
Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi
Tác giả: Đường Ngọc Hoa
Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015
Lượt xem: 134536
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/536 lượt.
cho ta nên mới miễn cưỡng đưa ta đến Ma giới. Nhưng vì đã hứa với Ma quân, nên không thể đón ta về. Còn về việc hôn ước giữa ta và Bạch Hàn , đều do Ma quân quyết định, vì thế trong thời gian này, ta vẫn sẽ là Ma Hậu nương nương của Long Phá Nguyệt.
Ta nhẹ nhàng gấp thư lại rồi đưa cho hắn, cũng chẳng nói gì, chỉ thở dài một tiếng. Hắn ở lại với ta một lúc rồi cũng rời đi.
Ngày tháng sau đó đối với ta vô cùng nhàn nhã , nhàn nhã đến mức nhàm chán. Cả ngày hầu như ta chẳng cần phải làm gì. Lúc tỉnh thì ra hoa viên , nằm trên ghế quí phi hóng gió mát hay đi dạo, đánh cờ cùng Tiểu Đào, hoặc tu luyện thêm, lúc ngủ thì bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ, nhiều lúc vừa thức dậy đánh vài bản nhạc xong cũng có thể ngủ lại.
Vì ở Ma giới không phân biệt ngày đêm , lúc nào cũng chỉ độc một màu đen nên khiến ta có chút không quen. Lâu dần cũng không để ý mấy nữa.
Long Phá Nguyệt cưng chiều , sủng ái ta lên đến tận chín tầng mây. Bất cứ là bảo bối gì, hắn đều cho ta xem qua, nếu ta thích, hắn cũng không ngần ngại mà tặng ta. Khi rảnh rỗi còn đích thân đến cùng ta dùng bữa, đánh đàn cho ta nghe, hay thân mật hơn là chải tóc cho ta khi ta vừa mới ngủ dậy. Nhiều lúc hắn còn cùng ta ngủ chung một giường. Chỉ là một chút dục niệm cũng không có. Lúc nào hắn cũng chỉ ngắm nhìn ta, ngắm đến mức ngây ngẩn.
Thấy ta cười, hắn cũng cười. Thấy ta than thở, hắn cũng than thở.
Ta múa, hắn khen. Ta đàn, hắn hát phụ họa.
Cuộc sống êm đềm của phu thê chúng ta cứ trải qua như vậy suốt hai ngàn năm . Trong hai ngàn năm này, hắn ngay cả một Ma phi cũng không lập, Ma thiếp lại càng không, dường như ngoài ta ra, hắn chẳng thèm nhìn bất cứ ai nữa. Điều này khiến ta vô cùng hài lòng. Bởi ta đặc biệt thích những dạng người thế này.
Nhưng là các vị Ma tướng nhiều lần dâng bản tấu, nói muốn hắn lập phi , vì trước nay, chưa từng có Ma quân nào mà không lập Ma phi, hơn nữa, cũng cần có một vị hoàng tử hay công chúa để phòng hờ sau này xảy ra bất trắc. Ta cũng rất hiểu vấn đề này,nên chủ động góp ý với hắn. Nhưng đáp lại ta chỉ là một cái nhìn lạnh lùng đến rợn người của hắn, hắn nghiến răng nghiến lợi nói :
“ Việc lập phi, dù cho nàng là Ma Hậu của bổn quân, cũng không thể quyết định được!”
“ Nhưng đây là vì ngươi…” Ta giật nhẹ vạt áo hắn, đáng thương nói.
“ Không cần nàng để tâm!” Hắn gắt nhẹ.
Đoạn đối thoại ngắn ngủn ấy thế nhưng lại rất được việc. Thấy Ma Quân kiên quyết không chịu lập phi, ngay cả kiều thê mà hắn lúc nào cũng nâng niu, yêu chiều hết mực cũng lớn tiếng, đương nhiên là chẳng ai dám hó hé tiếng nào nữa.
Hôm nay gió mát, ta cùng Tiểu Đào ra hoa viên đánh đàn. Ta đang đánh hết sức hăng say, đến đoạn cao trào nhất thì cảm nhận một luồng tiên khí dày đặc trào thẳng vào mũi, ta ngờ vực, tiên khí nồng đậm thế này, hẳn là người đó phải tu vi rất cao, chỉ có khả năng là phụ quân, nhưng phụ quân là Thiên Đế, vốn không thể rời khỏi Thiên giới đến Ma giới này được, Mẫu hậu tu vi dù cao đến đâu cũng không thể tỏa ra nhiều tiên khí như thế, vậy rốt cuộc là ai nhỉ?
Tiểu Đào bên cạnh cũng cau có nhìn ta, miệng nhỏ xinh lầm bầm :
“ Thật là, ai lại đang tâm phá vỡ tiếng nhạc hay như vậy..”
“ Mau đỡ ta đứng dậy” Ta đưa tay ra, điềm tĩnh nói. Tiểu Đào nhanh nhẹn đỡ lấy tay ta, giúp ta đứng lên.
Nhờ có Tiểu Đào mà ta không bị vấp ngã khi nhìn thấy một tia sáng chói mắt xẹt qua, sau đó dừng lại ngay trước mặt ta, ta nheo nheo mắt, một lúc sau khi tia sáng ấy biến mất thì xuất hiện một nam tử vận bạch y ,phong thái thoát tục, khuôn mặt đẹp đến mức thiên địa bất dung, thần tiên phẫn nộ!
Hồi Kết
Hắn dịu dàng nhìn ta, mỉm cười ấm áp :
“ A Ly, ta đến rồi!”
Mái tóc màu trắng của hắn khiến ta suýt chút nữa là không thể nhận ra Bạch Hàn yêu thú có mái tóc tím rực của năm nào.
“ Bạch Hàn yêu thú” Ta nói ra mấy tiếng.
Vừa đến cổng vương cung, đã xuất hiện hàng trăm ma binh bao vây lại , Long Phá Nguyệt đứng đầu, nheo nheo mắt nhìn ta, rồi lại nhìn Bạch Vân, đột nhiên hắn cười khẩy một tiếng :
“ Bạch Hàn? Ngươi tốt xấu gì cũng nên cho bản quân một cái lý do, đã đột nhập vào vương cung của bản quân rồi, lại còn muốn đưa Ma Hậu , nương tử của bản quân đi?”
“ Thỉnh Ma Quân bệ hạ tự trọng, nàng nguyên lai không phải là của bệ hạ nương tử, nàng vốn dĩ là thê tử chưa cưới của bản thần, trên người nàng cũng có dấu ấn của bản thần. Thời gian bản thần không có ở đây, đã nhờ bệ hạ chăm sóc thê tử giùm, thực sự đa tạ bệ hạ. Còn bây giờ bản thần xin được mang thê tử đi”
Trước nhiều kẻ địch như vậy, Bạch Vân vẫn hết sức bình tĩnh, mỉm cười nói với Long Phá Nguyệt.
Long Phá Nguyệt cười lạnh lùng :
“ Vậy sao? Nếu vậy, để xem bản lĩnh của ngươi thế nào? Muốn dẫn nương tử của bản quân đi nào có dễ như vậy!”
Bạch Vân im lặng không nói, chỉ lặng lẽ đẩy ta lui về phía sau, còn mình thì vung tay lên, trong lòng bàn tay lập tức hiện lên một thanh Thiên kiếm màu bạc tỏa sáng, sáng đến mức chói mắt, có nhiều ma binh không chịu