
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử
Tác giả: Tuyết Mặc
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 134838
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/838 lượt.
n cảm thấy quan niệm của mẹ con các cô rất không đúng, vô cùng không đúng, tiết mục như vậy bình thường đến cuối cùng đều hẳn là nhà trai chịu trách nhiệm mới đúng a, như thế nào đến hắn liền biến thành Trần Việt chịu trách nhiệm? Nghĩ như thế nào đều cảm thấy không được tự nhiên!
Nhưng mà, mặc kệ người nào chịu trách nhiệm, chỉ cần hắn có thể ở bên người cô chiếm chỗ nhỏ nhoi, chính là đột phá rất không tệ.
Vừa nghĩ như thế xong, một cái gối đầu lớn liền đập tới trước mặt hắn, nện hắn đến thiếu chút nữa chân đứng không vững.
“Cảnh Nhiên anh đừng cười đến vẻ mặt dâm thế. Đáp ứng mẹ của tôi cũng là kế hoãn binh bất đắc dĩ, anh đừng suy nghĩ lung tung!” Trần Việt đứng ở bên giường, khí thế kiêu ngạo nói, nhưng dạng khí thế nữ vương này, lại bị đồ ngủ như ẩn như hiện trên người cô phá hư hầu như không còn, nhìn thế nào đều mê người dị thường.
Cảnh Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, tự động bỏ qua lời nói mang châm của cô, nói ra: “Mặc dù là kế hoãn binh, nhưng nên diễn trò, cũng không thể thiếu diễn a, em vừa đáp ứng lão thái thái, nếu như ngày mai thay đổi…, sẽ tức đến bà, còn không bằng trước theo ý của bà, diễn trò ở trước mặt bà, sau đó lại tìm cơ hội làm cho bà nhìn ra hai người chúng ta không hợp, bà dĩ nhiên là sẽ không có yêu cầu với chúng ta nữa, em nói phải không.”
Trải qua hắn phân tích như vậy, Trần Việt cũng hiểu được biện pháp này được, sau đó dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đánh giá hắn, cười nói: “Xem ra anh cũng không đần nha, chỉ là anh phối hợp tôi như vậy, chắc chắn không phải do tốt bụng, giúp người làm niềm vui, nói điều kiện của anh đi.”
Cảnh Nhiên cười đến vui vẻ, cảm thấy liên hệ với người thông minh chính là không giống, “Điều kiện của anh rất đơn giản, tối thiểu một tuần lễ phải làm tình hai lần!”
Trần Việt rất muốn đem đèn bàn bên cạnh đập tới, tên đàn ông này, quả thực chính là thú!
“Như thế nào, anh yêu cầu như vậy không quá phận a.” Đợi không được câu trả lời của cô, Cảnh Nhiên liền hỏi, chỉ thấy cô tức giận đỏ khuôn mặt, nhưng lại không thể không khuất phục dưới dâm uy của hắn, không cam lòng gật gật đầu.
“Hiện tại anh có thể cút.” Trần Việt có điểm thẹn quá hoá giận lạnh lùng đuổi người.
“A, anh đây cút ngay, đi chuẩn bị cơm trưa cho em.” Cảnh Nhiên như mèo trộm được thịt, cười đến xuân tình nhộn nhạo!
A! Thế giới thật là đẹp. . . .
Trần Việt cảm thấy ngày đó mình đáp ứng điều kiện của Cảnh Nhiên, quả thực chính là sọ não hỏng rồi, không nói trước mình là một đồng tính luyến ái, chỉ riêng nghĩ đến một tuần lễ phải gặp hắn hai lần, còn phải lên giường hai lần, cô đã cảm thấy mình thật là điên mất rồi.
Nghĩ đến cử chỉ khác thường của mẹ ngày đó, càng nghĩ càng không đúng, nhưng trong lòng lại an ủi mình, dù nói thế nào mẹ là của mình, sẽ không vì người ngoài xếp đặt cô như thế a.
Những năm này mẹ biểu hiện ra là bỏ mặc không để ý tới đối với hành vi của cô, kỳ thật lo lắng thay cô không ít, đối với tình trạng này, mình cũng bất lực.
Chẳng lẽ Cảnh Nhiên xuất hiện, thật sự sẽ có bất đồng sao? Cô kỳ thật cũng rất mê hoặc.
“Trần Việt? Trần Việt?” Mỹ nữ phất phất tay trước mắt cô, cố gắng khiến cho cô chú ý, sau khi cố gắng mấy lần, mới kéo cô như đi vào cõi thần tiên về thực tế.
Sau đó nghe tiểu mỹ nữ thao thao bất tuyệt trò chuyện phục sức lưu hành mùa này, các loại hàng hiệu đồ trang điểm, khiến cô nghe buồn ngủ, loại chủ đề này trước kia cô cảm thấy còn miễn cưỡng có thể chịu được, nhưng bây giờ làm cho cô rất là phản cảm, cô rốt cuộc là làm sao vậy.
Tại cô thiếu chút nữa muốn chạy trối chết, điện thoại hợp thời vang lên, cô xin lỗi hướng mỹ nữ cười cười, lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, giữa lông mày tức thì quấn quýt thành đoàn.
Mấp máy miệng mới không tình nguyện nhận, “Có chuyện gì?” Người có thể làm hình tượng phong độ nhẹ nhàng của cô rạn nứt, ngoại trừ Cảnh Nhiên ra không còn ai.
“Em ở đâu?” Người đàn ông đầu bên kia điện thoại cười thật cởi mở, cô chán ghét loại tiếng nói đàn ông đặc biệt trầm thấp này, cứ như hiển lộ rõ ràng sức quyến rũ của hắn.
“Anh hỏi cái này làm cái gì?” Trong giọng nói Trần Việt mang theo phòng bị, còn có chút tố chất thần kinh hướng cửa ra vào quán cà phê quan sát, chỗ tầm mắt có thể đạt được, ánh mặt trời sáng quắc, có điểm chướng mắt.
“Hôm nay anh nhàn rỗi, nấu cháo cá cho em, cảm mạo xong rồi ăn cái này không tồi.” Giống như nghe không ra lạnh nhạt trong lời nói của cô, giọng đàn ông ấm áp giống như ánh nắng sáng quắc bên ngoài, có loại cảm giác bị phỏng tai.
“Không cần, chút nữa chúng tôi muốn đi ra ngoài ăn.”
“A, nếu như em đang ở công ty…, ra lấy liền đi, có thể bỏ tủ lạnh lưu đến xế chiều đã đói bụng mới ăn.” Cảnh Nhiên đầu bên kia điện thoại vẫn không thuận không buông tha nói.
Trần Việt hít một hơi thật sâu, nhìn nhìn tiểu mỹ nữ cau mày bên cạnh, đột nhiên cảm thấy bị Cảnh Nhiên trộn lẫn như vậy, mình cũng không tâm tình ước hẹn với tiểu mỹ nữ.
“Tôi xuống.”
Cúp điện thoại, cô hướng tiểu mỹ nữ nói