
Tác giả: Hồng Sakura
Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015
Lượt xem: 134803
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/803 lượt.
ở cửa phòng ngập ngừng muốn gọi dì,
chắc khách khứa đã tới đông......
Tôi cũng theo ra ngoài.
......
Mai, anh Lam và DJ cũng đã đến, sau Diệu và Phong vài phút..
Lần đầu tiên, tôi thấy DJ mặc áo sơ mi và đóng thùng chỉnh chu như thế..
trông anh thật lạ, dù vẫn có 1 khí lạnh tóat ra..
từ hàm ria mép và ánh mắt đăm chiêu..
Anh Lam còn khóac thêm cả áo vest ngoài.. dĩ nhiên, vẫn phong độ lịch lãm như ngày nào..
TT__TT
"Nhỏ này hôm nay trông đẹp nhỉ. Ko giống ếch nữa. ^-^"
">_< cho bà 1 đạp bi giờ!!"
"Oh..Giang.. em vẫn trẻ con thế ư? Hai mấy tuổi rồi...!!"
Anh Lam trêu và làm tôi hơi quê.. uh.. tôi vẫn trẻ con..
có những cá tính thuộc về bẩm sinh gòi... Hoàng tử àh...
mà sao anh vẫn chưa tìm ra chị ấy ư??
"Nếu ko trẻ con, thì ko phải là Giang"
DJ kéo ghế ngồi sau câu bình phẩm, còn anh Lam và nhỏ Mai thì cười khúc khích..
tôi cũng ngồi vào bàn... mà ko phản đối gì..
DJ chẳng phải luôn như vậy àh, tôi quen rồi.
-__-
......
"Ai cũng hỏi ảnh Crying girl là ai, mà ảnh chỉ bảo đó là em bé đang khóc..tức chết đi.."
"Uh.. ngay cả anh còn ko cạy miệng lão ta được.."
Tôi và DJ chỉ im lặng trước đề tài của 2 anh em Hoàng tử và công chúa.. -__-
tôi hiểu, anh ta hiểu.. nhưng... ko ai thừa nhận...
tôi đánh trống lảng..
"Công việc bà sao rồi, Mai..?"
............
Lúc tiệc gần tàn, tôi mới thấy cậu của C.K nhìn tôi
tôi ko biết rằng dì cũng có mời cậu ấy..
tôi cúi đầu chào, và cậu tiến tới chỗ tôi, cho tay vào túi,
móc ra 1 mảnh giấy nhỏ...
"Đây là số điện thoại bên đó của Kiệt.. Nếu cháu cần.."
"Yeah... cảm ơn cậu.."
Tôi đón mảnh giấy mà lòng xôn xao lạ,
cần nó để làm gì? gọi cho hắn ư?
đã 2 năm nay... có lẽ hắn cũng đã tốt nghiệp rồi...
và ko có lần nào hắn liên lạc với tôi.
thế thì tôi có lý do gì để tìm hắn...............?
......
Ngay sau khi tiệc tàn, tôi bay ngay vào 1 tiệm internet,
dĩ nhiên... để gọi điện ra nước ngòai thì...
Internet phone sẽ rẻ hơn... -___-
[ring...ring...'> tiếng chuông đổ ở đầu dây bên kia...
"hello?"
"...huh? ah..are you there?"
"What?? who you wanna talk??"
"Ack...excuse me..Kiet..pls.."
"WHO IS KIET???"
Tôi trở nên cà lăm khi cái giọng thằng cha nào đó cứ hỏi lớn,
tôi đã ko nghĩ trước là mình phải sử dụng tiếng Anh... Omgosh...
"sorry...Kiet\'s... from Vietnam..."
"Vietnamese guy?? Just a moment, ok??"
"Okay!! ^^"
Trong khoảng 1 phút chờ đợi,
tôi nóng ruột nhìn số giây cứ nhảy tăng lên cùng với số tiền cước cũng tăng theo..
lòng nguyền rủa bản thân có phải bị ma ám rồi ko mà lại quyết định gọi cho hắn.
Gru... >__<
"Hello?"
".........."
Gịong đầu dây bên kia quen như thể tôi ko bao giờ quên giọng nói của hắn,
suốt 2 năm qua...
và nó làm tôi cứng đờ cái lưỡi.. chẳng nói được gì...
"Alo??..........Baby?"
Tôi vội cúp máy. Tim vẫn còn nhảy cà tưng... sao tôi lại thế này..
tôi chẳng biết tại sao..
nhưng cái tiếng gọi Baby đó của hắn đã cho tôi 1 cú knock-out ngay khi vừa xuất trận..
...... C.K đáng ghét!!!
TT____TT
Điện thoại reo. Ai gọi tôi vào giờ này nhỉ? Đã 10h30 rồi...
Số máy... arghh... nước ngòai...
Hắn????
"Alo?"
"Gọi tôi à?"
"........."
"Sao ko nói gì cả??"
"Tôi... ko biết."
"Nhớ tôi??"
".......Khỏe hung?"
"Please...say that you miss me...!!"
Hắn vẫn thế. Hai năm vẫn thế. Chẳng lớn được tí nào... Y chang tôi.
-___- ... nếu hắn mà thay đổi... chắc tôi sẽ dễ quên hắn hơn...
Nhưng... tôi thích thế... điên quá...!! ><
"yeah... I miss you."
".........."
Như thể ko hề hy vọng rằng tôi sẽ nói câu ấy,
C.K của tôi im bặt trong vài dây rồi thở dài...
"I miss you more."
Làm sao hắn biết ai nhớ ai nhiều hơn??
Lúc nào cũng tranh giành với tôi...
Cuộc nói chuyện cũng kết thúc sớm... sau câu nói đó...
vì cả 2 chẳng ai nói được với ai thêm lời nào...
Tôi hiểu rằng... tình yêu của chúng tôi vẫn nguyên vẹn...
nhưng... cũng ko có lối thóat nào...
Take care your self, my bodyguard..
...............
::Kana Studio::
Tôi bước ra cửa chuẩn bị ra về...
hôm nay là 1 ngày làm việc mệt mỏi... cũng đỡ nó là thứ bảy...
tiết trời đã bắt đầu se lạnh.
"Uống café ko?"
Cách khởi đầu câu chuyện cộc lốc trống ko đó...
chỉ có anh ta mà thôi..cướp biển DJ.
Anh đang đứng bên cạnh tôi ở cổng Studio, miệng lại đang ngậm điếu thuốc..
dạo này hình như DJ hút nhiều hơn thì phải...
"Anh bớt hút đi!!"
"Đi nào.."
DJ hất hàm và đi ra trước... ko cần chờ câu trả lời của tôi...
cứ như hễ anh ta gọi là tôi phải đi theo vậy..
Mà... tôi cũng đi theo vô điều kiện. TT___TT
Chúng tôi đi bộ tới 1 quán café gần Studio.
Cái quán nhỏ nhưng dễ thương...và ấm cúng...
Tôi cũng thỉnh thoảng tới đó với chị Kim, hay anh Lam... sau giờ làm việc...
Nhưng với DJ thì...đây là lần đầu...
::Quán café::
Hơi ngẫu nhiên khi chúng tôi vào,
Qu