cô ra, nhưng chỉ nhìn dáng vẻ ngu ngơ cùng khuôn mặt hồng hồng của Triển Du cũng biết Thanh Mộc đã làm gì với cô.
“Âm hồn không tan.” Thanh Mộc bất mãn nói thầm một câu.
A Đông nhíu mày trong lòng, sắc mặt vẫn như trước, giọng điệu ôn hòa: “Cảnh vệ ở đây chưa từng gặp mặt Thanh Mộc tiểu thư, ngài chạy đến đây như vậy ngộ nhỡ bọn họ không cẩn thận làm ngài bị thương sẽ không hay, cho nên lần sau kính mong ngài đừng chạy lung tung nữa. Cũng sắp đến giờ cơm rồi, mời hai vị.”
“Hừ” Thanh Mộc lạnh lùng hừ một tiếng, cao ngạo kéo Triển Du đi lướt qua hắn, hoàn toàn không xem hắn ra gì. Trên mặt Triển Du vĩnh viễn vẫn là vẻ ngây thơ, từ đầu đến cuối đều vô cùng nghe lời, chỉ là trong lòng đã thầm hạ quyết định.



Bại lộ


Châu ngọc vờn quanh, rượu thơm món ngon.
Nhìn chung mà nói thì bữa tiệc trưa kia được xem như là thuận lợi, hiếm khi yêu nghiệt gây chuyện Thanh Mộc cũng an phận thủ thường một lúc như vậy.
Buổi chiều Nam Khôn và Simon đến căn cứ vũ khí họp.
Thanh Mộc không đi theo, Simon phái cô ta cùng một người tâm phúc khác của lão đến thành phố G làm việc.
Cụ thể là chuyện gì thì Simon không nói, tất nhiên cũng không ai hỏi đến, về phần có thể tra ra hay không thì không cần phải nói.
Chuyện Thanh Mộc bắt được cơ hội là ăn đậu hũ của cô cũng chẳng còn hơi mà nói, nhưng cô ta trời sinh đã nổi loạn, không biết lúc nào cô ta sẽ nổi điên, khi làm việc hoàn toàn không tuân theo quy tắc nào, hơn nữa giữa cô ta và Aki thật sự còn rất nhiều bí mật không ai biết. Tỷ như hôm nay cô ta tặng con chó kia, nếu không có Mục Hàn nhắc nhở kịp thời thì lúc ấy đã lộ rồi, cứ tiếp tục như vậy quá nguy hiểm.
Hình Thiên cố gắng nhịn cười: “Anh cũng muốn nhưng không phải là không có cơ hội đấy sao.”
Triển Du không nhịn được nói: “Biến mau, đừng nói vớ vẩn với em nữa, cuối cùng lão đại muốn thế nào?”
“Thật ra thì…” Hình Thiên kéo dài giọng nói, “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra hôm nay hẳn là cô ta sẽ không thể về được.”
Triển Du hơi kinh ngạc: “Các anh muốn phái người đi giết cô ta?”
Hình Thiên khinh thường: “Biện pháp để cô ta “câm miệng” còn rất nhiều, cần gì phải huy động nhân lực như vậy, biện pháp xử lí đơn giản nhất là mượn đao giết người. Không cần giết chết, chỉ cần làm cho cô ta không có cơ hội gây ảnh hưởng xấu đến chúng ta là được rồi.”
Mấy năm nay Thanh Mộc giúp Simon và Rini làm nhiều chuyện thương thiên hại lí như vậy, kẻ thù cũng có thể hơn một doanh trại, chỉ là kẻ thù ở nước Z cũng đủ để cô ta chết vài lần, bọn họ chỉ cần độn