
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào?
Tác giả: An Tri Hiểu
Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015
Lượt xem: 1341784
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1784 lượt.
sắc mặt của chủ tịch quả là cực kỳ đáng sợ.
Trần Doanh Doanh vừa nhìn thấy Diệp Sâm, hai mắt phát ra tia sáng xanh, giống như sói hoang đói lâu ngày nhìn thấy miếng mồi béo bở vậy, lập tức phô ra những gì đẹp nhất của mình, ánh mắt lấp lánh như tơ.
“Vương thiếu gia, nếu như anh ta đến đây để trêu ghẹo thư ký của tôi, xin mời về, còn cô, Trình An Nhã, trong giờ làm việc đề nghị cô chuyên nghiệp cho.” Diệp Sâm sầm mặt bước vào văn phòng chủ tịch.
Trình An Nhã mỉm cười, ừ thì chuyên nghiệp, chuyên nghiệp, anh mới là người không chuyên nghiệp.
Trần Doanh Doanh liếc nhìn Trình An Nhã vừa bị mắng một cách chế nhạo, vênh váo sải bước đi vào văn phòng của chủ tịch.
Cô nàng nhạt nhẽo.
Nếu Diệp Sâm mà thích loại con gái này, cô sẽ vô cùng hoài nghi con mắt thẩm mỹ của anh ta.
Sau khi pha xong ba cốc cà phê, An Nhã đưa vào văn phòng, đang định đi ra, ánh mắt
Diệp Sâm hơi sầm lại, lạnh lùng nói: “Cô Trình, cô đứng đây nghe.”
Điều 1 quy tắc của thư ký hoàn hỏa, không được phép nghi ngờ mệnh lệnh của cấp trên.
“Vâng.” Dù cô không hiểu dụng ý của anh ta, nhưng vẫn rất yên lặng đứng sang một bên, gã đàn ông này lạnh lùng vô tình, sâu xa khó đoán, với chút đạo hạnh của cô, cứ ngoan ngoãn nghe lời là hơn, tránh tai bay vạ gió.
Diệp Sâm muốn Trình An Nhã ở lại làm gì?
Vương Nhuệ nhất thời không đoán ra quan hệ giữa bọn họ, Diệp Sâm sâu xa khó lường như vậy, không phải ai cũng có thể nhìn thấu. An Nhã lại là người “liệt mặt”, lúc nào cũng mang chiếc mặt nạ mỉm cười ngọt ngào, anh ta cũng không thể đoán được.
Trần Doanh Doanh vốn dĩ đang liếc mắt đứa tình với Diệp Sâm, kỳ vọng Diệp Sâm sẽ chú ý đến mình, thấy Trình An Nhã bị giữ ở lại, cô ta vô cùng ghe ghét đố kỵ. Con nhỏ chết tiệt, lúc nào cũng làm hỏng việc tốt của cô ta.
Trình An Nhã vừa nhìn thấy ánh mắt ghen ghét của Trần Doanh Doanh liền biết ngay cô ta đang nghĩ gì, cô khẽ cười thầm, bà chị này nhanh nhanh đi siêu thị mua lấy cái giường, tắm rửa rồi đi ngủ thôi, nằm mơ còn nhanh hơn chút.
Doanh nghiệp Vương thị là doanh nghiệp sản xuất đồ dùng hàng ngày có tên tuổi lâu đời trong thành phố A, quy mô không nhỏ. Năm vừa rồi, do ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính, doanh nghiệp Vương thị chịu tổn thất nghiêm trọng, Vương Nhuệ trên thị trường cổ phiếu thua lỗ không ít, tiền vốn của công ty xoay chuyển không đủ, chỉ có thể cầu cứu MBS hi vọng cứu vớt vượt qua cơn bão táp.
“Chủ tịch, chúng tôi có một lượng công xưởng lớn và ổn định, cũng có những khách hàng trung thành, không gian phát triển của doanh nghiệp rất lớn, Vương thị chỉ là tạm thời không xoay chuyển được tiền vốn, chỉ cần chủ tịch đầu tư, tôi tin rằng, nhất định có thể đưa Vương thị vận hành bình thường trở lại, đối với anh mà nói, đây là một chuyện vô cùng dễ dàng, cũng chẳng có tổn thất gì, đúng không?” Vương Nhuệ nịnh nọt thuyết phục Diệp Sâm.
Đôi mắt sâu thẳm của Diệp Sâm không nhìn rõ là cảm xúc gì, vừa xem thành tích trong năm và quy hoạch năm sau của Vương Thị, ngón tay mảnh và dài chậm rãi gõ phách trên bàn, âm thanh rất có quy luật gõ khiến cho quả tim của Vương Nhuệ đập thình thịch. Vương Nhuệ nuốt nước bọt, vô cùng căng thẳng nhìn Diệp Sâm.
Một câu nói của anh ta có thể quyết định sự sống còn của Vương thị.
“Chủ tịch, anh suy nghĩ thêm đi mà, Vương thị trong lĩnh vực này có rất nhiều ưu thế, có tiền chúng ta cùng kiếm mà.” Trần Doanh Doanh nhõng nhẽo nói.
Giọng nói nhõng nhẽo khiến Trình An Nhã rùng mình một cái, từng này tuổi đầu, cô đừng có khiến người ta buồn nôn có được không?
Trình An Nhã nghiêng đầu nhìn cánh tay của mình, da gà gai ốc nổi lên ầm ầm.
“Cô Trình, cô có ý kiến gì?” Diệp Sâm ngẩng đầu, bất ngờ hỏi Trình An Nhã.
Ánh mắt chờ đợi của Vương Nhuệ lại rơi trên người Trình An Nhã, y dùng ánh mắt “cô nhất định phải giúp tôi” nhìn Trình An Nhã.
Trần Doanh Doanh tức điên lên, dám cầu cứu Trình An Nhã trước mặt cô ta, chẳng phải là chẳng giữ thể diện gì cho cô ta sao? Diệp Sâm lạnh lùng quan sát thái độ khó coi của hai người, không nói một lời, khóe miệng lạnh lùng khẽ nhếch lên.
Trình An Nhã cúi đầu khiêm tốn nói: “Chủ tịch, Trình An Nhã chỉ là thư ký, vấn đề mang tính quyết sách như vậy, anh hỏi nhầm người rồi. Hơn nữa một sự việc đơn giản như vậy phải hỏi thư ký, nếu truyền ra ngoài, giá cổ phiếu của MBS sẽ dao động, An Nhã sẽ trở thành tội nhân mất.”
Diệp tam thiếu nheo mắt đầy nguy hiểm, lạnh lùng lướt nhìn Trình An Nhã, con nha đầu này, bản lĩnh nói xỏ nói xiên cũng không nhỏ, dám nói anh vô dụng.
“Đúng như cô nói, một sự việc đơn giản như vậy, là thư ký chính của tôi, đến một chút kiến nghị cô cũng không thể đưa ra, cô Trình, cô có chắc có thể đảm nhiệm công việc này không?” Ngữ khí của Diệp tam thiếu còn lạnh hơn cả bộ mặt lạnh lẽo của anh ta.
“Nếu chủ tịch cố tình muốn hỏi, An Nhã đành to gan vậy, anh cứ coi như ý kiến tham khảo đi.” Trình An nhã nói: “Vương thị là công ty sản xuất đồ dùng hàng ngày có tên tuổi, đúng là có không ít khách hàng lâu năm, hình tượng doanh nghiệp lâu nay rất tốt, thiên về tru