Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực

Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực

Tác giả: Cát Cánh

Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015

Lượt xem: 134681

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/681 lượt.

cảnh, nước chảy róc rách thay thế âm nhạc, làm lòng người khoáng đạt lạ thường, càng đặc biệt là cái bàn giống như cái hộp, phía trên mặt bàn là thủy tinh, ở giữa thiết kế thành hồ cá, bên trong có con cá đang bơi lội, nhìn ra được người thiết kế có tâm tư khéo léo.
Cô phi thường thích cách thiết kế như vậy, nhìn một lúc lâu sau, mới nhớ tới mục đích hôm nay mình tới: “ Xin lỗi!” cô không thể nhìn thẳng chằm chằm thiết kế nhà hàng mà bỏ quên anh.
“Không sao, cái đặc sắc nhất của nhà hàng này vốn là cái bàn, tất cả khách nhân vừa đến sẽ nhìn qua chỗ khéo léo này đầu tiên, sau đó mới có thể là do thích tay nghề của đầu bếp nhà hàng”. Hạ Anh Đông gấp lại quyển sách, nhàn nhạt giải thích với cô.
Mạc Tử Nhân chú ý tới anh chính là đọc sách ngoại văn, điều này cũng làm cho cô kinh ngạc một chút.
(*sách ngoại văn: sách tiếng nước ngoài,)
“Trước tiên xem thực đơn đã, đừng để đói bụng”.
Hiện tại đã là 12h rưỡi trưa, cô xác thực có đói bụng, đúng là hai người bọn họ căn bản cũng không tính là quen biết, bữa cơm này thật sự không thể ăn, chỉ có thể giải thích, lại nói cô căn bản cũng không dự định cùng anh ăn cơm “ Hạ tiên sinh…”
“Anh Đông” Đối với cách xưng hô này anh rất kiên trì.
Mạc Tử Nhân cho là mình đang hướng anh giải thích, đương nhiên cũng muốn tôn trọng ý kiến của anh “ Anh Đông, tôi…” Bởi vì khiếp đản, cô cũng chỉ biết không nên nói đến chủ đề hôm đó trước tiên.
Lúc này Hạ Anh Đông bắt đầu thuần thục gọi thức ăn “ Cô muốn ăn gì?”
“Tôi không đói lắm” Cho dù hiện tại cô rất đói bụng, cũng không còn tâm trí để ăn nữa, bởi vì trong đầu cô chỉ nghĩ đến nội dung đã chuẩn bị trước- lần này nếu không chuẩn bị kĩ càng, đợi lát nữa giải thích chỉ sợ lại lắp bắp, không thể đạt hiệu quả được.
“Có ăn được gỏi cá sống hay không?”
Cô gật đầu.
“Làm giúp tôi một mâm sushi tổng hợp, còn có cá muối nướng, đúng rồi, bất kì thức ăn gì có trộn lẫn tôm cua không được phép đặt lên bàn.”
Mạc Tử Nhân nhìn nhìn anh, đoán rằng có thể anh bị dị ứng với tôm cua, vừa vặn, cô cũng bị dị ứng với tôm cua, cho nên thủy chung không có ý kiến gì.
“Vâng, xin hai vị chờ cho một lát”. Phục vụ sinh mỉm cười rời đi.
Cho đến khi hàng ghế còn lại hai người bọn họ, Mạc Tử Nhân rốt cục lấy lại dũng khí mở miệng “Hạ… Anh Đông, tôi hôm nay tới là muốn cùng anh giải thích chuyện hiểu lầm hôm qua – tôi không phải là muốn hướng anh tỏ tình”
Thật tốt quá, cô cuối cùng cũng đã một hơi nói ra điều trọng yếu, hiện tại sẽ chờ phản ứng của anh, cô vừa uống trà cho thanh cổ họng, vừa ở bên cạnh nhìn lén người đối diện – Hạ Anh Đông.
Không thấy anh giận tím mặt, tựa hồ thật sự vẫn ung dung đợi cô nói tiếp… Đã như vậy, cô cứ tiếp tục nói tiếp, miễn cho hiểu lầm càng lúc càng sâu “Tôi biết rõ chuyện này có điểm làm cho anh khó xử, nhưng tôi cảm thấy nếu như không giải thích rõ ràng là đã đantg đả thương anh, ngày hôm qua bởi vì tôi không đeo kính…”
Mạc Tử Nhân từ từ tự thuật lại tình huống hôm qua, có lẽ là do bộ dáng Anh Đông định thần, nhàn nhã, làm cô từ từ thư giãn tâm tư suy nghĩ của mình, làm cho nàng chuyện ngày hôm qua đâu vào đấy: “Đã tạo ra phức tạp cho anh, tôi thật sự rất xin lỗi anh, đây hết thảy đều là lỗi của tôi, nếu như tôi có thể đền bù được cho anh cái gì, xin anh cứ việc nói ra cho tôi biết”
Cô xác thực cảm thấy hổ thẹn với Hạ Anh Đông, cô rất muốn đền bù tổn thất cho anh – dù sao đổi lại là cô bị người khác tỏ tình, kết quả lại là nhầm người, cô cũng sẽ cảm thấy rất lúng túng khó chịu.
Đợi đã… Không đúng nha! Cô đột nhiên nghĩ đến ngày hôm qua, mặc dù cô không có hô lên tên Hạ Lập Dương, nhưng y theo nội dung cô tỏ tình, là có đề cập đến quan hệ bạn học của hai người; mà Hạ Anh Đông lúc đấy phát hiện ra cô nhận lầm người, vì sao còn muốn đâm lao phải theo lao? Lúc này cô đem ánh mắt nghi vấn nhìn về phía Hạ Anh Đông.
Hạ Anh Đông khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
Lúc này phục vụ sinh đưa lên món ăn, giữa hai người là một mảng im lặng, chờ phục vụ sinh ra khỏi phòng, Mạc Tử Nhân chờ không được thốt lên hỏi – “Anh đã sớm biết đối tượng tôi tỏ tình không phải là anh, đúng không?”
“Đúng vậy”.






Mạc Tử Nhân nhịn không được nhíu mày, hoàn toàn không lý giải được vì sao Hạ Anh Đông phải làm như vậy :”Chúng ta căn bản không biết nhau, vì cái gì anh cố ý tạo thành vụ hiểu lầm này?”
Hạ Anh Đông thong thả ung dung trả lời “Không, chúng ta biết nhau… Hơn nữa thời gian cô và tôi quen biết nhau còn sớm hơn Hạ Lập Dương.”
Cái gì?
Thời gian cô và anh quen biết nhau còn sớm hơn so với Hạ Lập Dương …… Làm sao có thể? Nếu như biết anh, khi lúc cô đối mặt với người xuất sắc như anh, như thế nào lại hoàn toàn không có ấn tượng gì?
Mạc Tử Nhân hai tay khoanh trước ngực, lâm vào vô hạn trầm tư. Cô dù cố gắng nghĩ bể đầu, cũng nghĩ không ra hai người bọn họ đến tột cùng đã gặp mặt nhau ở đâu.
Mạc Tử Nhân vẫn chưa trả lời, bụng lại réo lên, mặc dù không quan tâm hình tượng, nhưng việc này cũng quá


Teya Salat