Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015

Lượt xem: 1341736

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1736 lượt.

ẩm Ngưng chờ con gái mình ăn xong, mới mở miệng, “Cô kia và anh kia đang nói chuyện gì?”
Cô không hỏi còn được, nghe hỏi xong, Dương Nghệ Tuyền bất bình, “Mẹ, mẹ xem bọn họ, cái anh kia căn bản không thích ăn KFC, nhưng cô vẫn đưa anh đến ăn. Con rất muốn đến đây ăn, nhưng mẹ lại không cho con đến.”
Dương Cẩm Ngưng lập tức hiểu ra.
Hóa ra là mẹ con.
Nếu như nỗi phiền não của Dương Cẩm Ngưng là vì Nghệ Tuyền thích ăn KFC, thì nỗi phiền não của Mộ Song Lăng lại là con trai cô ấy già dặn trước tuổi, có vẻ trưởng thành hơn các bé đồng trang lứa, nên sở thích cũng không giống những đứa trẻ khác. Chính vì thế mà Mộ Song Lăng cảm thấy, không biết có phải là mình đã nuôi dạy con sai cách hay không.
Mộ Song Lăng hất hàm về phía Nghệ Tuyền, trêu chọc con trai mình, “Cô bé rất đáng yêu, con có thích không?”
Kỷ Thành Hạo liếc mắt nhìn mẹ mình, “Vô vị.”
Mộ Song Lăng nhún nhún vai, không thèm để ý tới phản ứng của con trai.
Chờ con trai ăn xong, cô mới cười cười, “Đi thôi, chúng ta qua đó tâm sự với cô xinh đẹp kia.”
“Mình mẹ qua đó được rồi.” Kỷ Thành Hạo không thích đi cùng mẹ.
Mộ Song Lăng giả vờ ngạc nhiên, “Mẹ tưởng con thích! Từ nãy cứ thấy con nhìn qua bên đó mà.”
Kỷ Thành Hạo ngậm miệng. Thực ra cậu bé muốn nói, vừa nãy mình nhìn cô kia, xem có đúng là cô mang thai không, nếu có thì sinh ra chắc sẽ là một cô bé đáng yêu lắm nhỉ.
Đương nhiên chuyện này không thể nói ra, bằng không, để mẹ biết được thế nào cũng suy nghĩ xa xôi.
Mộ Song Lăng đi qua phía Dương Cẩm Ngưng.
Dương Cẩm Ngưng thấy Mộ Song Lăng có chuyện muốn nói, vì thế bảo Nghệ Tuyền qua bên kia chơi với Kỷ Thành Hạo. Con bé này không có ý kiến gì, nói đi là đi, chẳng qua là vì Dương Cẩm Ngưng vừa mua cho cô bé một cánh gà, nên cô bé mới vui vẻ mà đi.
Dương Cẩm Ngưng quay lại nhìn Mộ Song Lăng ngồi bên cạnh, thật ra cảm giác của cô đối với Mộ Song Lăng rất phức tạp, không thể nói rõ là cảm giác gì.
Dương Cẩm Ngưng gạt tóc trên trán.”Con trai của cô rất đáng yêu.”
Mộ Song Lăng nở nụ cười, thứ nhất con trai cô dĩ nhiên rất đáng yêu, thứ hai, Dương Cẩm ngưng nói như vậy là cố ý.
“Không dễ thương bằng con gái của cô.” Mộ Song Lăng vẫn cười.
Dương Cẩm Ngưng nhíu mày, “Thịnh Ân Quốc tế không phải bây giờ rất bận rộn sao?” Thật ra cô muốn nói, Mộ Song Lăng không cùng Cố Thừa Đông đi công tác, rõ ràng là rất lạ.
“Tôi đang nghỉ phép.” Mộ Song Lăng cười rất sâu xa, “Nghỉ kết hôn, cô hiểu không?”
Dương Cẩm Ngưng nhíu mày, có cảm giác người phụ nữ này có ý nói như vậy, Nhưng cô không nghĩ ra vì sao cô ta phải cố ý. “Vậy sao? Cô xác định hôn lễ của mình sẽ có chú rể?”
“Việc này không phiền cô lo lắng.”Mộ Song Lăng cũng không tức giận, cười cười nhìn Dương Cẩm Ngưng, “Không phải cô nghĩ đến chuyện đoạt hôn đó chứ?”
Cô cắn môi, không nói lời nào, có lẽ đúng là cô muốn vậy. Nhưng cô vĩnh viễn sẽ không làm. Nếu như một người đàn ông định cùng môt người phụ nữ khác kết hôn, cô tuyệt đối sẽ không đi cầu xin, nếu đối phương đã vứt bỏ mình, cô có làm gì cũng chỉ chứng minh bản thân ngu ngốc.
Mộ Song Lăng thấy cô không mở miệng, cũng thu lại nét mặt, “Tôi biết cô và C Thừa Đông lúc trước có quan hệ, nhưng tôi tuyệt đối không để ý.” Nói xong cô nhìn sang hai đừa trẻ, “Tôi cũng có con nên sẽ không yêu cầu ở anh ta quá cao.”
Dương Cẩm Ngưng cắn môi, muốn nói cái gì, nhưng phát hiện mình cái gì cũng không nói nên lời.
“Cô đã có con gái với anh ấy, đó cũng coi như kỉ niệm giữa hai người, cô hẳn là không nên tiếc nuối.” Mô Song Lăng giả vờ thoải mái, “Hơn nữa, với tính cách của cô mà nói, mất đi Cố Thừa Đông, cũng nhất định gặp người rất tốt, cô sẽ không để ý đâu.”
“Ai nói tôi không để ý?”Dương Cẩm Ngưng thực sự có chút tức giận, cũng không biết người phụ nữ này trong lòng đang nghĩ cái gì.
Mộ Song Lăng nhíu mi, “Ồ, tôi tưởng cô không để ý.”
Dương Cẩm Ngưng nhìn con gái, cậu nhóc kia hình như rất nhẫn nại chơi đùa cùng Nghệ Tuyền“Tôi yêu con gái tôi, điều đó không thể nghi ngờ, nhưng tôi rất rõ, con cái không thể theo tôi hết đời. Tôi không biết người khác làm cha mẹ thế nào, có phải là không thể từ bỏ con cái hay không, nhưng nuôi dưỡng chúng là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi, đương nhiên còn vì tình mẫu tử. Nhưng khi chúng trưởng thành, chúng sẽ gặp một người quan trọng với cuộc đời chúng. Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sự thật vẫn là, trong lòng con cái, cha mẹ thật ra chỉ đứng vị trí thứ hai. Người có thể theo tôi đến già, sẽ không phải là con gái, mà là chồng tôi. Trước đây tôi cũng đã suy nghĩ, rời khỏi người đàn ông này, sẽ gặp người kế tiếp, tôi vĩnh viễn sẽ không cô đơn, miễn là tôi muốn.”
Mộ Song Lăng chỉ nhìn chằm chằm Dương Cẩm Ngưng, không hề lên tiếng.
Dương Cẩm Ngưng cắn môi, “Cho tới bây giờ tôi vẫn nghĩ, bên cạnh tôi, nếu không phải là Cố Thừa Đông, nhất định k


Insane