pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Báo Thù Tình Lang

Báo Thù Tình Lang

Tác giả: Thải Nhi

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134659

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/659 lượt.

khẳng định.
“Trước đó…… đã biết.”
Ánh mắt của cô dời khỏi người hắn, kinh ngạc nhìn lên trần nhà,“Như vậy, Phương gia nợ các người một mạng, bây giờ xem như đã trả đi?”
Tâm hắn đau đớn như bị người ta hung hăng đâm một nhát, đau đến mức hắn không thở nổi,“Di Thiến, anh thật có lỗi, đáng ra anh không nên ra khỏi nhà, anh không biết tại sao Nhã Linh lại có chìa khóa……”
Ai! Cô đương nhiên hiểu được a! Phương Di Thiến yên lặng nghĩ.
Hắn nếu thật sự muốn cô chết, chỉ sợ người mất đi, không chỉ có đứa nhỏ .
Chỉ là cô vẫn rất khó chấp nhận.
“Thời điểm tôi biết mình mang thai, tôi cao hứng vô cùng, một lòng thầm nghĩ muốn chia sẻ niềm vui này với anh.” Âm thanh của cô thật khiến người ta sợ hãi “Cũng trong ngày hôm ấy, tôi nhìn thấy tờ tạp chí, cũng hiểu được anh tiếp cận tôi là có mục đích.”
Hắn thống khổ nhắm mắt lại, biết chuyện kia đã làm tổn thương cô rất sâu.
Cô vốn dĩ vẫn luôn hi vọng trở thành vợ của hắn, trở thành mẹ của con hắn ……“Di Thiến, tuy rằng ban đầu anh tiếp cận em là có mục đích, nhưng sau này…… anh thật sự không cố ý tổn thương em.” Hắn tình nguyện làm người bị tổn thương.
Hắn vô cùng kích động trong khi cô lại có vẻ thực bình tĩnh “Kỳ thật, hiện tại ngẫm lại, có lẽ đứa nhỏ mất đi cũng tốt, giữa chúng ta có rất nhiều vấn đề, tôi biết anh không thể quên đi mối hận với cha tôi, nhưng cũng không thể buông tha cho tôi……”
“Về chuyện kia, anh sẽ điều tra lại rõ ràng.” Hắn vội vàng nói.“Có lẽ không liên quan đến bác Phương.”
Không liên quan đến cha? Cô nao nao “Ý của anh là, đó là hiểu lầm?”
“Có thể là thế.” Hắn vạn phần đau lòng nhìn cô “Di Thiến, anh không biết diễn tả sự áy náy của mình đối với em như thế nào…… Em hi vọng anh làm gì? Chỉ cần em muốn, anh sẽ nhất định làm được vì em.”
Hắn đã nợ cô rất nhiều, nếu thật sự mối thù bao năm qua chỉ là hiểu lầm, hắn không biết làm sao để đối mặt với cô.
Cô nhìn hắn thật lâu, thở dài,“Nếu tôi nói, tôi không bao giờ muốn gặp anh nữa thì sao?”
Hắn nhắm mắt lại, cố gắng kiềm chế xúc động trong lòng.
Cô đã không còn thương hắn, hắn không thể ép buộc cô ở bên cạnh hắn nữa.
“Nếu… Đó là hy vọng của em.” Hắn thực thong thả, cố gắng nói từng chữ “Anh sẽ thành toàn cho em.”
Cho dù sau đó tâm hắn sẽ chết đi, mãi mãi không tìm lại được nữa, hắn cũng phải bắt buộc chính mình làm như vậy.
Đó là hắn nợ cô.
“Phải không?” Âm thanh của cô nghe không ra cảm xúc.
“Anh thực sự thực sự xin lỗi……” Hắn đau lòng nói: “Về phía Nhã Linh, anh sẽ không thiên vị cô ấy, cô ấy nên bị trừng phạt như thế nào, anh sẽ để cô ấy tự gánh chịu.”
“Anh yên tâm, tôi cũng không muốn kiện cô ấy” Triệu Nhã Linh cũng đã đủ đáng thương, chẳng những yêu thương chính anh trai mình, bây giờ tinh thần lại suy sụp, cô không muốn tại thời điểm này còn ném đá xuống giếng “Trách nhiệm hình sự thì không thể tránh được, nhưng tôi cũng không chủ động kiện cô ấy.”
“Di Thiến, em……” Tại sao cô luôn luôn khoan hồng độ lượng như vậy? Ở trước mặt cô, hắn tự cảm thấy mình thật ngây thơ, thật ích kỷ, thật buồn cười.
“Quân Á, tôi mệt chết đi, muốn ngủ.” Vừa trải qua phẫu thuật, lại thêm nỗi đau mất đi đứa nhỏ, cô cảm thấy mình đã mất hết sức lực.
Hắn lại cảm thấy một trận đau đớn. Cô là đang……hạ lệnh đuổi khách sao? Hắn vẫn nhớ lúc nãy cô có nói rằng cô không bao giờ muốn gặp hắn nữa, như vậy lần này từ biệt, hai người bọn họ sẽ không gặp lại nhau nữa.
Suy nghĩ ấy làm hắn cảm thấy kinh hoảng, lại có bất lực.
“Đúng rồi, anh có thể giúp tôi kéo rèm lại được không? Tôi sợ ngày mai hừng đông, tôi sẽ không ngủ được.”
“Được.” Hắn đi lên phía trước, giúp cô kéo rèm.
Động tác của hắn rất chậm và cẩn thận, mỗi một khắc ở bên cạnh cô, sau này đều trở thành kỉ niệm quý giá của hắn.
“Kia…… Anh đi rồi.” Che rèm lại cẩn thận, hắn quay đầu lại, buộc chính mình phải nói ra lời từ biệt “Em phải hảo hảo nghỉ ngơi.”
“Ân!” Cô thản nhiên gật gật đầu, để hắn giúp cô đắp lại chăn.
“Bảo trọng.”Tayhắn đắp lại chăn cho cô mà có chút run rẩy.
Đây là lần cuối cùng, qua đêm nay, hắn sẽ không có cơ hội làm như vậy giúp cô nữa…
“Ngủ ngon.” Cô khép mắt lại.
“Ngủ ngon……”
————————————–
Từ sau ngày ấy, hắn lại lần nữa cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa.
Hắn bắt đầu không phân biệt được ngày và đêm, hương vị thức ăn trong miệng, chỉ còn chua xót.
Trong đầu hắn tràn ngập hình dáng của người con gái xinh đẹp ấy, trong lòng hắn chỉ có cô và đứa nhỏ đã mất đi của bọn họ.
Đối với chuyện Phương phu nói, hắn phải tốn rất nhiều công sức mới điều tra được rõ ràng.
Đúng là cha mẹ hắn đã vét sạch công ty, cũng có ý đồ vu oan cho bạn, sau thất bại nên sợ tội tự sát, mặc dù sự việc đã xảy ra nhiều năm, nhưng mọi người cũng không dễ dàng quên đi.
Mối hận nhiều năm trong lòng hắn, Di Thiến phải chịu bao khổ sở, đột nhiên đều trở nên vô nghĩa, thành thứ vớ vẩn buồn cười.
Hắn uống từng ngụm từng ngụm rượu, muốn trốn tránh sai lầm của mình.
Tự hành hạ chính mình, là điều trước kia hắn không bao giờ nghĩ sẽ làm, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể mượn