Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Báo Thù Tình Lang

Báo Thù Tình Lang

Tác giả: Thải Nhi

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134655

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/655 lượt.

c…… hắn không phải là một trong số đó.
Quen biết hai mươi năm, nói không có cảm tình với cô là gạt người, nhưng hắn không thể không hận cô.
Chính là hắn hận “Phương gia”.
Hắn nhiều năm đau nửa đầu, chính là do Phương gia tạo thành .
“Tôi đã cho cô cơ hội, Di Thiến.” Hắn đi tới bên cạnh cô, ngắm nhìn cô đang an lành ngủ say “Tôi đã cho cô thêm một cơ hội nữa, nhưng cô lại tự mình khăng khăng một mực nhảy vào giống trước đây.” (chỗ này Quân Á rất hận Di Thiến nên để xưng hô thế này có lẽ phù hợp hơn)
Cô có biết trong lòng hắn mâu thuẫn như thế nào không? Hắn không muốn làm tổn thương người mà hắn từ nhỏ đã coi như em gái,bao dung che chở, nhưng lại không thể không tính kế với cô.
Kí ức đau khổ khi còn rất nhỏ đã nhiều năm qua làm hắn chịu đủ tra tấn bởi những cơn ác mộng và đau nửa đầu.
Cha của bọn họ trước kia vốn là bạn bè tốt, cùng nhau mở công ty, nhưng đến khi công ty làm ăn phát đạt không ngừng lớn mạnh, Phương gia lại có ý đồ xấu, lợi dụng sự tín nhiệm của cha dành cho bọn họ,vu oan giá họa chiếm hết tài sản của gia đình hắn.
Sau khi cha thân bại danh liệt, mẹ vì không chịu nổi sự phản bội của những người bạn thân thiết và áp lực từ dư luận xã hội nên đã tự tử, hắn mãi mãi không thể được khuôn mặt đầm đìa nước mắt của mẹ khi ấy.
Lúc ấy em gái hắn mới bốn tuổi, cái gì cũng không hiểu, cũng may hắn đủ lớn để hiểu rõ chân tướng sự việc.
Sau đó, Phương Trung Diệu có lẽ cho rằng chuyện xấu của mình trời không biết quỷ không hay, cho nên lấy bộ mặt lương thiện xuất hiện trước mặt hắn, chủ động đề nghị nhận nuôi hắn và em gái.
Khi đó hắn còn quá nhỏ, không có khả năn báo thù, tất nhiên cũng không ngốc đến mức trực tiếp trở mặt với Phương Trung Diệu.
Hắn vui vẻ tiếp nhận ý tốt của Phương Trung Diệu, lại làm cho mọi người thấy rằng hắn và em gái vô cùng tiếc thương cha mẹ, nên không muốn được người khác nhận nuôi.
Vì thế Phương Trung Diệu mua ngôi nhà bên cạnh nhà mình, để hắn và em gái tới đó ở, tiện cho việc chăm sóc.
Vốn dĩ tất cả đều là Phương Trung Diệu cướp đi từ gia đình của hắn , bởi vậy hắn cũng không hề khách khí nhận lấy.
Phương Trung Diệu đương nhiên cũng không hề nói gì cho con gái biết, vậy nên, Di Thiến tất nhiên không thể biết được, cô vẫn nghĩ hắn đơn giản chỉ là anh trai ở bên cạnh nhà cô mà thôi.
Cô cái gì cũng tốt, chỉ có một điều đáng tiếc: cô là con gái của Phương Trung Diệu.
Nghĩ đến Phương Trung Diệu, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng như băng.
Muốn trách, thì hãy trách cha của cô đi…. lúc này, Phương Di Thiến khẽ động đậy, chậm rãi mở mắt ra.
“Còn sớm a.” Cô vẫn còn buồn ngủ mỉm cười với hắn.
Điệu bộ ngái ngủ mệt mỏi của cô làm Triệu Quân Á có chút ngây ngốc.
Hắn đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng mê hoặc của cô, tay xốc chăn bông lên, nắm lấy nơi tròn trịa mềm mại ở dưới chăn, nhìn chúng bởi vì được tay hắn sờ soạng, dần dần nở rộ như đóa hoa kiều diễm.
“Ân!” Cô mềm mại nheo mắt lại, chấp nhận sự vỗ về chơi đùa thô bạo của hắn.
Hắn kinh ngạc khi cảm thấy dục vọng của mình đối với cô lại nhiều như vậy, ngày hôm qua, hắn chỉ coi cô là cô gái nhà bên, là con gái của kẻ thù mà thôi.
Bất quá nếu cô chủ động yêu thương nhung nhớ, hắn cũng không cần kiềm chế nhu cầu của mình, không phải sao “Ân !” Cô nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn, ngoan ngoãn để hắn chỉ dạy, dẫn dắt đến tận cùng khoái cảm.
Cô khiến hắn phải chờ thật lâu mới nguyện ý không rụt rè ở trước mặt hắn nữa……






Hồi lâu sau, hơi thở hỗn loạn của hai người dần dần bình tĩnh trở lại, Phương Di Thiến tựa đầu vào trước ngực Triệu Quân Á, bàn tay nhỏ bé vô ý thức nghịch ngịch trước ngực hắn.
“Quân Á.” Cô ôn nhu gọi tên của hắn.
“Ân?”
“Vì sao không nói cho em biết anh và Ái Ân chỉ là đóng kịch cùng nhau?” Hại cô tốn công khổ sở như vậy.
Chưa kể là người hắn yêu, Ái Ân lại rất hoàn hảo a! Cô căn bản là không có phần thắng.
“Bởi vì anh thật sự quá tốt.” Cô tựa vào người hắn, trong ánh mắt tràn ngập thâm tình nhìn hắn,“Bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ tốt, em nghĩ anh căn bản không coi trọng em.”
Ánh mắt vô cùng tin tưởng của cô bỗng nhiên làm hắn cảm thấy thật khó chịu, hắn đứng dậy đẩy cô ra, có chút tức giận chính mình vì sao lại dễ dàng bị cảm xúc của cô ảnh hưởng.
Hắn dụ hoặc cô, là muốn báo thù cho cha, làm tổn thương cô là chuyện sớm hay muộn, hắn vì sao lại có thể chỉ vì ánh mắt của cô mà cả lòng rối loạn “Quân Á?” Phương Di Thiến cảm thấy quá bất ngờ, kinh ngạc nhìn theo bóng dáng hắn.
Một hai giây trước hai người còn đang nói chuyện vui vẻ, tại sao bây giờ hắn lại có vẻ lãnh đạm như vậy, Triệu Quân Á mặc lại quần áo để che dấu tâm tình của mình, một lát sau mới nói:
“Anh cũng sắp phải đến phòng khám.”
“Ách! Thì ra là phòng khám chuẩn bị mở cửa…” Tuy rằng biết đó là công việc của hắn, nhưng Phương Di Thiến vẫn khó nén nổi sự thất vọng trong lời nói.
Vì sao lại như vậy? Sau khi có được hắn, cô còn chưa thấy thỏa mãn, lại còn muốn được hắn quan tâm nhiều hơ