XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bảo Bối Háo Sắc Làm Bảo Mẫu

Bảo Bối Háo Sắc Làm Bảo Mẫu

Tác giả: Hắc Khiết Minh

Ngày cập nhật: 04:38 22/12/2015

Lượt xem: 134726

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/726 lượt.

hất thời, mùi đồ ăn tràn ngập ở trong không khí.
Đáng giận, rất đói. Trừng mắt nhìn khói bếp toát ra từ xe kia, cô chỉ cảm thấy vừa tức lại đói. A, đúng rồi, cô có thể nhờ người khác gọi điện thoại đến cho chú giúp cô. Vừa nghĩ ra, cô lập tức nhảy dựng lên, chạy đến điện thoại công cộng gần nhất, bấm số nhưng rất lâu vẫn không ai bắt máy.
_ Có lầm hay không a?
Tựa vào trên tường điện thoại công cộng, cô uể oải đến tột đỉnh, nhịn không được dùng đầu đập vào vách tường hai cái.
_ Xong rồi, hiện tại làm sao bây giờ?
Nản lòng lết lại bãi đỗ xe, cô ngồi yên ở trên ghế, ngẩng đầu nhìn trời đầy sao, thở dài một hơi.
Ai…… Chẳng lẽ lại bắt cô gọi về Đài Loan nghe mẹ cằn nhằn nữa sao? Có chút chột dạ cúi đầu, cô tính toán một chút, vẫn là chờ ngày mai lại gọi chú một lần nữa xem sao. Một làn mùi thức ăn truyền đến, làm cho cô bụng phát ra tiếng vang đói khát, nhớ tới trong túi xách còn có vài thanh socola. Lấy nó ra, biết chúng là chút lương thực cuối cùng. Trước khi cô bị đói phải nghĩ ra cách kiếm tiền mới được. Cắn một miếng sôcôla, khóe mắt nhìn đồ đạc trong túi tự dưng một luồng sáng tỏa ra.
Á! Cô trước kia từng làm chuyện này để kiếm tiền tiêu vặt. Mọi người đều nói cô làm rất tốt. Cô sau đó liền thấy hứng thú, khi buồn chán mới làm chơi. Cho nên bình thường đều đem chúng theo. Có lẽ cô có thể thử lại một lần, lấy chúng ra bán. Lại cắn một miếng sôcôla, cô đem nó cẩn thận gói lại. Sau đó kiếm gỗ khô xung quanh, lấy trong túi ra vài thứ rồi mượn ánh sáng nơi kính xe rọi ra, ngồi xổm bắt đầu làm điều mình cần.






Hai giờ sáng. Trừng mắt nhìn cô gái đang ngồi xổm không biết đang làm cái gì trên màn hình, anh gắt gao nhíu mày lại. Máy chiếu ban đêm giúp anh nhìn được hình ảnh của cô nhưng không cách nào thấy rõ cô đang làm cái gì. Nơi này ngày đêm chênh lệch nhiệt độ rất lớn, tuy rằng ban ngày rất nóng nhưng trời tối độ ấm bên ngoài ngay lập tức tuột mạnh. Anh cứ nghĩ rằng đợi cho nhiệt độ không khí giảm xuống, cô chịu không nổi sẽ đi. Không nghĩ tới việc cô lại ngoan cố lấy áo khoác từ trong túi xách mặc vào, tiếp tục cúi đầu làm việc của cô. Trong một lúc, anh hoài nghi chính mình đã hiểu lầm nhưng khi anh đi tìm dưới sàn, trên giường, thậm chí là ôm hai con heo sinh đôi ngủ như chết trên giường lên để tìm kiếm cũng không thấy ví tiền hình con thỏ như cô đã nói. Nhìn cô gái lạnh đến run rẩy, hắt xì liên tục, anh nheo mắt lại. Cô gái này không phải ngu ngốc thì chính là có nghị lực phi thường. Những cô gái trước cho dù có dùng kế cũng không giống như cô dùng khổ nhục kế ngược đãi chính mình. Các cô bình thường đều sai người đến đón hoặc tìm khách sạn ấm áp mà ở. Cô nhìn không giống như người có mưu kế nhưng nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo. Dù sao Bart gia cũng là một trong những gia đình giàu có bậc nhất nước Mỹ, anh cũng là một trong những tỉ phú đối rất nhiều người mà nói đó cũng là một nguyên nhân để tìm đến.
Đêm đã khuya, anh tắt tivi, thu dọn mọi thứ rồi lên giường nằm. Bên ngoài xe truyền đến tiếng côn trùng kêu vang, không bao lâu, Tyre liền lui đến bên người anh rồi nhanh như chớp Knight cũng lăn lại. Anh kéo hai đứa con yêu quý vào lồng ngực nhắm mắt ngủ. Đồng hồ báo thức tí tách vang đều kèm theo tiếng gáy rất nhỏ của Tyre cùng lúc đó nước miếng của Knight chảy trên ngực anh.
Một giờ đi qua, anh có chút căm tức ngồi dậy. Đáng chết, anh cả một ngày chạy xe, rõ ràng mệt chết khiếp nhưng trong đầu vẫn hiện lên cô gái nhỏ kia ngồi lui ở bãi đỗ xe vừa hắt xì liên tục. Đưa tay vò tóc, anh phun ra một chút hờn dỗi rồi đứng lên, đi đến phía trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Cô ngủ, cả người bọc áo khoác lớn cuộn mình ở trên ghế bãi đỗ xe, rất giống kẻ lang thang, chỉ còn thiếu vài tờ báo trùm lên người. Nhíu đôi mày rậm, anh trừng mắt nhìn bóng dáng nho nhỏ, sau một lúc lâu, mới xoay người đi trở về phía sau, từ trong ngăn tủ cầm lấy một tấm chăn thêm một cái áo khoác, sau đó xuống xe đi về phía cô.
Khi xuống xe khi, anh vốn đang có chút chần chờ, sợ cô gái kia nhìn thấy anh sẽ lại dây dưa không ngớt nhưng cô nằm co ro trên ghế thật sự ngủ rất say. Thậm chí, anh khoát cho cô tấm chăn cô cũng không tỉnh giấc. Ban đêm độ ấm rất thấp, cái mũi nho nhõ của cô do lạnh là đỏ ửng cả lên. Lúc cô ngủ thoạt nhìn càng giống như trẻ con, anh hoài nghi cô có biết mình đang làm cái gì không. Có lẽ ngày mai anh nên gọi điện thoại về báo cho Chad, phái người thông báo người nhà cô đến rước cô về.
(Di Di: xem ra anh cũng có chút tính người Alex à :”> Em thích anh rồi nha!)
_ Em gái, cái này có bán không?
_ Em gái? Kêu cô sao?
Cô dừng lại, ngẩng đầu, bởi vì dùng sức hơi quá suýt chút nữa là trẹo cổ. Ngồi phía trước là một cô khá lớn tuổi hòa nhã, dễ nhìn thoạt nhìn năm mươi mấy tuổi cầm trong tay con dấu cô cặm cụi làm cả đêm.
_ Đúng đúng đúng, cái này bán.
Miệng cô hé ra, nhanh chóng gật đầu, cố gắng mỉm cười rạng rỡ.
_ Một cái bao nhiêu?
_ Cái nhỏ