Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực

Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực

Tác giả: Cát Cánh

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134694

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/694 lượt.

hại hay không, cho nên anh không thể trở về cầu viện. Mà cảnh sát cũng đã để mắt tới anh từ lâu, bây giờ gặp nội phản là anh gặp chuyện không may, lại còn có người chết, anh càng không thể đi tìm cảnh sát. Anh là phần tử hắc đạo, người bình thường tuyệt đối sẽ không muốn giúp anh để tự tìm phiền toái, Hạ Anh Đông phi thường hiểu rõ, lần này anh chỉ có thể dựa vào chính mình!
Trời mưa đến nỗi muốn che kín tầm mắt của anh, nên nhìn không rõ lắm tình huống trước mắt, cộng thêm miệng vết thương khiến cho anh toàn thân nóng lên, làm cho anh bước đi lảo đảo, chỉ có thể dừng lại, băng bó miệng vết thương một chút, sau đó mới tiếp tục đi.
Mưa rơi không ngớt, bước tiến của anh cũng không vì vậy mà dừng lại, anh không biết nên đi tới chỗ nào mới có thể thoát được, chỉ xác định nếu muốn sống thì phải tiếp tục đi, đi tiếp cho đến khi tìm được chỗ an toàn nhất mới có thể thư giãn mà nghỉ ngơi.
“A! A!” Miệng vết thương đau đớn làm anh nghiến răng nghiến lợi, mà rõ ràng toàn thân đều dính ướt, toàn thân anh lại tương đối nóng, thân thể không còn tự chủ được mà phát run.
Không phải hôm nay anh sẽ chết ở chỗ này đấy chứ? Nếu đúng là như vậy thì cũng không tồi, ít nhất đừng để anh chết trong tay của những lũ người kia!
Suy nghĩ bắt đầu mơ hồ, anh mệt mỏi như muốn ngủ, nhưng lại phải bảo trì cảnh giác, khi còn sống cha thường nhắc nhở anh, người như bọn họ căn bản không có giấc ngủ thật sự, bởi vì tùy thời, tùy chỗ lúc nào cũng phải coi chừng, nếu không sẽ không thể thấy được mặt trời của ngày mai!
Mặc dù loại thuyết pháp này đã rất cũ rồi, nhưng lại rất có tác dụng, ít nhất cha anh chết bởi bệnh tim, mà không phải do người thân sát hại.
Mẹ anh lúc trước khi chết, từng dặn dò anh ngàn vạn không thể dẫm lên vết xe của cha, nếu như hôm nay anh chết tại đây, mẹ nhất định sẽ thất vọng, cho nên anh không thể chết được!
Trải qua kinh nghiệm lúc này, anh đã đối với cái gọi là hắc đạo bang phái hoàn toàn hết hy vọng, anh muốn sống, muốn thay đổi, anh cần tuân thủ ước định cùng mẹ, muốn một lần nữa có cơ hội sống lại, anh còn có rất nhiều, rất nhiều chuyện chưa làm được……
“Cạch!” Đèn điện tại trong nháy mắt sáng lên.
Điều này làm cho suy nghĩ hỗn loạn của anh lập tức tập trung trở lại, tầm mắt nhìn thẳng ra cửa. Chỗ đó có một cô gái đang đứng, cô nhìn thấy anh, trên khuôn mặt non nớt lộ ra vẻ sợ hãi sâu sắc. (Vô Vi: tèn tén ten… hai anh chị lần đầu gặp mặt, vỗ tay nào *clap clap clap*)
Anh biết rõ một giây sau, cô gái kia tuyệt đối sẽ vừa xoay người chạy trốn, rồi kêu to làm cho tất cả mọi người phát hiện ra anh, mà anh cũng bất lực không thể ngăn cản chuyện sắp phát sinh, cho dù anh muốn mở miệng gọi cô đừng lên tiếng cũng không còn sức.
A… Chết thì chết đi! Ai mà không phải chết chứ? Chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Hạ Anh Đông nhắm mắt lại, không hề giãy giụa, nhưng mà đợi trong một lúc lâu, anh lại không nghe thấy tiếng thét với cấp độ chói tai như trong dự liệu, cũng không có nghe được tiếng bước chân hốt hoảng chạy trốn, anh mở mắt ra, trông thấy cô gái lớn mật kia đang đi về phía anh.
Anh không khỏi giễu cợt hỏi: “Cô không sợ chết sao?” Người thông minh đều hiểu được khi nào nên khoanh tay đứng nhìn, mới có thể bảo toàn tính mạng.
“Sợ…” Thanh âm của cô đang run rẩy, tay nắm chặt lấy y phục cũng bởi vì dùng sức quá mạnh mà trắng bệch, đủ để biết là cô có bao nhiêu khẩn trương cùng sợ hãi.
Đã như vậy, vì cái gì cô lại không xoay người chạy trốn chứ? “Vậy cô còn không đi!” Nếu như đến đây là một nam nhân khoẻ mạnh cường tráng, thì anh có thể còn có một tia hi vọng. Nhưng trước mắt cô lại rất thấp, thân thể lại mảnh mai như vậy, căn bản không thể trợ giúp anh.
“Anh, anh chảy thật là nhiều máu, nếu như tôi đi…. Anh có thể sẽ chết.” Vừa rồi ở bên ngoài, vì cô trông thấy trên mặt đất còn lưu lại vết máu chưa bị nước mưa rửa trôi, mới tìm được đến nơi này, thoạt nhìn anh tương đối suy yếu, nhất định là chảy không ít máu.
Hạ Anh Đông nở nụ cười mỉa mai, cố ý làm bộ như không quan tâm.“Vậy thì như thế nào? Đi đâu về đâu, cuối cùng cũng sẽ chết thôi, nếu như hôm nay sẽ chết, tôi cũng nên tiếp nhận.” Tuyệt không liên lụy người vô tội. “Cô đi nhanh đi!”
Thấy anh không thể gây nguy hiểm cho mình, tay Mạc Tử Nhân rốt cục cũng hơi buông lỏng, tầm mắt nhìn thẳng anh, giống như là đang suy nghĩ điều gì đó, qua một hồi lâu rốt cục hỏi: “Anh muốn báo cảnh sát, hay là gọi xe cứu thương?”
“Không cần…. Cô đi đi! Nhanh lên!” Bây giờ anh nói chuyện rất khó khăn, anh nhất định phải bảo tồn một chút thể lực, còn sống thì còn có hy vọng, mặc dù không lớn lắm….
Cô cũng rất muốn đi a! Nhưng là….
Cho dù không sợ nam nhân trước mắt, Mạc Tử Nhân vẫn như cũ sẽ khẩn trương, bởi vì thân phận hắc đạo của anh!
Thôn này của bọn họ thường xuyên có người của hắc đạo đến thu phí bảo hộ, buổi tối còn có người tụ tập đua xe hoặc là ẩu đả, mà rõ ràng cảnh sát biết mà không quan tâm, luôn nói không có xảy ra án mạng là tốt rồi, cuối cùng làm cho mọi người đều trở nên lạnh lùng, chuyện nhà ai người