Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã Keo Kiệt Đến Đòi Tiền

Bà Xã Keo Kiệt Đến Đòi Tiền

Tác giả: An Tĩnh

Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015

Lượt xem: 134536

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/536 lượt.

ép anh điên lên, quả đúng là không có đạo lí! Nhưng khi nghe anh nói vì cô mà điên lên, thực tế thì thân là phụ nữ như cô dĩ nhiên cảm thấy rất hài lòng, bất giác nở nụ cười…
“An Ân, nói cho anh biết, đây là lần đầu của em hả?” Phản ứng và sự nhạy cảm của cô thực ra chẳng giống người đã từng trải qua khoái lạc nên có.
Câu hỏi của anh lại khiến Hà An Ân càng thêm xấu hổ. Cô đã từng yêu vài lần, nhưng lần nào cũng chưa tới level này thì đã chia tay rồi. Mà lí do chính là vì cái tính keo kiệt quá đáng của cô mà ra.
“An Ân, có phải không em?” Anh hỏi lại lần nữa, ngón tay chọc vào càng sâu, cho tới khi chạm vào màng mỏng kia. “Cô bé ngoan nha, anh sẽ cố hết sức không làm em đau, được không?”
Hà An Ân nghe không hiểu ý anh là gì, cô vẫn còn rất ngượng, rất muốn lôi cái tay của anh từ đùi mình ra. Nhưng, khi anh vùi đầu mình vào giữa hai chân cô, cô càng thở gấp hơn, nhận thức được tiếp theo anh sẽ làm gì thì quýnh tới mức lấy tay đẩy anh ra. “Đừng mà, anh đừng…”
“Ngoan nè, em ướt chậm quá, anh đợi không nổi.” Anh đưa ra một đáp án khiến cô lúng túng ngượng ngùng. Cứ như thế, anh kéo tay cô ra, hôn lên vị trí bí ẩn nhất…
Khoái cảm mãnh liệt truyền từ nơi bị anh chạm vào giống như luồng điện đang kích thích cô vậy. Cô không thể tin nổi mà mím chặt môi, chỉ cảm thấy mình như bị anh hút cạn. Nhưng mà cái cách chết tiệt này lại rất hiệu quả, cô thực sự đã ướt đẫm nhờ khoái cảm kích thích này.
“Đủ rồi… đủ rồi… em đủ rồi… á… đừng mà…” Vì mắc cỡ ngại ngùng, cô run bần bật nắm lấy tóc của anh. Muốn kêu anh dừng lại, muốn nói với anh là cô ướt vậy là đủ rồi, đủ để “tiếp nhận” anh rồi.
Tai nghe thấy cô lại kháng cự lần nữa, tuy anh biết là bởi vì cô thẹn thùng, vì mắc cỡ, nhưng anh vẫn cảm thấy bực mình. Ngay khi cô mở miệng muốn nói lời chống đối, anh liền dùng chiếc lưỡi nhọn dài kia đâm vào động hoa của cô, mô phỏng lại hành động tiếp theo anh sẽ làm với cô, nhẹ nhàng chọc vào…
Toàn thân Hà An Ân run lên bần bật, thân hình trắng nõn ấy vì cảm xúc mãnh liệt mà toát mồ hôi hột, sáng long lanh do sự phản chiếu của ánh đèn vàng lập lòe, nhìn y như yêu tinh trong đêm tối chuyên đi mê hoặc người phàm trần vậy. Thấy vậy, khiến anh càng kích thích hơn, chỉ muốn cô nồng nhiệt một chút, giống anh vậy, hoàn toàn mất kiểm soát.
Cô cứ lắc đầu nguầy nguậy, mái tóc xõa dài trên gối, khóe mắt vẫn còn vương lại một giọt nước, nhìn dáng vẻ vô cùng đáng thương. Nhưng anh vẫn cứ tiếp tục. Tuy anh thực sự rất muốn ngay lúc này, nhét sâu vào người cô, muốn có được cô, nhưng anh buộc phải để cô hoàn toàn ướt đẫm, rằng sẽ không làm cô bị thương, sau đó mới có thể đi vào cơ thể cô.
Mãi cho tới khi cô co người lại do sự co thắt dữ dội, chắc chắn rằng cô đã hoàn toàn đủ ướt, anh cũng không thể nhịn được mà đè lên người cô lần nữa, dùng vật nam tính đã nhẫn nại quá lâu mà chống vào người cô, cọ xát, thấm ướt bằng chất dịch của cô.
“An Ân, nhìn anh này.” Liếm nhẹ lên đôi mắt đang nhắm nghiền của cô, anh khẽ gọi tên cô.
Hà An Ân mở con mắt ướt đẫm lên, tim có chút loạn nhịp nhìn anh.
“Có muốn anh không?” Anh thấp giọng hỏi.
Cô ngây người. Câu hỏi xấu hổ như vậy bảo cô làm sao mà trả lời cơ chứ? Có điều, nơi mềm mại vừa được yên kia lại co rút thêm lần nữa vì hơi thở của anh, vì mùi vị của anh, vì câu hỏi của anh. Cô muốn anh, không chỉ là ngón tay của anh, không chỉ là môi và lưỡi anh, mà là muốn anh, là anh thực sự.
“An Ân, nói anh nghe, có muốn anh không?” Anh gặng hỏi cô, đầu ngón tay lại chọt vào cái động đã mềm nhũn và ướt át của cô lần nữa, cứ thế ra vào.
Nơi ấy vừa trải qua cao trào, không cách nào chịu được sự kích thích như vậy. Cô nức nở, nhưng anh vốn chẳng nghĩ tới việc buông tha cô, ngón tay thon dài cứ thế ra sức mà chọt ra chọt vào, cọ xát vùng da thịt mềm mại thâm sâu ấy của cô, khiến cô tiết dịch càng nhiều hơn, ép cô nhịn không nổi phải thét thật to: “Muốn, em muốn anh!”
“Muốn ai?” Ngón tay dài vẫn không chịu dừng lại, tiếp tục trêu chọc vùng da thịt mềm mại ấy một cách tàn nhẫn.
“Muốn anh… Đỗ Khang… muốn anh…” Vì chịu không nổi sự hành hạ này mà khóe mắt cô rưng rưng nước… Cô nức nở mà nhấp nhổm dưới cơ thể của anh, giống như từng đợt từng đợt sóng.
“Ngoan lắm!” Có được câu trả lời như ý muốn, Đỗ Khang không chần chờ gì nữa, rút ngón tay lại, lấy vật thể đàn ông đã căng ra đến nỗi rất đau mà để sát vào cô, sau đó lấy hết sức, cắm thật nhanh thật sâu vào cô, chọc vào tới đáy.
“Á..!” Cho dù anh làm đủ thứ và khiến cô ướt đẫm, nhưng cô vẫn đau tới mặt trắng bệch vì bị xé rách. Của anh quá to, với lại anh cũng chưa cho cô chuẩn bị tâm lí, đã như thế mà cắm vào tới tận cùng rồi.
“Suỵt… cưng à, vì anh mà nhịn nha, vì anh mà nhịn xíu nha!” Anh đè trên người cô, không còn manh động, chỉ đưa tay ra vỗ về gương mặt đã ướt đẫm mồ hôi của cô, nhẹ nhàng nói một câu trấn an vỗ về cô.
Thật ra thì cũng khó mà nhịn lắm, tại cái khu vực đang vây chặt lấy anh của cô cứ không ngừng co thắt, cứ muốn đẩy nó ra khỏi cơ thể. Cảm giác vừa đau đớn lại sảng khoái đến mê mẩn ấy khiến anh d